Để đánh giá một vị Đại Tôn mạnh hay yếu, rất đơn giản, toàn bộ Đại Tôn mạnh mẽ nhất đều sẽ có tên trên
Đại Lục Tôn Bảng. Ngoài ra, những người không có tên đều là kẻ yếu.
Dù là ba nữ Thiên Tôn xuất thế cũng phải mất không ít thời gian mới có thể lưu danh trên Đại Lục Tôn Bảng.
Bởi vậy có thế thấy rõ tính chính xác và uy tín của Đại Lục Tôn Bảng.
Lúc này, hàng vạn tu sĩ đến Thiên Bảo cung dâng, hương đều kinh ngạc nhìn Tuân Vinh. Xét tụ vi thì Tuân Vinh chỉ là một tên Đại Tôn bình thường. Chuẩn Thánh cũng không phải, lại càng không có biểu hiện gì đặc sắc tại hắc ám náo loạn.
Mặc dù tại Lan Lăng quốc, Đại Tôn đã là tồn tại vô cùng cường đại, nhưng dám khiêu chiến người đã từng là Đại Lục Tôn Bảng đệ nhất nhân thì đúng là quá mức không biết tự lượng sức mình.
Cuộc đời Trương Thanh Vinh chính là một truyền kỳ. Chuẩn Thánh ở trước mặt hẳn đều phải cẩn thận, vên vẹn chỉ bằng tu vi Đại Tôn cảnh đã có thể dễ như trở bàn tay giết chết Chuẩn Thánh. Xét trên toàn lục cũng chỉ có mấy người có thể làm được.
Có người khẳng định, nếu như Thánh Giả không ra thì chẳng ai có thể đối phó được Trương Thanh Vinh.
Kẻ này chỉ là một Đại Tôn lại dám chạy đến khiêu chiến Trương Thanh Vinh, đây không phải là muốn chết hay sao.
Không ít người trong lòng đều khẽ than thở, cho rằng Tuân Vinh mơ tưởng xa vời, quá mức nóng lòng biểu hiện.
Trên quảng trường, dường như chẳng ai thèm nhìn Tuân Vinh
Chỉ có Hoa Nhất Nhiên là thở vào nhẹ nhõm. Mặc dù hắn cũng không rõ thực lực Tuân Vinh ra sao, nhưng nếu chủ nhân để Tuân Vinh đi ra đánh một trận, thì đĩ nhiên đã có niềm tin chắc chắn.
"Tuân Vinh? Nam Vực chúng ta cũng từng có một vị Khí Tôn, không phải cũng gọi là Tuân Vinh sao? Ngươi đừng nói, ta càng nhìn càng cảm thấy hẳn giống Tuân Vinh Khí Tôn trong truyền thuyết.”
Trong đám người đột nhiên có người lên tiếng, nhìn Tuân Vinh với ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Khí Tôn Tuân Vinh, đó là nhân vật truyền kỳ tại Nam Vực. Tại Nam Vực, Khí Tôn và Dược Tôn vô cùng ít ỏi, bất kỳ người nào cũng được mọi người chú ý, địa vị vô cùng cao thượng.
Mà Khí Tôn Tuân Vinh chính là người Nam Vực, cho nên rất nhiều thế lực tại Lan Lăng quốc đều biết một chút liên quan tới Khí Tôn Tuân Vinh, hoặc đã từng xem qua chân dung của hẳn, thậm chí gặp qua bản thân hắn.
Lời vừa nói ra, không ít người đều giật mình, nhìn kỹ lại, kẻ này chính xác là có điểm giống Khí Tôn Tuân Vinh trong truyền thuyết.
Nhất là những ai đã từng trông thấy Khí Tôn Tuân Vinh, càng là từng người ánh mắt run sợ, thân thể khế run lên, cẩn thận quan sát, mặc dù có chút khác biệt, nhưng vẫn cũ có thể theo ngũ quan nhận định hai người này là một.
"Khí Tôn Tuân Vinh... Đại Tôn Tuân Vinh!'
Thế gian làm sao có thể có sự việc trùng hợp như thế, chắc hắn hắn chính là vị tuyệt thế Khí Tôn trong truyền thuyết kia.
Một vị Thái Thượng trưởng lão khẽ run run nói.
Khí Tôn a! Đó là tồn tại có thể so với Thánh Nhân, bất kỳ ai có thể trở thành Khí Tôn, cũng đều là ngàn chọn vạn tuyển, ngàn chùy vạn luyện. Nếu tông môn nào có tuyệt thế Khí Tôn tọa trấn, thì lực lượng của tông môn đó lập tức tăng thêm một cấp độ.
Khí Tôn Tuân Vinh trong truyền thuyết, có tạo nghệ Luyện Khí thuật kinh diễm thiên hạ. Hắn từng luyện chế ra hơn chục bát phẩm tôn khí, một thanh bát phẩm tôn khí bất kỳ đều có thể khiến Tôn Giả bình thường có được lực lượng của tuyệt thế Đại Tôn. Qua đó có thể thấy được phần nào sự đáng sợ của Khí Tôn.
Tôn Tuân Vinh? Không thể nào! Chẳng phải là vài thập niên trước vị Khí Tôn kia đã bị người ta phế bỏ tu vi, từ đó mai danh ẩn tích hay sao?”
Có người lên tiếng phản bác.
Mặc dù cả đời Khí Tôn Tuân Vinh vô cùng rực rỡ, nhưng cuối cùng kết cục lại rất thê lương. Bởi vì hẳn đắc tội một thế lực kinh khủng không cách nào chống lại, bị phế bỏ tu vi, từ đó rơi xuống cửu thiên, đần dần bị quên lãng trong mắt thế nhân.
Nếu không phải có người đột nhiên nhắc đến, hơn nữa Đại Tôn của Thiên Bảo cung cũng gọi Tuân Vinh, thì sợ rắng sẽ chẳng có ai liên tưởng người kia với Khí Tôn Tuân Vinh trong truyền thuyết.
"Đã khiến chư vị chê cười rồi. Tại hạ chính là kẻ có cảnh ngộ thê thảm, xuống tràng bi thương trong lời các ngươi vừa nói - Khí Tôn Tuân Vinh."
Tuân Vinh thản nhiên lên tiếng.
Hắn vốn là người đại lục Nam Vực, lại lần nữa xuất hiện ở trước mắt thế nhân cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi, cho nên cũng không phủ nhận gì cả.
"Cái gì!"
“Thật sự là Khí Tôn đại nhân trong truyền thuyết!"
Tuân Vinh chính miệng thừa nhận, liền khiến quảng trường xôn xao một hồi. Tất cả mọi người đều rung động không hiểu nhìn hẳn, trong lòng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Khí Tôn a! Một tên Đại Tôn không có danh tiếng gì của Thiên Bảo cung, thế mà lại là Khí Tôn trong truyền thuyết.
Rất nhiều người lúc này mới chợt hiểu ra, khó trách Thiên Bảo cung có thể xuất ra thiên bảo linh dịch thần kỹ như vậy, lại còn có thể tủy tiện mang một thanh Thiên giai cửu phẩm hoang khí ra đấu giá.
Thì ra Thiên Bảo cung thật sự có Khí Tôn cùng Dược Tôn trong truyền thuyết. Trước đó tất cả còn cho rằng chuyện này không thể xảy ra, thế mà nay nó đã trở thành sự thật.
Ánh mắt Hoàng đế Lan Lăng quốc lấp lóe, lần nữa thấy chỗ đáng sợ của Thiên Bảo cung,
"Tùy tiện đi ra vài người đều bất phàm như thế, không phải Khí Tôn thì là dược trung Thánh Giả, hoặc là Bất Bại Thiên Tôn.
Bất kỳ một vị nào thả trên đại lục đều có thể nhấc lên lớn sóng to gió lớn.
Hơn nữa, làm sao biết trong Thiên Bảo cung không còn nhân vật càng thêm đáng sợ khác tồn tại chứ.
“Thì ra ngươi cũng là một tên tôn quý Khí Tôn, thật sự để ta có chút lau mắt mà nhìn. Có điều ngươi là Khí Tôn, không cố gắng luyện khí, lại chạy tới khiêu chiến ta làm gì?"
Trương Thanh Vinh có chút kinh ngạc nhìn Tuân Vinh, địa vị của Khí Tôn cũng tôn quý không kém hắn, nhưng không có nghĩa là năng lực chiến đấu của Khí Tôn cũng mạnh, một kẻ chuyên luyện khí đấu với hẳn, chẳng phải là muốn chết hay sao?
Những người khác cũng cổ quái nhìn Tuân Vinh.
Một tên Khí Tôn chạy đến thách đấu Trương Thanh Vinh làm cái gì. Có thể ngươi luyện khí thiên hạ vô song, nhưng việc đó chẳng có quan hệ gì với sức chiến đấu của ngươi.
"Bớt nói nhiều, tiếp chiêu đi."
Tuân Vinh mặc kệ những ánh mắt nghỉ hoặc khó hiểu xung quanh, hẳn lặng lẽ lấy ra một thanh đại chùy tản ra ánh sáng bạch kim từ trong nhẫn trữ vật mà chủ nhân ban tặng.
