Mục lục
Bé Con Thần Tài Ba Tuổi - Cáp Cáp Quái Đại Vương Cáp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hừ! Sư phụ, sao người cũng như vậy?" Tiểu Kim Quất quay đầu không thèm để ý, không muốn nhìn Giang Dực lấy một cái.

Thật đáng ghét, cô bé đã gặp phải rất nhiều lần rồi, luôn có người muốn nhận nuôi cô bé.

Bọn họ vừa mở miệng, câu đầu tiên họ nói sẽ là "Con yêu, ba và mẹ đưa con về nhà." Nhưng hôm nay đổi sang phương thức khác, từ ba mẹ đổi thành anh trai rồi.

Sư phụ đã thay đổi rồi, ông đang giúp đỡ người khác!

Giang Thanh Dương cười xoa đầu cô bé: "Cậu ấy là anh trai của con, con còn có ba mẹ nữa."

Tiểu Kim Quất tỏ vẻ phản kháng: “Con là Tiểu Thần Tài, là bảo bối của đại Thần Tài.”

Giang Thanh Dương cười nói: "Ông Thần Tài là thần tiên trên trời, sau này con đi lên trời mới có thể làm bảo bối của ông ấy. Còn bây giờ con là Tiểu Thần Tài của trần gian, là bảo bối ba mẹ con sinh ra ở trần gian."

Nghe được lời giải thích này, Tiểu Kim Quất có phần chấp nhận hơn một chút, nhưng vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa.

“Con thực sự là bảo bối của nhà anh ấy sao?”

"Đúng vậy."

“Vậy tại sao trước đây con chưa từng gặp họ?”

"Miếu Thần Tài cần con."



"Hiện tại không cần con nữa sao?" Tiểu Kim Quất dùng đôi mắt đen như quả nho nhìn chằm chằm Giang Thanh Dương.

Chỉ cần ông dám gật đầu, cô bé sẽ tức giận! Hứ!!

Giang Thanh Dương không chút chần chờ trả lời tất cả các câu hỏi trước đó, nhưng khi nghe câu hỏi này, ông đã kịp dừng lại đúng lúc.

"Miếu Thần Tài luôn luôn cần Tiểu Thần Tài." Ông chỉ vào Giang Dực rồi nói: "Con nhìn cậu ấy đi, hiện tại anh trai và ba mẹ con cần con hơn."

Giang Dực không nói gì, lặng lẽ lắng nghe họ, trên môi nở nụ cười.

Em gái là một đứa trẻ rất có suy nghĩ, không phải người lớn nói cái gì thì là cái đó.

Có thể thấy những người lớn xung quanh đều tôn trọng ý kiến ​​của cô bé, kiên nhẫn trao đổi và hiểu rõ nhu cầu của cô bé.

Chứ không phải mù quáng bắt cô bé phải nghe lời để tránh rắc rối.

Tiểu Kim Quất quay đầu nhìn chằm chằm Giang Dực, vì sao anh trai cô bé lại xui xẻo tới mức không thể sống quá nửa năm?

Cô bé nghiêng đầu tỏ ý không hiểu.

Giang Thanh Dương nhìn thấy như vậy, cũng biết ổn thỏa rồi.

Ông hiểu rất rõ đứa trẻ mình nuôi nấng, chỉ cần thuyết phục vài câu, cô bé sẽ đồng ý.



"Anh trai rất cần con bảo vệ đúng không?"

Tiểu Quất gật đầu: “Vâng!”

Giang Thanh Dương lại hỏi: "Tiểu Thần Tài vừa dũng cảm vừa lợi hại, anh trai lại yếu đuối như vậy, con nhất định phải bảo vệ cậu ấy, đúng không?"

Tiểu Quất nói: "Để anh trai chuyển đến miếu Thần Tài, con và ông Thần Tài sẽ cùng nhau bảo vệ anh ấy!"

Giang Thanh Dương: "..."

Trẻ con đúng là có quá nhiều ý tưởng, có hơi khó dỗ.

"Công việc của anh trai rất quan trọng, còn có rất nhiều người có được miếng cơm nhờ cậu ấy, nếu cậu ấy không đi làm việc thì sẽ có rất nhiều người không kiếm được tiền."

Khi giao tiếp với tiểu Thần Tài, chỉ cần nói đến tiền, cô bé có thể hiểu được.

“Con không nỡ xa ông Thần Tài, cũng không nỡ xa sư phụ và các sư huynh sư tỷ.”

"Cứ tạm đi trước nửa năm, nửa năm sau nếu con muốn quay trở lại, sư phụ sẽ đi đón con."

Cuối cùng cũng dỗ được, lại ở lại thêm một giờ nữa bọn họ mới bắt đầu lên đường.

Những vật dụng cô bé thường xuyên sử dụng thì được đóng gói để mang đi, những thứ khác sẽ được gửi bằng chuyển phát nhanh, Giang Dực ôm em gái, em gái một tay ôm mèo một tay ôm con thỏ búp bê anh trai tặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK