Cánh tay kia tản ra hỏa diễm u ám, phẳng phất như ma hỏa đến từ địa vực, không ngừng vặn vẹo khiến thiên địa thời không cũng vặn vẹo theo nó.
Đám người kinh hãi phát hiện sau khi ngọn lửa kia xuất hiện khiến bọn họ cảm nhận được trong lòng có một cảm giác bất an nồng đậm khiến tim đập nhanh lan tỏa ra toàn thân, không một ai ngoại lệ, phảng phất như đang trong địa ngục, bị ác ma nhìn chẩm chằm vào.
Loại cảm giác này rất khó chịu, ai cũng phản cảm, chán ghét nhưng lại không thể xua nó đi.
Vân Tương Quân cùng với văn nhân áo xanh khẽ cau mày, ngọn lửa kia làm bọn hẳn cảm nhận được một cỗ tà ác quỷ dị không nói nên lời.
"Chúng ta có nên cứu Công Tôn Vô Qúa hay không?" Thanh niên tà khí đến từ Ảm Hồn sơn có chút bất an nói.
Hắn với Công Tôn Vô Qúa có chút giao tình lợi ích, tự nhiên sẽ không hỉ vọng hắn bị giết chết
Mà trên quảng trường truyền công lại cấm chiến đấu, bọn hẳn có nghĩa vụ phải ngăn cản chiến đấu này tiếp tục bạo phát thêm.
“Không cần lo lắng, Phúc Hải thánh thể mặc dù bài danh hạng chót trong thập đại thánh thể nhưng so về năng lực bảo mệnh với sinh cơ trong cơ thể thì Phúc Hải thánh thể lại có thể xếp vào vị trí trước năm”
Thanh niên đầu trọc thuộc Vân Xà tông không thèm để ý nói.
Phúc Hải thánh thể được xưng là bất tử thánh thể, mặc dù không phải bất tử chân chính nhưng muốn giết chết người tu luyện Phúc Hải thánh thể lại vô cùng gian nan.
Tịch Thiên Dạ lại không phải tu sĩ cấp thánh nhân làm sao có thể giết chết được Công Tôn Vô Qúa?
Công Tôn Vô Qúa mặc dù chưa thành thánh nhưng hân tu luyện Phúc Hải thánh thể là thánh thể, chân chính, thân thể có thể so với thánh nhân, thậm chí còn mạnh hơn một số thánh nhân bình thường.
Giết một thánh nhân khó như thế nào thì giết Công Tôn Vô Qúa cũng khó khăn như thế.
Tất cả mọi người trên quảng trường cũng không lo Công Tôn Vô Qúa bị giết bởi vì đó là việc mà thánh nhân cũng chưa chắc đã làm được.
Kỳ thật trong Thiên Lan di tích này, do có pháp tắc giam cầm nên thánh phù của thánh nhân luyện chế không thể sử dụng, nếu ở thế giới bên ngoài thì Công Tôn Vô Qúa thân là hoàng tử của một thánh quốc thân gia chắc chẩn sẽ rất phong phú, trên người có đại lượng thánh phù thậm chí là đại thánh phù bảo hộ.
Chỉ cần hẳn tùy tiện xuất ra vài rương Tịch Thiên Dạ phải chết không nghỉ ngờ.
Vì sao những thế lực cổ lão khổng lồ đấy không thể trêu chọc? Nguyên nhân là vì nội tình của bọn hắn ngươi không cách nào tưởng tượng được.
Nhưng ngay khi mọi người đầu cho rằng Công Tôn Vô Qúa căng lảm chỉ nếm chút đau khổ, không có khả năng bị giết chết thì một màn qui dị xuất hiện.
Công Tôn Vô Qúa như gặp phải việc gì đó khiến hắn khủng hoảng cực độ, ánh mắt tràn đầy sợ hãi, kinh dị, bất lực, tuyệt vọng,
Miệng hắn há to ra, khuôn mặt vặn vẹo, biểu lộ thống khổ, muốn hét lên thật lớn nhưng lại không có chút thanh âm nào phát ra.
Dưới ngọn lửa u ám kia, phảng phất đã ngăn cách hắn với toàn bộ thế giới.
Cái gì!
Biểu lộ của đám người ngưng trọng, thân thể, cứng ngắc, ánh mắt nhìn lên phía trước đầy kinh hãi. Chỉ thấy thánh thể của Công Tôn Vô Qúa nhỏ đi từng chút một, dần dần khô cứng lại, một thánh thể đang nguyên vẹn đột nhiên lại bị teo lại.
Cuối cùng, Công Tôn Vô Qúa triệt để hóa thành một bộ thây khô, không còn bất cứ khí tức gì. Danh xưng bất tử cũng không được, Phúc Hải thánh thể sinh cơ đầy mình cũng đã hoàn toàn khô quất.
Toàn bộ quá trình chỉ trong một khoảng khắc.
Tê tê!
Thanh âm hít một hơi lạnh không ngừng vang lên trên quảng trường, tất cả mọi người đều như nhìn thấy quỷ.
Công Tôn Vô Qúa tu luyện Phúc Hải thánh thể cũng bị giết chết mà hung thủ lại chỉ là một thổ dân trẻ tuổi của một tiểu quốc vắng vẻ.
Tin tức này mà truyền đi sẽ khiến cả đại lục chấn động.
"Tịch Thiên Dạ, sao ngươi dám tùy tiện giết chết hoàng tử của Phúc Hải thánh quốc? Hắn ngươi cũng biết trên người Công Tôn Vô Qúa có bảo vật cảm ứng sinh cơ, một khi hẳn chết, khí tức biến mất, Phúc Hải thánh quốc nhất định sẽ cảm ứng được, mà rất nhiều thánh nhân của bọn họ vẫn đang ở tầng hai của Thế Giới Thiên Thê, vẫn chưa có rời đi, rất nhanh sẽ đến đây thôi
Vân Tương Quân rung động nói, giờ khắc này nàng không cách nào trấn định được nữa, nàng đã quá coi thường độ hung hãn của Tịch Thiên Dạ, từ đầu đến cuối đã coi thường hẳn.
Dù đổi lại thành nàng cũng không thể dễ dàng giết Công Tôn Vô Qúa như vậy.
"Thì sao nào?"
Lần này người nói lại là Cố Vân, nàng dậm chân đi đến bên người Tịch Thiên Dạ, ánh mắt vô cùng băng lãnh.
"Tịch Thiên Dạ đã giết người trên quảng trường truyền công, đã vi phạm phải qui định của quản lý đại lục, vây hắn lại, không được cho hẳn rời đi, chờ các tiền bối thánh nhân đến đây xử lý."
Thánh niên tà khí của U Hồ sơn ánh mắt âm u nói.
Tịch Thiên Dạ đã giết người trên quảng trường truyền công, đã vi phạm phải quy củ, bọn hắn mà lại tùy ý để hắn đi thì làm sao bàn giao lại?
Hơn nữa, trên người Tịch Thiên Dạ khẳng định có bí mật, làm sao hắn lại được nhận định là thiên tài cấp chín của bìa đá, tất cả mọi người đều muốn biết bí mật.
Bởi vậy, bọn hắn càng không thể thả Tịch Thiên Dạ đi.
Nguyên bản bọn hắn không có cớ gì để ngăn cản Tịch Thiên Dạ rời đi nhưng hẳn giết chết Công Tôn Vô Qúa, đã vi phạm qui tắc quản lý của đại lục, vừa lúc cho bọn hắn một cái lý do.
Thanh niên tà khí vừa nói xong, lập tức đã có mấy người vây quanh, ngăn bốn phía Tịch Thiên Dạ, không cho hẳn rời đi.
Đương nhiên, phần lớn mọi người đều không có cái can đảm để bước lên trước tiên, thủ đoạn Tịch Thiên Dạ giết chết Công Tôn Qúa kinh khủng như thế, ai lại dám tùy tiện chọc vào sát tinh này. Đến Công Tôn Vô Qúa hắn còn có thể giết chết thì bọn hẳn không. phải tùy ý cho hắn giết hay sao?
Đám người đi lên trước đều có tu vi cao thâm, không dưới Công Tôn Vô Qua, còn có một bối cảnh khổng lồ phía sau. Đương nhiên bọn hẳn cũng không đám xuất thủ với Tịch Thiên Dạ mà chỉ muốn vậy lại, ngăn không cho hẳn rời đi.
