"Thiên phú và lai lịch,cho dù là ở Nam Man đại lục thì cũng phải thuộc dạng bậc nhất."
Trên thuyền bay, thánh tử của Xích Hà tông đắm. mình dưới ánh sáng thần thánh, rạng rỡ như đứa con trai cưng của thần,ánh mắt hắn nhìn Tịch Thiên Dạ chứa đựng sự hứng thú.
Thiên phú của Tịch Thiên Dạ, đã không thể so sánh với một quốc gia nào, mà là đủ để sánh vai với cả một Nam Man Chỉ Địa. Giống như thánh tử của Xích Hà tông, trong tương lai bọn hẳn cần phải tranh đoạt địa vị trong hoàn cảnh hiểm ác ở Nam Man Chỉ Địa.
Anh hùng trong thiên hạ, kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc, cường giả thì luôn được sinh ra hoặc đào thải. Mỗi một thời đại, cũng chỉ có một người được gọi là vương và vài người anh hùng. Nếu như bị đào thải thì cho dù có thiên phú cũng là uổng công uổng sức.
Ánh mắt thánh tử Xích Hà tông nhìn Tịch Thiên Dạ dần dần nghiêm túc lại. Hắn đã chính thức xem Tịch 'Thiên Dạ là một đối thủ cạnh tranh, một chướng ngại vật trên thánh lộ tương lai.
Sức mạnh trên người Tịch Thiên Dạ như vô tận, cuồn cuộn toả ra, mạnh mẽ trấn áp trên thân thể ma chủng, ép chặt nó xuống mặt đất khiến ma chủng không cách nào động đậy.
'Tất cả mọi người đều bị hình ảnh trước mắt làm kinh ngạc, lần đầu tiên ý thức được năng lực mạnh mẽ của Tịch Thiên Dạ.
Dù là thiên lộ hay Huyết Bức sơn lâm, đều có vẻ rất đơn giản và thoải mái trong mắt mọi người, giống như. thứ đó không có gì khó khăn. Nhưng cánh cửa thứ ba của cấm ma không gian lại là một cuộc chiến sinh tử thật sự, hơn nữa đối thủ chính là một con ma chủng tông giai trong truyền thuyết.
Thị giác và cảm giác bị chấn động mạnh mẽ. "Không thể nào a."
Cố Vân hơi nhíu mày, nàng nghi ngờ trên người Tịch Thiên Dạ có nhiều điều mờ ám. Có thứ gì đó rất không hợp lý. Nàng cố gắng nhìn lên màn chiếu trong không trung, như đang tìm kiếm điều gì.
Nhưng cuối cùng màn chiếu cũng chỉ là hình ảnh phản chiếu trong gương mà thôi, những điều nhỏ nhặt không quan trọng có khi còn không được phản chiếu, khác biệt rất lớn so với việc xem trực tiếp tại đó.
Không chỉ có Cố Vân, phó tông chủ Tô Bá Vũ của Xích Hà Tông, thủ sơn lão nhân Vu Ứng Hải, phó viện trưởng Ngu Kim Đấu…
Đám người này đều có địa vị cao thượng tại Lan Lăng quốc. Tu vi cao thâm khó dò, thậm chí có thể nói ngôi sao sáng thế hệ trước, trong mắt hoặc nhiều hoặc. ít có một ít nghi hoặc.
'Thậm chí Hổ Tổ cũng là như thế.
Hổ Tổ cẩn thận quan sát một chút, sắc mặt chợt thay đổi, cứ như nó nhìn thấy việc gì đó rất khó tin, tròng mắt nó trừng to.
"Không thể nào!" khuôn mặt Hổ Tổ ngơ ngác, con ngươi co rút.
Ầm!
Một luồng sức mạnh cuồng mãnh tuyệt thế từ trên người Hổ Tổ đột nhiên bộc phát ra, gần như không thể ngăn cản, trong nháy mắt liền phá vỡ hình chiếu, trực tiếp phá tan hình chiếu trong không khí.
Trời đất bỗng tối sầm lại, những hình ảnh trong gương dần dần biến mất, không thể thấy được điêu gì nữa.
"Chuyện gì xảy ra? Tại sao hình ảnh lại bị ngắt."
"Thần văn trận pháp của học viện lẽ nào xảy ra trục trặc? Không được, ta muốn xem Tịch Thiên Dạ đánh ma chủng a."
"Mau mau, khôi phục hình chiếu đi, không biết Tịch Thiên Dạ có thể đánh bại ma chủng được không a?"
"Không phải thần văn trận pháp xảy ra vấn đề đâu, chính là do Hổ Tổ đã phá vỡ hình chiếu, không cho chúng ta quan sát."
Cuối cùng, nguyên lão của học viện Trường Thương đã đứng ra giải thích.
Trong lòng hắn cũng hơi thắc mắc một chút, tại sao Hổ Tổ phải phá vỡ hình chiếu,không cho mọi người theo dõi.
Lễ nào, ma pháp không gian phát sinh chuyện gì? Hổ Tổ không muốn người khác biết?
Hổ Tổ lắc người một cái đi đến trước mặt Tịch Thiên Dạ, ánh mắt nó nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ,giống như đang nhìn một con quái vật vô song.
"Ngươi có thể nói cho ta biết, tại sao ngươi lại có thể thanh lọc âm u ma khí?"
Hổ Tổ nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ, gẵn từng chữ một.
Trước đây nó đã thấy hắn rất kỳ lạ rồi. Trên lý thuyết, cho dù Tịch Thiên Dạ có tài hoa ngút trời, hay tu thành linh cảnh tầng chín cũng không thể áp chế tông giai ma chủng như vậy.