Cây đại chùy này có sao trời vờn quanh, từng tia quy tắc lực lượng hiển hiện ở phía trên như Thánh khí.
Nhưng đĩ nhiên không phải, Đại Tôn không thể thi triển ra lực lượng của Thánh khí, chỉ có Thiên Tôn mới có thể kích phát lực lượng Thánh khí.
lên nhiều nhất chỉ có thể sử dụng một bộ bộ phận quy tắc thánh đạo ẩn chứa trong thánh đạo bảo vật mà thôi.
Nhưng bạch kim đại chùy cũng không phải thánh đạo bảo vật, nó không được Thánh Nhân thai nghén, mà là một thanh bát phẩm tôn khí cụ do Khí Tôn Tuân Vinh tự luyện chế.
Có điều thanh bát phẩm tôn khí cụ này lại không giống với những thanh bát phẩm tôn khí thông thường, quy tắc của hoa văn phía trên, chính là một chút thành quả mà hẳn nẫm gai nếm mật vài chục năm nay để cảm ngộ thánh đạo Luyện Khí thuật, cũng là căn cơ giúp hãn hắn thành thánh trong tương lai.
"Vũ khí của ngươi không đơn giản, thế nhưng ngươi cho rằng chỉ như vậy liền có thể đánh với ta một trận, quả thật là quá mức ngây thơ.
Trương Thanh Vinh liếc mắt nhìn thanh bạch kim đại chùy, biểu lộ vô cùng đạm mạc.
"Ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết hay sao?"'
Tuân Vinh thản nhiên đáp.
Hắn không hề khách khí với Trương Thanh Vinh, trực tiếp vung ra một búa, hàng ngàn hàng vạn hào quang nổ tung. Trong khoảnh khắc, chuôi bạch kim đại chùy dường như hóa thành một tòa vĩnh hãng Thánh sơn, vừa xuất hiện liền bỗng nhiên định trụ càn khôn thiên địa, toàn bộ tất cả bên trong vòm trời đều ngưng kết.
Một ảo ảnh Ma Ngưu khổng lồ lặng yên xuất hiện sau lưng Tuân Vinh.
"Ngươi vừa thi triển trùy pháp nào vậy?"
Sắc mặt Trương Thanh Vinh kinh biến, vẻ bình tĩnh thong dong lúc trước lập tức tan biến.
Đại Lục Tôn Bảng. Ngoài ra, những người không có tên đều là kẻ yếu.
Dù là ba nữ Thiên Tôn xuất thế cũng phải mất không ít thời gian mới có thể lưu danh trên Đại Lục Tôn Bảng.
Bởi vậy có thế thấy rõ tính chính xác và uy tín của Đại Lục Tôn Bảng.
Lúc này, hàng vạn tu sĩ đến Thiên Bảo cung dâng, hương đều kinh ngạc nhìn Tuân Vinh. Xét tụ vi thì Tuân Vinh chỉ là một tên Đại Tôn bình thường. Chuẩn Thánh cũng không phải, lại càng không có biểu hiện gì đặc sắc tại hắc ám náo loạn.
Mặc dù tại Lan Lăng quốc, Đại Tôn đã là tồn tại vô cùng cường đại, nhưng dám khiêu chiến người đã từng là Đại Lục Tôn Bảng đệ nhất nhân thì đúng là quá mức không biết tự lượng sức mình.
Cuộc đời Trương Thanh Vinh chính là một truyền kỳ. Chuẩn Thánh ở trước mặt hẳn đều phải cẩn thận, vên vẹn chỉ bằng tu vi Đại Tôn cảnh đã có thể dễ như trở bàn tay giết chết Chuẩn Thánh. Xét trên toàn lục cũng chỉ có mấy người có thể làm được.
Có người khẳng định, nếu như Thánh Giả không ra thì chẳng ai có thể đối phó được Trương Thanh Vinh.
Kẻ này chỉ là một Đại Tôn lại dám chạy đến khiêu chiến Trương Thanh Vinh, đây không phải là muốn chết hay sao.
Không ít người trong lòng đều khẽ than thở, cho rằng Tuân Vinh mơ tưởng xa vời, quá mức nóng lòng biểu hiện.
Trên quảng trường, dường như chẳng ai thèm nhìn Tuân Vinh
Chỉ có Hoa Nhất Nhiên là thở vào nhẹ nhõm. Mặc dù hắn cũng không rõ thực lực Tuân Vinh ra sao, nhưng nếu chủ nhân để Tuân Vinh đi ra đánh một trận, thì đĩ nhiên đã có niềm tin chắc chắn.