Dù sao lực lượng của Tịch Thiên Dạ đã đạt đến cấp độ có thể uy hiếp được bọn hắn nên ai cũng không dám đứng ra làm chim đầu đàn.
"Một đám tiểu bối, cút hết ra cho ta” Cố Khinh Yên dậm chân đi vào giữa quảng trường, ánh mắt nhìn sang đám người thản nhiên nói.
"Ngươi là người phương nào? Thật to gan!"
Đám người không ngờ rằng lại có người dám đứng ra nói cho Tịch Thiên Dạ, tất cả đều quăng ánh mắt sang.
Thật đẹp!
Đây là ý nghĩ đầu tiên của bọn họ
Ai đây? Là suy nghĩ thứ hai
“Cô nương, ngươi có biết ngươi đang bao che tội phạm hay không? Tịch Thiên Dạ đã vi phạm phải quy định quản lý của đại lục, tốt nhất ngươi đừng dinh líu đến hân” Có người lạnh lùng nói.
"Cái gì mà vi phạm quy định quản lý của đại lục, giết người mà thôi, có gì không thể?"
Cố Vân đứng bên cạnh Tịch thiên Dạ, ôn hòa như nước, dịu dàng mà mềm dẻo nhưng bây giờ lại như hóa thành băng, cứng rắn mà nhọn hoắt.
Nàng bước lên một bước, ngọc thú nhẹ nhàng vỗ một cái, một đoàn u quang hiện lên, thanh niên đứng chẩn trước mặt Tịch Thiên Dạ kia bị nàng dùng một chưởng hóa thành một đoàn huyết vụ, mùi huyết tinh tràn ngập không khí
Thanh niên kia cũng có tu vi Đại Tôn, cũng là thiên kiêu đến từ đại tông môn, lực lượng có thể so với Chuẩn Thánh mà bây giờ lại không ngăn được một chưởng tiện tay của Cố Vân, thân thể trực tiếp hóa thành huyết vụ, mùi tinh tràn ngập không khí.
Chung quanh yên lặng đến cực điểm, tất cả mọi người ngac nhiên nhìn sang Cố Vân.
Đám người kinh hãi phát hiện sau khi ngọn lửa kia xuất hiện khiến bọn họ cảm nhận được trong lòng có một cảm giác bất an nồng đậm khiến tim đập nhanh lan tỏa ra toàn thân, không một ai ngoại lệ, phảng phất như đang trong địa ngục, bị ác ma nhìn chẩm chằm vào.
Loại cảm giác này rất khó chịu, ai cũng phản cảm, chán ghét nhưng lại không thể xua nó đi.
Vân Tương Quân cùng với văn nhân áo xanh khẽ cau mày, ngọn lửa kia làm bọn hẳn cảm nhận được một cỗ tà ác quỷ dị không nói nên lời.
"Chúng ta có nên cứu Công Tôn Vô Qúa hay không?" Thanh niên tà khí đến từ Ảm Hồn sơn có chút bất an nói.
Hắn với Công Tôn Vô Qúa có chút giao tình lợi ích, tự nhiên sẽ không hỉ vọng hắn bị giết chết
Mà trên quảng trường truyền công lại cấm chiến đấu, bọn hẳn có nghĩa vụ phải ngăn cản chiến đấu này tiếp tục bạo phát thêm.
“Không cần lo lắng, Phúc Hải thánh thể mặc dù bài danh hạng chót trong thập đại thánh thể nhưng so về năng lực bảo mệnh với sinh cơ trong cơ thể thì Phúc Hải thánh thể lại có thể xếp vào vị trí trước năm”
Thanh niên đầu trọc thuộc Vân Xà tông không thèm để ý nói.
Phúc Hải thánh thể được xưng là bất tử thánh thể, mặc dù không phải bất tử chân chính nhưng muốn giết chết người tu luyện Phúc Hải thánh thể lại vô cùng gian nan.
Tịch Thiên Dạ lại không phải tu sĩ cấp thánh nhân làm sao có thể giết chết được Công Tôn Vô Qúa?