Nó đã từng trải qua nhiều lần ma tai bạo phát, thậm chí cùng chủ nhân của mình đi qua vực sâu Nam Hải, tiêu diệt nhiều loài ma chủng trong sào huyệt của chúng. Chính vì nó hiểu biết rất rõ các loài ma chủng,sự đáng sợ của ma chủng, nên nó bắt đầu nghỉ ngờ.
Đáng lẽ Tịch Thiên Dạ không thể nào chiến thắng một con ma chủng tông giai.
Tất nhiên đó là tình huống bình thường, còn ở tình huống trước mắt, chính là quá không bình thường.
Bởi vì nó phát hiện, ma khí trong cơ thể ma chủng, đang bị Tịch Thiên Dạ thanh lọc trở thành năng lượng bình thường, thậm chí còn bị hắn sử dụng để áp chế ma chủng.
Thanh lọc âm u ma khít
Xưa nay nó chưa từng nghĩ trên thế giới này sẽ có một loại sức mạnh có thể thanh lọc âm u ma khí, ít nhất là ở Nam Man đại lục không thể có thứ sức mạnh không tưởng tượng được đó.
Ma chủng mạnh mấ, bởi vì âm u ma khí phát triến bên trong cơ thể chúng, sinh mà chưởng khống âm u ma khí. Hơn nữa quanh năm đều được âm u ma khí tẩm bổ, thân thể mạnh mẽ không gì sánh được, thậm chí so với một số tên yêu tộc còn mạnh mẽ hơn.
Âm u ma khí tuyệt đối là sức mạnh hàng đầu trên thế, có thể dùng âm u ma khí so với sức mạnh đã ít lại càng ít, chỉ có những cổ lão thánh giai môn phiệt, truyền thừa lâu đời, gốc gác thâm hậu, mới có thể tu luyện ra hoang khí có thể so với âm u ma khí.
Người có thể khắc chế sức mạnh của âm u ma khí, nó đúng là cũng biết vài người, nhưng đều là trăm năm khó gặp, hiếm có khó tìm như lá mùa thu.
Còn Tịch Thiên Dạ lại là trực tiếp thanh lọc đi âm u ma khí, chuyển hoá thành năng lượng cho bản thân sử dụng, đừng nói là nhìn thấy, nó ngay cả nghe cũng chưa từng nghe tới.
"Tại sao ta phải nói cho ngươi? Chỉ là thanh lọc ma khí mà thôi,cũng không phải thứ năng lực to lớn gì." Tịch 'Thiên Dạ vẻ mặt bình thản nói.
Hắn tu hành Thái Thượng trường sinh quyết, chính là kết hợp một đời sở học cùng với vô thượng đạo tạng, cộng đồng sáng tạo ra đến tuyệt thế pháp môn. Phương pháp này tu luyện được Thái Thượng trường sinh bực. bội, có thể khắc chế tất cả trong trời đất sức mạnh, mười phân vẹn mười.
Hổ Tổ nhìn sâu vào Tịch Thiên Dạ, nửa ngày mới nói: "Ta chỉ là một sinh linh đã chết từ lâu, sống trên đời cũng chỉ vì bảo vệ học viện Trường Thương, sức mạnh cũng không còn nhiều. Ta không có hứng thú thăm dò mấy cái bí mật trên người ngươi, nhưng ta muốn nói với ngươi, kẻ có năng lực thanh lọc âm u ma khí, chính là điều quan trọng nhất tại Nam Man đại lục, tuyệt đối không được tiết lộ cho người khác biết, nếu không họa sát thân tự gánh."
"Có lẽ lời ta nói ngươi sẽ không hiểu, nhưng sau này. ngươi chắc chắn sẽ hiểu. Hiện tại không lúc mà ngươi phải tiếp xúc với những thứ đó, nên ta hy vọng ngươi có thể xử lí nghiêm túc. Lời ta muốn nói đã hết, còn tương lai ra sao, đành phải xem vận mệnh của ngươi thôi."
Hổ Tổ xoay người, quay lưng lại với Tịch Thiên Dạ, nhìn về phía khu rừng một mảng mênh mông u ám, đáy mắt gợi lên những tháng năm đau thương vô tận.
"Người trẻ tuổi, trên chín tầng mây có thần long, thế giới rất lớn, Nam Man đại lục chỉ là một cái lao tù nho. nhỏ, hy vọng có ngày ngươi sẽ xông qua được, đừng dẫm vào vết xe đổ của tiền nhân."
"Cửa thứ ba, ngươi qua rồi! Đi đi."
Hổ Tổ vung tay lên, sơn hà đảo ngược, một lưồng sức mạnh kì diệu bao phủ Tịch Thiên Dạ,tựa như dòng thủy ngân nhẹ nhàng bao bọc hắn.
Sau đó lóe lên, biến mất tại chỗ.
Đến khi xuất hiện trở lại. Tịch Thiên Dạ đã ở trên ngọn thánh sơn, đứng trước tòa đại điện cổ xưa.
"Tịch Thiên Dạt rốt cục trong cấm ma không gian xảy ra chuyện gì? Tại sao tiền bối Hổ Tổ lại đập vỡ màn chiếu."
Một bóng người phi tới nhanh như tia chớp, ngã lên người Tịch Thiên Dạ, thấy hắn bước ra khỏi cấm ma không gian an toàn, liền thở phào nhẹ nhõm.
Hổ Tổ thật sự sợ cái tính cách kiêu ngạo của Tịch Thiên Dạ, thật sự chết ở cấm ma bên trong không gian.