"Tuân Vinh? Nam Vực chúng ta cũng từng có một vị Khí Tôn, không phải cũng gọi là Tuân Vinh sao? Ngươi đừng nói, ta càng nhìn càng cảm thấy hẳn giống Tuân Vinh Khí Tôn trong truyền thuyết.”
Trong đám người đột nhiên có người lên tiếng, nhìn Tuân Vinh với ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Khí Tôn Tuân Vinh, đó là nhân vật truyền kỳ tại Nam Vực. Tại Nam Vực, Khí Tôn và Dược Tôn vô cùng ít ỏi, bất kỳ người nào cũng được mọi người chú ý, địa vị vô cùng cao thượng.
Mà Khí Tôn Tuân Vinh chính là người Nam Vực, cho nên rất nhiều thế lực tại Lan Lăng quốc đều biết một chút liên quan tới Khí Tôn Tuân Vinh, hoặc đã từng xem qua chân dung của hẳn, thậm chí gặp qua bản thân hắn.
Lời vừa nói ra, không ít người đều giật mình, nhìn kỹ lại, kẻ này chính xác là có điểm giống Khí Tôn Tuân Vinh trong truyền thuyết.
Nhất là những ai đã từng trông thấy Khí Tôn Tuân Vinh, càng là từng người ánh mắt run sợ, thân thể khế run lên, cẩn thận quan sát, mặc dù có chút khác biệt, nhưng vẫn cũ có thể theo ngũ quan nhận định hai người này là một.
"Khí Tôn Tuân Vinh... Đại Tôn Tuân Vinh!'
Thế gian làm sao có thể có sự việc trùng hợp như thế, chắc hắn hắn chính là vị tuyệt thế Khí Tôn trong truyền thuyết kia.
Một vị Thái Thượng trưởng lão khẽ run run nói.
Khí Tôn a! Đó là tồn tại có thể so với Thánh Nhân, bất kỳ ai có thể trở thành Khí Tôn, cũng đều là ngàn chọn vạn tuyển, ngàn chùy vạn luyện. Nếu tông môn nào có tuyệt thế Khí Tôn tọa trấn, thì lực lượng của tông môn đó lập tức tăng thêm một cấp độ.
Khí Tôn Tuân Vinh trong truyền thuyết, có tạo nghệ Luyện Khí thuật kinh diễm thiên hạ. Hắn từng luyện chế ra hơn chục bát phẩm tôn khí, một thanh bát phẩm tôn khí bất kỳ đều có thể khiến Tôn Giả bình thường có được lực lượng của tuyệt thế Đại Tôn. Qua đó có thể thấy được phần nào sự đáng sợ của Khí Tôn.
Tôn Tuân Vinh? Không thể nào! Chẳng phải là vài thập niên trước vị Khí Tôn kia đã bị người ta phế bỏ tu vi, từ đó mai danh ẩn tích hay sao?”
Có người lên tiếng phản bác.
Mặc dù cả đời Khí Tôn Tuân Vinh vô cùng rực rỡ, nhưng cuối cùng kết cục lại rất thê lương. Bởi vì hẳn đắc tội một thế lực kinh khủng không cách nào chống lại, bị phế bỏ tu vi, từ đó rơi xuống cửu thiên, đần dần bị quên lãng trong mắt thế nhân.
Nếu không phải có người đột nhiên nhắc đến, hơn nữa Đại Tôn của Thiên Bảo cung cũng gọi Tuân Vinh, thì sợ rắng sẽ chẳng có ai liên tưởng người kia với Khí Tôn Tuân Vinh trong truyền thuyết.
"Đã khiến chư vị chê cười rồi. Tại hạ chính là kẻ có cảnh ngộ thê thảm, xuống tràng bi thương trong lời các ngươi vừa nói - Khí Tôn Tuân Vinh."
Tuân Vinh thản nhiên lên tiếng.
Hắn vốn là người đại lục Nam Vực, lại lần nữa xuất hiện ở trước mắt thế nhân cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi, cho nên cũng không phủ nhận gì cả.
"Cái gì!"
“Thật sự là Khí Tôn đại nhân trong truyền thuyết!"
Tuân Vinh chính miệng thừa nhận, liền khiến quảng trường xôn xao một hồi. Tất cả mọi người đều rung động không hiểu nhìn hẳn, trong lòng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Khí Tôn a! Một tên Đại Tôn không có danh tiếng gì của Thiên Bảo cung, thế mà lại là Khí Tôn trong truyền thuyết.
Rất nhiều người lúc này mới chợt hiểu ra, khó trách Thiên Bảo cung có thể xuất ra thiên bảo linh dịch thần kỹ như vậy, lại còn có thể tủy tiện mang một thanh Thiên giai cửu phẩm hoang khí ra đấu giá.
Thì ra Thiên Bảo cung thật sự có Khí Tôn cùng Dược Tôn trong truyền thuyết. Trước đó tất cả còn cho rằng chuyện này không thể xảy ra, thế mà nay nó đã trở thành sự thật.
Ánh mắt Hoàng đế Lan Lăng quốc lấp lóe, lần nữa thấy chỗ đáng sợ của Thiên Bảo cung,
"Tùy tiện đi ra vài người đều bất phàm như thế, không phải Khí Tôn thì là dược trung Thánh Giả, hoặc là Bất Bại Thiên Tôn.
Bất kỳ một vị nào thả trên đại lục đều có thể nhấc lên lớn sóng to gió lớn.
Hơn nữa, làm sao biết trong Thiên Bảo cung không còn nhân vật càng thêm đáng sợ khác tồn tại chứ.
“Thì ra ngươi cũng là một tên tôn quý Khí Tôn, thật sự để ta có chút lau mắt mà nhìn. Có điều ngươi là Khí Tôn, không cố gắng luyện khí, lại chạy tới khiêu chiến ta làm gì?"
Trương Thanh Vinh có chút kinh ngạc nhìn Tuân Vinh, địa vị của Khí Tôn cũng tôn quý không kém hắn, nhưng không có nghĩa là năng lực chiến đấu của Khí Tôn cũng mạnh, một kẻ chuyên luyện khí đấu với hẳn, chẳng phải là muốn chết hay sao?
Những người khác cũng cổ quái nhìn Tuân Vinh.
Một tên Khí Tôn chạy đến thách đấu Trương Thanh Vinh làm cái gì. Có thể ngươi luyện khí thiên hạ vô song, nhưng việc đó chẳng có quan hệ gì với sức chiến đấu của ngươi.
"Bớt nói nhiều, tiếp chiêu đi."
Tuân Vinh mặc kệ những ánh mắt nghỉ hoặc khó hiểu xung quanh, hẳn lặng lẽ lấy ra một thanh đại chùy tản ra ánh sáng bạch kim từ trong nhẫn trữ vật mà chủ nhân ban tặng.
Cây đại chùy này có sao trời vờn quanh, từng tia quy tắc lực lượng hiển hiện ở phía trên như Thánh khí.
Nhưng đĩ nhiên không phải, Đại Tôn không thể thi triển ra lực lượng của Thánh khí, chỉ có Thiên Tôn mới có thể kích phát lực lượng Thánh khí.
lên nhiều nhất chỉ có thể sử dụng một bộ bộ phận quy tắc thánh đạo ẩn chứa trong thánh đạo bảo vật mà thôi.
Nhưng bạch kim đại chùy cũng không phải thánh đạo bảo vật, nó không được Thánh Nhân thai nghén, mà là một thanh bát phẩm tôn khí cụ do Khí Tôn Tuân Vinh tự luyện chế.
Có điều thanh bát phẩm tôn khí cụ này lại không giống với những thanh bát phẩm tôn khí thông thường, quy tắc của hoa văn phía trên, chính là một chút thành quả mà hẳn nẫm gai nếm mật vài chục năm nay để cảm ngộ thánh đạo Luyện Khí thuật, cũng là căn cơ giúp hãn hắn thành thánh trong tương lai.
"Vũ khí của ngươi không đơn giản, thế nhưng ngươi cho rằng chỉ như vậy liền có thể đánh với ta một trận, quả thật là quá mức ngây thơ.
Trương Thanh Vinh liếc mắt nhìn thanh bạch kim đại chùy, biểu lộ vô cùng đạm mạc.
"Ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết hay sao?"'
Tuân Vinh thản nhiên đáp.
Hắn không hề khách khí với Trương Thanh Vinh, trực tiếp vung ra một búa, hàng ngàn hàng vạn hào quang nổ tung. Trong khoảnh khắc, chuôi bạch kim đại chùy dường như hóa thành một tòa vĩnh hãng Thánh sơn, vừa xuất hiện liền bỗng nhiên định trụ càn khôn thiên địa, toàn bộ tất cả bên trong vòm trời đều ngưng kết.
Một ảo ảnh Ma Ngưu khổng lồ lặng yên xuất hiện sau lưng Tuân Vinh.
"Ngươi vừa thi triển trùy pháp nào vậy?"
Sắc mặt Trương Thanh Vinh kinh biến, vẻ bình tĩnh thong dong lúc trước lập tức tan biến.