• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có vẻ mỹ nhân đây cần được giúp đỡ

Đang chìm trong nổi bất lực đột nhiên từ đâu vang lên giọng nói làm Thứ Lang có chút giật mình mà ngước mặt lên nhìn xem đó là ai. Thật may là người mà em đang tìm.

- May quá cuối cùng cũng gặp được cậu.

- Mỹ nhân tìm tôi?

Thiết Thái còn tính từ từ làm quen với Thứ Lang vậy mà chưa gì em đã bắt chuyện với cậu trước rồi. Nhưng có vẻ gấp gáp nhỉ, bộ có chuyện gì quan trọng sao?

- Cứ gọi tôi là Thứ Lang, cậu là thầy lang của trạm xá tỉnh trên đúng không?

- Có thể coi là vậy vì tôi còn đang trong giai đoạn học hỏi, nhưng mà chỗ tôi gọi là bác sĩ.

- Cậu có thể cứu người không?



Thứ Lang khẩn trương nói nắm lấy cổ áo của Thiết Thái, nhưng khi nhận ra mình hơi quá tay thì liền dừng lại mà buông hắn ra. Không được, em phải bình tĩnh, không nên làm người khác bị thương.

- Tôi...xin lỗi

- Là người mà lúc nãy cậu đã nói đúng không? nếu nằm trong khả năng thì tôi có thể cứu. Đưa tôi đến đó đi.

Thường thì nếu là người khác nhờ vả Thiết Thái sẽ tìm đủ cách để từ chối, không thì sẽ lấy thù lao lớn. Vậy mà chẳng hiểu sao Thứ Lang vừa cất tiếng thôi cậu như bị ma xui quỷ khiến đồng ý ngay. Mặc dù cậu và em chỉ vừa quen nhau chưa tới 1 ngày.

- Vậy theo tôi

Nói rồi Thứ Lang nhanh chóng nắm lấy tay Thiết Thái mà kéo cậu chạy đi, dù chỉ là một hy vọng nhỏ thôi em cũng sẽ nắm bắt bằng được. Bởi vì Khuê Giới cũng quan trọng với Thứ Lang lắm...

Đến nơi, không để Thiết Thái kịp nhìn ngắm phong cảnh chỗ này Thứ Lang đã kéo thẳng cậu vào trong nơi Khuê Giới đang nằm rồi.

- Đến rồi, đến rồi...này cậu có thể giúp bạn tôi được không.

- Người này bị sao vậy?

Thiết Thái nhìn Khuê Giới, vừa nhìn cậu đã biết ngay tình trạng hiện giờ của hắn là như thế nào, nhưng cậu cần phải biết rõ hơn về lý do vì sao Khuê Giới lại thành ra như vậy

- Khuê Giới bị đánh, còn bị đâm nữa. Thầy lang trước bảo do mất máu nhiều nhưng chẳng hiểu sao tình trạng lại ngày càng nguy kịch hơn.

Nhìn Tràng Địa phu đang khóc, Thứ Lang biết nếu để bà tường thuật lại bà sẽ lại đau lòng hơn nên em liền lên tiếng kể lại thay mẹ của Khuê Giới.



- Có 2 vết thương lớn nằm ở bụng và sau thắt lưng. Vết đâm ở đằng sau thì khá nông, không sâu nên tạm thời coi như không sao. Nhưng vết đâm ở bụng thì lại là ngay chỗ hiểm, khối máu ở bụng bị vỡ, túi mật cũng tràn dịch...cần phải phẫu thuật ngay lập tức.

Thiết Thái vừa kiểm tra cho Khuê Giới vừa khẩn trương nói. Nhưng những thứ cậu mang theo không đủ điều kiện để phẫu thuật ngay tại đây, mà nếu đưa lên tuyến trên thì lại không kịp thời gian, Khuê Giới có thể chết bất kỳ lúc nào.

- Anh ơi, phẫu thuật là gì?

Thứ Lang khó hiểu nhìn anh trai mình nói, có thể Thiết Thái ở nơi phố thị xa hoa hơn nên những câu từ có chút lạ lẫm đối với Thứ Lang. Tuy vậy Nhất Lang thì biết, bởi anh cũng hay đi ngao du nhiều nơi giúp người mà.

- Thầy lang sẽ lấy dao rọc chỗ bị thương của Khuê Giới ra rồi sơ cứu xong thì khâu lại.

Nghe anh mình giải thích mà mặt Thứ Lang xanh hết cả lên. Không sai đâu, em đang rất sợ đấy. Nếu làm như thế sẽ đau lắm, cứ như hành hạ một ai đó vậy...

- Ah...

- Em sao vậy Thứ Lang?

Đột nhiên Thứ Lang la lên rồi đưa tay lên đầu mình, gương mặt nhăn nhó như đang bị gì đó. Tất nhiên Nhất Lang nhạy cảm nên rất sợ em trai bị gì, liền đỡ lấy Thứ Lang hỏi.

- À em không sao, đột nhiên em hơi nhức đầu thôi, nhưng giờ không sao rồi.

Thứ Lang cười nhẹ để anh mình không phải lo, nhưng rồi lại đăm chiêu nhìn vào vết thương của Khuê Giới.

Lúc nãy không đơn thuần là nhức đầu, mà khi nghe anh mình giải thích phẫu thuật là gì thì trong đầu Thứ Lang đột nhiên lại xuất hiện một hình ảnh vô cùng đáng sợ. Tuy chỉ thoáng qua thôi nhưng Thứ Lang nhớ rõ được những gì mình đã nhìn thấy.

Em thấy bản thân mình, phải chính là bản thân em. Lần này thì Thứ Lang có thể nhớ rõ được khuôn mặt rồi, em nhìn thấy mình bị người khác mổ bụng. Vì chỉ thoáng qua nên phần sau Thứ Lang chẳng biết là gì.


- Tôi chỉ đem theo nhưng dụng cụ thô sơ thôi, không có thuốc giảm đau hay cầm máu nên khi phẫu thuật xong vết thương sẽ dễ để lại biến chứng.


- Biến chứng nghiêm trọng không? liệu có thể giữ được mạng sống cho con tôi?


Lúc này Tràng Địa phu nhân mới bất đầu lên tiếng, mạng con bà quan trọng hơn hết thảy mà, cho dù có bán hết tài sản bà cũng bán để có thể tiền chạy chữa cho con mình nói chi đến việc này.


- Chỉ biến chứng nhẹ thôi, mạng sống thì tôi dám chắc chắn là giữ được.


- Vậy cần những gì?


- Nước nóng phải thật sôi để rửa cho vết thương không bị nhiễm độc. Phải rồi ở đây ai biết cái gì có thể cầm máu không?


- Lá ngải cứu cầm máu rất tốt...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK