Đồn thứ hai, nàng làm sao có thể đón đỡ được? Nếu là Thánh nhân Ma Tâm nàng có thể miễn cưỡng triền đấu một phen.
Thế nhưng thánh nhân Cốt Phệ không chỉ tu thành thánh cảnh tầng thứ hai, hơn nữa Huyết vân phiên trong tay hắn có thể so với thánh khí, kinh khủng vô vùng.
Cho dù tu sĩ thánh cảnh tầng thứ ba dùng toàn lực đánh ra một kích e là cũng chỉ thế thôi.
Cố Khinh Yên có chút tuyệt vọng, nàng không biết mình có thể ngăn trở hay không, có lẽ sẽ không chịu đựng được, nhưng nàng không có đường lui, chỉ có thể chiến đấu đến phút cuối cùng.
Nhưng mà, ngay lúc nàng chuẩn bị liều mạng chiến một trận, một đạo ngọc quang đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của nàng.
Ngọc quang óng ánh trong suốt, giống như một khối thần ngọc đẹp nhất trong thiên địa.
Thần ngọc hình người, che ở trước mặt nàng, vì nàng kháng trụ công kích của thánh giả Cốt Phệ.
Âm! Âm thanh nổ vang.
Năng lượng bùng nổ, thiên địa pháp tắc rung động, đại địa ầm ầm, dường như tận thế đến.
Đạo ngọc quang kia bị sức mạnh kinh khủng đánh bay, va vào trung ương thánh sơn chính là vị nữ thiên tôn thần bí của Thiên Bảo cung.
Cũng may là trung ương thánh sơn học viện Trường Thương kiên cố vô cùng, có hạt nhân thánh trận bảo vệ, nếu là một ngọn núi bình thường hứng chịu công kích kinh khủng như thế, cho dù là mười ngọn núi cũng sẽ bị xuyên qua.
Mà Huyết vân phiên cũng bị đánh lui, mặt phiên run rẩy không ngừng, phát ra âm thanh gào thét, lại một lần nữa bị tổn thương.
Sắc mặt thánh giả Cốt Phệ khó coi vô cùng, hắn từ chỗ hộ giáo pháp vương mượn Huyết vân phiên, bây giờ Huyết vân phiên bị thương tổn như vậy, lúc trở về tổng giáo không biết phải bàn giao thế nào cho pháp vương.
Ở tình huống bình thường, Huyết vân phiên tuyệt đối là vũ khí công kích cực mạnh, có thể so với thánh khí chân chính.
Hắn chưa từng nghĩ đến, sau khi tới thành Trường Thương, Huyết vân phiên lại gặp bi kịch như vậy, không ngừng bị thánh khí đè thấp giá trị.
Chẳng qua, một bên là Trường Thương huyết kỳ đã từng uy hiếp toàn bộ đại lục, một bên khác nữa lại là Thời gian thánh khí chưa từng xuất hiện trên đại lục mà chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết. Đúng là thua không oan.
Nhưng dù thánh khí có mạnh hơn, cũng phải xem ai là người sử dụng.
Thánh giả Cốt Phệ cười lạnh, hung ác nói:
"Các ngươi cũng chỉ có thể yếu ớt chống cự mà thôi, giãy dụa thế nào cũng vô ích, tất cả các ngươi sẽ trở thành lực lượng làm lớn mạnh Bạch Gốt giáo ta."
Thánh giả Cốt Phệ càn rỡ vô cùng, toàn bộ thành Trường Thương căn bản không có ai có thể chống lại hắn, tiếp tục phát động công kích, hắn cũng muốn nhìn một chút, nữ thiên tôn kia có thể tiếp được mấy lần công kích của hắn.
Nhưng mà, hắn không nghĩ tới chính là.
Nữ thiên tôn thần bí kia lại lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, tiếp tục đón đỡ.
Càng quỷ dị hơn chính là, nàng liên tiếp chịu đựng hai lần công kích của hắn, lại giống như không hề bị thương.
Không chỉ trên người nàng không có vết thương, ngay cả vẻ mặt, thần thái, thậm chí ánh mắt đều chưa từng thay đổi, dường như nàng chỉ là một bức tượng được điêu khắc từ ngọc thạch, mà không phải là một người sống.
"Hừ, giả thần giả quỷ”
Thánh giả Cốt Phệ không tin tà, lại tiếp tục công kích, hắn không tin chỉ là một thiên tôn, cho dù nàng chưởng khống vô thượng thánh khí, cũng không thể liên tục chống đỡ công kích của hắn mà không bị thương chút nào.
Hắn cho rằng nữ thiên tôn thần bí này đang hư trương thanh thế, cố ý che giấu thương thế để lừa dối hắn.
Nhưng mà, lần công kích thứ ba, lần công kích thứ tư, lần công kích thứ năm, lần công kích thứ mười.
Dường như nữ thiên tôn kia thật sự là một khối thần ngọc bất hủ bất diệt, mà không phải là một sinh linh có máu thịt, cho dù hắn công kích như thế nào cũng sẽ không bị thương, thậm chí không bị mài mòn chút nào.
"Làm sao có thể!" khuôn mặt thánh giả Cốt Phệ hiện vẻ không thể tin. Hắn mượn sức mạnh của Huyết vân phiên, cho dù đối mặt với tu sĩ thánh
cảnh tầng thứ ba cũng dám đánh một trận, vậy mà không làm gì được một nữ thiên tôn nho nhỏ, đùa gì thế!
Mà những người khác, ai nấy cũng ngơ ngác nhìn Nữ thiên tôn thần bí kia.
Đặc biệt là hai người Cố Khinh Yên cùng Hổ Tổ.
Hai người bọn họ đã tự mình đón đỡ công kích của thánh giả Cốt Phệ,
đương nhiên biết rõ nó đáng sợ cỡ nào.
Phong hoa tuyệt đại như Cố Khinh Yên, lại có Trường Thương Huyết kỳ hộ thể, vậy mà suýt chút nữa bị thánh giả Cốt Phệ đánh cho tàn phế, bây giờ sức chiến đấu chỉ còn năm phần mười.
Cùng là cấp bậc thiên tôn, nhưng vì sao Nữ thiên tôn của Thiên Bảo Cung lại mạnh mẽ đến nước này!
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Hổ Tổ ánh mắt nghỉ hoặc, hắn cảm thấy Nữ thiên tôn này có chút quỷ dị, nhưng quỷ dị ở chỗ nào, hắn lại không nói ra được.
Nhưng là dựa vào trực giác cùng kinh nghiệm nhiều năm, hắn khẳng đinh vị Nữ thiên tôn này không bình thường.
Sức mạnh của nàng, xác thực chỉ có cấp độ thiên tôn, thế nhưng thân thể của nàng, cho dù là Thánh cảnh tầng thứ ba cũng không thể tổn thương.
Căn cứ nhãn lực của hắn phán đoán, thể phách của nàng rất mạnh mẽ, cho dù thánh cảnh tầng thứ tư, thậm chí tầng thứ năm cũng rất khó đánh tan.
"Thần ngọc bất diệt thểi"
Một hướng khác, Nữ thiên tôn Cửu Tiêu lâu run rẩy cả người, đôi mắt tràn đầy vẻ không tin.
Nàng xưa nay lãnh đạm như nước, cho dù hai vị thánh nhân Bạch Cốt giáo giá lâm, nàng cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhưng lúc này, nàng chấn động tột cùng. Thần ngọc bất diệt thể a!
Thần ngọc bất diệt thể trong truyền thuyết làm sao lại xuất hiện ở đại lục Nam Man, làm sao có thể!
Một người không nên, cũng không thể xuất hiện, lại xuất hiện trước mắt nàng.
Thần ngọc bất diệt thể chính là một trong những thể phách mạnh mẽ nhất thế giới Thái Hoang, là vô thượng bí thuật của cổ giáo Ngọc Thần Sơn, căn bản không truyền ra ngoài, chỉ có thành viên hạch tâm mới được phép tu luyện.
Mà truyền nhân của cổ giáo Ngọc Thần Sơn sao có thể xuất hiện ở một địa phương man hoang hẻo lánh không có trên bản đồ nhân tộc, lẽ nào cũng vì tìm kiếm truyền thừa của U ma nữ?
Đột nhiên, con ngươi co rụt lại, nàng đột nhiên nghĩ đến một người. Nàng một lần nữa nhìn về Nữ thiên tôn kia, giống như nhìn thấy quỷ! Là nàng!
Cuối cùng nàng đã rõ tại sao khi nhìn thấy Nữ thiên tôn lại có cảm giác quen thuộc như vậy.
Bởi vì nàng đã từng xem qua một bức tranh cổ treo ở trong phòng một vị Thái tổ cung chủ Cửu Tiêu Cung đã chết từ nhiều năm trước, đó là một bức tranh vẽ mỹ nhân, nghiêng nước nghiêng thành, dáng người như thiên tiên. Mà tướng mạo của người trong bức tranh kia cùng Nữ thiên tôn kia lại giống như đúc, ngay cả khí chất, thần thái cũng tương tự.
Mà nàng nhìn thấy bức tranh kia, hẳn là nữ thiên tôn lúc còn nhỏ, lúc đó nàng còn rất tò mò hỏi thăm trưởng bối trong tộc.
Hóa ra người trong bức tranh kia chính là một vị tuyệt đại thiên nữ của Ngọc Thần Sơn vạn năm trước, vị thiên nữ kia thiên tư tung hoành, kinh thế vô song, không đủ trăm tuổi đã tu thành cảnh giới đại thánh, tương lai có hy vọng kế thừa đạo thống Ngọc Thần Sơn, được xưng là đệ nhất thiên nữ của Ngọc Thần Sơn mấy ngàn năm qua.
Năm đó, vị thiên nữ kia không chỉ có thiên phú vô song, thế gian hiếm thấy, tướng mạo cũng là thiên hạ nhất tuyệt, được công nhận là đệ nhất mỹ nhân của nhân tộc thiên vực, toàn bộ thế giới Thái Hoang không biết có bao nhiêu thiên kiêu tuấn kiệt si mê nàng, người theo đuổi như núi như biển, bao. quát mấy trăm chủng tộc ở Thái Hoang.
Mà đại cung chủ đời thứ 107 của Cửu Tiêu cung cũng là một trong những người mến mộ nàng, vẫn luôn lưu giữ chân dung nàng trong thư phòng.
Thế nhưng thánh nhân Cốt Phệ không chỉ tu thành thánh cảnh tầng thứ hai, hơn nữa Huyết vân phiên trong tay hắn có thể so với thánh khí, kinh khủng vô vùng.
Cho dù tu sĩ thánh cảnh tầng thứ ba dùng toàn lực đánh ra một kích e là cũng chỉ thế thôi.
Cố Khinh Yên có chút tuyệt vọng, nàng không biết mình có thể ngăn trở hay không, có lẽ sẽ không chịu đựng được, nhưng nàng không có đường lui, chỉ có thể chiến đấu đến phút cuối cùng.
Nhưng mà, ngay lúc nàng chuẩn bị liều mạng chiến một trận, một đạo ngọc quang đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của nàng.
Ngọc quang óng ánh trong suốt, giống như một khối thần ngọc đẹp nhất trong thiên địa.
Thần ngọc hình người, che ở trước mặt nàng, vì nàng kháng trụ công kích của thánh giả Cốt Phệ.
Âm! Âm thanh nổ vang.
Năng lượng bùng nổ, thiên địa pháp tắc rung động, đại địa ầm ầm, dường như tận thế đến.
Đạo ngọc quang kia bị sức mạnh kinh khủng đánh bay, va vào trung ương thánh sơn chính là vị nữ thiên tôn thần bí của Thiên Bảo cung.
Cũng may là trung ương thánh sơn học viện Trường Thương kiên cố vô cùng, có hạt nhân thánh trận bảo vệ, nếu là một ngọn núi bình thường hứng chịu công kích kinh khủng như thế, cho dù là mười ngọn núi cũng sẽ bị xuyên qua.
Mà Huyết vân phiên cũng bị đánh lui, mặt phiên run rẩy không ngừng, phát ra âm thanh gào thét, lại một lần nữa bị tổn thương.
Sắc mặt thánh giả Cốt Phệ khó coi vô cùng, hắn từ chỗ hộ giáo pháp vương mượn Huyết vân phiên, bây giờ Huyết vân phiên bị thương tổn như vậy, lúc trở về tổng giáo không biết phải bàn giao thế nào cho pháp vương.
Ở tình huống bình thường, Huyết vân phiên tuyệt đối là vũ khí công kích cực mạnh, có thể so với thánh khí chân chính.
Hắn chưa từng nghĩ đến, sau khi tới thành Trường Thương, Huyết vân phiên lại gặp bi kịch như vậy, không ngừng bị thánh khí đè thấp giá trị.
Chẳng qua, một bên là Trường Thương huyết kỳ đã từng uy hiếp toàn bộ đại lục, một bên khác nữa lại là Thời gian thánh khí chưa từng xuất hiện trên đại lục mà chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết. Đúng là thua không oan.
Nhưng dù thánh khí có mạnh hơn, cũng phải xem ai là người sử dụng.
Thánh giả Cốt Phệ cười lạnh, hung ác nói:
"Các ngươi cũng chỉ có thể yếu ớt chống cự mà thôi, giãy dụa thế nào cũng vô ích, tất cả các ngươi sẽ trở thành lực lượng làm lớn mạnh Bạch Gốt giáo ta."
Thánh giả Cốt Phệ càn rỡ vô cùng, toàn bộ thành Trường Thương căn bản không có ai có thể chống lại hắn, tiếp tục phát động công kích, hắn cũng muốn nhìn một chút, nữ thiên tôn kia có thể tiếp được mấy lần công kích của hắn.
Nhưng mà, hắn không nghĩ tới chính là.
Nữ thiên tôn thần bí kia lại lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, tiếp tục đón đỡ.
Càng quỷ dị hơn chính là, nàng liên tiếp chịu đựng hai lần công kích của hắn, lại giống như không hề bị thương.
Không chỉ trên người nàng không có vết thương, ngay cả vẻ mặt, thần thái, thậm chí ánh mắt đều chưa từng thay đổi, dường như nàng chỉ là một bức tượng được điêu khắc từ ngọc thạch, mà không phải là một người sống.
"Hừ, giả thần giả quỷ”
Thánh giả Cốt Phệ không tin tà, lại tiếp tục công kích, hắn không tin chỉ là một thiên tôn, cho dù nàng chưởng khống vô thượng thánh khí, cũng không thể liên tục chống đỡ công kích của hắn mà không bị thương chút nào.
Hắn cho rằng nữ thiên tôn thần bí này đang hư trương thanh thế, cố ý che giấu thương thế để lừa dối hắn.
Nhưng mà, lần công kích thứ ba, lần công kích thứ tư, lần công kích thứ năm, lần công kích thứ mười.
Dường như nữ thiên tôn kia thật sự là một khối thần ngọc bất hủ bất diệt, mà không phải là một sinh linh có máu thịt, cho dù hắn công kích như thế nào cũng sẽ không bị thương, thậm chí không bị mài mòn chút nào.
"Làm sao có thể!" khuôn mặt thánh giả Cốt Phệ hiện vẻ không thể tin. Hắn mượn sức mạnh của Huyết vân phiên, cho dù đối mặt với tu sĩ thánh
cảnh tầng thứ ba cũng dám đánh một trận, vậy mà không làm gì được một nữ thiên tôn nho nhỏ, đùa gì thế!
Mà những người khác, ai nấy cũng ngơ ngác nhìn Nữ thiên tôn thần bí kia.
Đặc biệt là hai người Cố Khinh Yên cùng Hổ Tổ.
Hai người bọn họ đã tự mình đón đỡ công kích của thánh giả Cốt Phệ,
đương nhiên biết rõ nó đáng sợ cỡ nào.
Phong hoa tuyệt đại như Cố Khinh Yên, lại có Trường Thương Huyết kỳ hộ thể, vậy mà suýt chút nữa bị thánh giả Cốt Phệ đánh cho tàn phế, bây giờ sức chiến đấu chỉ còn năm phần mười.
Cùng là cấp bậc thiên tôn, nhưng vì sao Nữ thiên tôn của Thiên Bảo Cung lại mạnh mẽ đến nước này!