Công Tôn Vô Qúa mặc dù chưa thành thánh nhưng hân tu luyện Phúc Hải thánh thể là thánh thể, chân chính, thân thể có thể so với thánh nhân, thậm chí còn mạnh hơn một số thánh nhân bình thường.
Giết một thánh nhân khó như thế nào thì giết Công Tôn Vô Qúa cũng khó khăn như thế.
Tất cả mọi người trên quảng trường cũng không lo Công Tôn Vô Qúa bị giết bởi vì đó là việc mà thánh nhân cũng chưa chắc đã làm được.
Kỳ thật trong Thiên Lan di tích này, do có pháp tắc giam cầm nên thánh phù của thánh nhân luyện chế không thể sử dụng, nếu ở thế giới bên ngoài thì Công Tôn Vô Qúa thân là hoàng tử của một thánh quốc thân gia chắc chẩn sẽ rất phong phú, trên người có đại lượng thánh phù thậm chí là đại thánh phù bảo hộ.
Chỉ cần hẳn tùy tiện xuất ra vài rương Tịch Thiên Dạ phải chết không nghỉ ngờ.
Vì sao những thế lực cổ lão khổng lồ đấy không thể trêu chọc? Nguyên nhân là vì nội tình của bọn hắn ngươi không cách nào tưởng tượng được.
Nhưng ngay khi mọi người đầu cho rằng Công Tôn Vô Qúa căng lảm chỉ nếm chút đau khổ, không có khả năng bị giết chết thì một màn qui dị xuất hiện.
Công Tôn Vô Qúa như gặp phải việc gì đó khiến hắn khủng hoảng cực độ, ánh mắt tràn đầy sợ hãi, kinh dị, bất lực, tuyệt vọng,
Miệng hắn há to ra, khuôn mặt vặn vẹo, biểu lộ thống khổ, muốn hét lên thật lớn nhưng lại không có chút thanh âm nào phát ra.
Dưới ngọn lửa u ám kia, phảng phất đã ngăn cách hắn với toàn bộ thế giới.
Cái gì!
Biểu lộ của đám người ngưng trọng, thân thể, cứng ngắc, ánh mắt nhìn lên phía trước đầy kinh hãi. Chỉ thấy thánh thể của Công Tôn Vô Qúa nhỏ đi từng chút một, dần dần khô cứng lại, một thánh thể đang nguyên vẹn đột nhiên lại bị teo lại.
Cuối cùng, Công Tôn Vô Qúa triệt để hóa thành một bộ thây khô, không còn bất cứ khí tức gì. Danh xưng bất tử cũng không được, Phúc Hải thánh thể sinh cơ đầy mình cũng đã hoàn toàn khô quất.
Toàn bộ quá trình chỉ trong một khoảng khắc.
Tê tê!
Thanh âm hít một hơi lạnh không ngừng vang lên trên quảng trường, tất cả mọi người đều như nhìn thấy quỷ.
Công Tôn Vô Qúa tu luyện Phúc Hải thánh thể cũng bị giết chết mà hung thủ lại chỉ là một thổ dân trẻ tuổi của một tiểu quốc vắng vẻ.
Tin tức này mà truyền đi sẽ khiến cả đại lục chấn động.
"Tịch Thiên Dạ, sao ngươi dám tùy tiện giết chết hoàng tử của Phúc Hải thánh quốc? Hắn ngươi cũng biết trên người Công Tôn Vô Qúa có bảo vật cảm ứng sinh cơ, một khi hẳn chết, khí tức biến mất, Phúc Hải thánh quốc nhất định sẽ cảm ứng được, mà rất nhiều thánh nhân của bọn họ vẫn đang ở tầng hai của Thế Giới Thiên Thê, vẫn chưa có rời đi, rất nhanh sẽ đến đây thôi
Vân Tương Quân rung động nói, giờ khắc này nàng không cách nào trấn định được nữa, nàng đã quá coi thường độ hung hãn của Tịch Thiên Dạ, từ đầu đến cuối đã coi thường hẳn.
Dù đổi lại thành nàng cũng không thể dễ dàng giết Công Tôn Vô Qúa như vậy.
"Thì sao nào?"
Lần này người nói lại là Cố Vân, nàng dậm chân đi đến bên người Tịch Thiên Dạ, ánh mắt vô cùng băng lãnh.
"Tịch Thiên Dạ đã giết người trên quảng trường truyền công, đã vi phạm phải qui định của quản lý đại lục, vây hắn lại, không được cho hẳn rời đi, chờ các tiền bối thánh nhân đến đây xử lý."
Thánh niên tà khí của U Hồ sơn ánh mắt âm u nói.
Tịch Thiên Dạ đã giết người trên quảng trường truyền công, đã vi phạm phải quy củ, bọn hắn mà lại tùy ý để hắn đi thì làm sao bàn giao lại?
Hơn nữa, trên người Tịch Thiên Dạ khẳng định có bí mật, làm sao hắn lại được nhận định là thiên tài cấp chín của bìa đá, tất cả mọi người đều muốn biết bí mật.
Bởi vậy, bọn hắn càng không thể thả Tịch Thiên Dạ đi.
Nguyên bản bọn hắn không có cớ gì để ngăn cản Tịch Thiên Dạ rời đi nhưng hẳn giết chết Công Tôn Vô Qúa, đã vi phạm qui tắc quản lý của đại lục, vừa lúc cho bọn hắn một cái lý do.
Thanh niên tà khí vừa nói xong, lập tức đã có mấy người vây quanh, ngăn bốn phía Tịch Thiên Dạ, không cho hẳn rời đi.
Đương nhiên, phần lớn mọi người đều không có cái can đảm để bước lên trước tiên, thủ đoạn Tịch Thiên Dạ giết chết Công Tôn Qúa kinh khủng như thế, ai lại dám tùy tiện chọc vào sát tinh này. Đến Công Tôn Vô Qúa hắn còn có thể giết chết thì bọn hẳn không. phải tùy ý cho hắn giết hay sao?
Đám người đi lên trước đều có tu vi cao thâm, không dưới Công Tôn Vô Qua, còn có một bối cảnh khổng lồ phía sau. Đương nhiên bọn hẳn cũng không đám xuất thủ với Tịch Thiên Dạ mà chỉ muốn vậy lại, ngăn không cho hẳn rời đi.
Dù sao lực lượng của Tịch Thiên Dạ đã đạt đến cấp độ có thể uy hiếp được bọn hắn nên ai cũng không dám đứng ra làm chim đầu đàn.
"Một đám tiểu bối, cút hết ra cho ta” Cố Khinh Yên dậm chân đi vào giữa quảng trường, ánh mắt nhìn sang đám người thản nhiên nói.
"Ngươi là người phương nào? Thật to gan!"
Đám người không ngờ rằng lại có người dám đứng ra nói cho Tịch Thiên Dạ, tất cả đều quăng ánh mắt sang.
Thật đẹp!
Đây là ý nghĩ đầu tiên của bọn họ
Ai đây? Là suy nghĩ thứ hai
“Cô nương, ngươi có biết ngươi đang bao che tội phạm hay không? Tịch Thiên Dạ đã vi phạm phải quy định quản lý của đại lục, tốt nhất ngươi đừng dinh líu đến hân” Có người lạnh lùng nói.
"Cái gì mà vi phạm quy định quản lý của đại lục, giết người mà thôi, có gì không thể?"
Cố Vân đứng bên cạnh Tịch thiên Dạ, ôn hòa như nước, dịu dàng mà mềm dẻo nhưng bây giờ lại như hóa thành băng, cứng rắn mà nhọn hoắt.
Nàng bước lên một bước, ngọc thú nhẹ nhàng vỗ một cái, một đoàn u quang hiện lên, thanh niên đứng chẩn trước mặt Tịch Thiên Dạ kia bị nàng dùng một chưởng hóa thành một đoàn huyết vụ, mùi huyết tinh tràn ngập không khí
Thanh niên kia cũng có tu vi Đại Tôn, cũng là thiên kiêu đến từ đại tông môn, lực lượng có thể so với Chuẩn Thánh mà bây giờ lại không ngăn được một chưởng tiện tay của Cố Vân, thân thể trực tiếp hóa thành huyết vụ, mùi tinh tràn ngập không khí.
Chung quanh yên lặng đến cực điểm, tất cả mọi người ngac nhiên nhìn sang Cố Vân.