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Hổ Tổ ánh mắt nghỉ hoặc, hắn cảm thấy Nữ thiên tôn này có chút quỷ dị, nhưng quỷ dị ở chỗ nào, hắn lại không nói ra được.
Nhưng là dựa vào trực giác cùng kinh nghiệm nhiều năm, hắn khẳng đinh vị Nữ thiên tôn này không bình thường.
Sức mạnh của nàng, xác thực chỉ có cấp độ thiên tôn, thế nhưng thân thể của nàng, cho dù là Thánh cảnh tầng thứ ba cũng không thể tổn thương.
Căn cứ nhãn lực của hắn phán đoán, thể phách của nàng rất mạnh mẽ, cho dù thánh cảnh tầng thứ tư, thậm chí tầng thứ năm cũng rất khó đánh tan.
"Thần ngọc bất diệt thểi"
Một hướng khác, Nữ thiên tôn Cửu Tiêu lâu run rẩy cả người, đôi mắt tràn đầy vẻ không tin.
Nàng xưa nay lãnh đạm như nước, cho dù hai vị thánh nhân Bạch Cốt giáo giá lâm, nàng cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhưng lúc này, nàng chấn động tột cùng. Thần ngọc bất diệt thể a!
Thần ngọc bất diệt thể trong truyền thuyết làm sao lại xuất hiện ở đại lục Nam Man, làm sao có thể!
Một người không nên, cũng không thể xuất hiện, lại xuất hiện trước mắt nàng.
Thần ngọc bất diệt thể chính là một trong những thể phách mạnh mẽ nhất thế giới Thái Hoang, là vô thượng bí thuật của cổ giáo Ngọc Thần Sơn, căn bản không truyền ra ngoài, chỉ có thành viên hạch tâm mới được phép tu luyện.
Mà truyền nhân của cổ giáo Ngọc Thần Sơn sao có thể xuất hiện ở một địa phương man hoang hẻo lánh không có trên bản đồ nhân tộc, lẽ nào cũng vì tìm kiếm truyền thừa của U ma nữ?
Đột nhiên, con ngươi co rụt lại, nàng đột nhiên nghĩ đến một người. Nàng một lần nữa nhìn về Nữ thiên tôn kia, giống như nhìn thấy quỷ! Là nàng!
Cuối cùng nàng đã rõ tại sao khi nhìn thấy Nữ thiên tôn lại có cảm giác quen thuộc như vậy.
Bởi vì nàng đã từng xem qua một bức tranh cổ treo ở trong phòng một vị Thái tổ cung chủ Cửu Tiêu Cung đã chết từ nhiều năm trước, đó là một bức tranh vẽ mỹ nhân, nghiêng nước nghiêng thành, dáng người như thiên tiên. Mà tướng mạo của người trong bức tranh kia cùng Nữ thiên tôn kia lại giống như đúc, ngay cả khí chất, thần thái cũng tương tự.
Mà nàng nhìn thấy bức tranh kia, hẳn là nữ thiên tôn lúc còn nhỏ, lúc đó nàng còn rất tò mò hỏi thăm trưởng bối trong tộc.
Hóa ra người trong bức tranh kia chính là một vị tuyệt đại thiên nữ của Ngọc Thần Sơn vạn năm trước, vị thiên nữ kia thiên tư tung hoành, kinh thế vô song, không đủ trăm tuổi đã tu thành cảnh giới đại thánh, tương lai có hy vọng kế thừa đạo thống Ngọc Thần Sơn, được xưng là đệ nhất thiên nữ của Ngọc Thần Sơn mấy ngàn năm qua.
Năm đó, vị thiên nữ kia không chỉ có thiên phú vô song, thế gian hiếm thấy, tướng mạo cũng là thiên hạ nhất tuyệt, được công nhận là đệ nhất mỹ nhân của nhân tộc thiên vực, toàn bộ thế giới Thái Hoang không biết có bao nhiêu thiên kiêu tuấn kiệt si mê nàng, người theo đuổi như núi như biển, bao. quát mấy trăm chủng tộc ở Thái Hoang.
Mà đại cung chủ đời thứ 107 của Cửu Tiêu cung cũng là một trong những người mến mộ nàng, vẫn luôn lưu giữ chân dung nàng trong thư phòng.