Giang Dực nhanh chóng cắt số, dùng nick chính đăng weibo.
【Giang Dực: Mắng tôi thì được, đừng có mắng em gái tôi, con bé vẫn còn là trẻ con, không có trêu chọc mọi người.】
Weibo vừa đăng lên, lại giống như chọc phải tổ ong.
【 Ôi hiểu rồi, cô bé vẫn còn con nít, mọi người không thể bỏ qua bé nó! ! 】
【 Đây là mấy câu phát ngôn bảo vệ con nhà mình của mấy người lớn buồn nôn nhất tôi từng nghe, lúc em gái của anh gây chuyện, thì đã nhiều lần dùng lời này để áp đặt đạo đức đối với người khác đi?】
【Em gái giả đúng không? Chứ còn em gái thật, đã sớm phơi nắng rồi. 】
【Anh dùng tiền bẩn nuôi dưỡng cô bé, cô bé là bị tiền bẩn nuôi lớn lên, đáng bị mắng! 】
【Muốn lập tạo hình cuồng em gái để tẩy trắng? Cút, ông mày không ăn bộ dạng này! 】
Muốn bôi đen một người, thật sự không cần lý do, tùy tùy tiện tiện có thể gán tội danh cho người ta.
Tiểu Kim Quất còn chưa làm gì, đã bị bọn họ nhận định là một đứa bé xấu.
Nhìn thấy những bình luận kia, thậm chí Giang Dực còn không hiểu, bọn họ thật sự là người sao?
Có thể mang theo sự ác ý lớn như vậy đối với một đứa bé chưa bao giờ gặp mặt, trong cuộc sống hàng ngày của bọn họ có nhiều bi thảm đến vậy sao? Nên mới có thể há miệng chửi bới một đứa bé?
Lại có thật nhiều thật nhiều ánh sáng màu vàng bay tới, Tiểu Kim Quất mừng rỡ nhảy nhót tại chỗ.
Vừa quay đầu lại, nhìn thấy trong mắt anh trai giống như có chút tức giận.
Cô bé sửng sốt một chút, anh trai sao lại không vui?
Tiểu Kim Quất bế mèo lên cao: "Anh, anh đừng buồn, cho anh ôm mèo này."
Chiêu Tài: "Ô ô——"
[ Miêu Miêu không muốn để anh ta ôm, Miêu Miêu chỉ thích Quất Quất.]
Trước khi anh trai duỗi tay ra, Tiểu Kim Quất thu hồi Miêu Miêu lại, Miêu Miêu không muốn, cũng không thể bắt buộc Miêu Miêu.
Cô bé dùng một tay ôm Miêu Miêu, rồi giơ tay kia lên: "Em cho anh ôm một cái, anh đừng buồn nữa."
Giang Dực thở dài, cất điện thoại đi, lại xoay người ôm lấy em gái.
Có tiến bộ, ngày hôm qua em gái an ủi anh, chỉ là sờ sờ đầu của anh qua một lớp mũ.
Bây giờ là cho phép anh ôm mình một cái.
Giang Dực nhân cơ hội dán vào người em gái, mặt em gái thật mềm, đáng tiếc miệng của anh không thể cắn.
Lúc này, Tiểu Kim Quất tiến đến gần tai anh nói cho anh biết: "Những người kia mắng em, em sẽ rất vui vẻ. Những tài vận rách nát của bọn họ đều sẽ đến chỗ em, em đã thu được rất nhiều. Nếu anh thích em cũng có thể cho anh!"
Tuy nhiên anh trai không cần, nhưng nếu như anh muốn, vậy thì bé sẽ đưa hết cho anh.
Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của cô bé, Giang Dực càng đau lòng muốn chết, thu được rất nhiều rất nhiều, là vì có rất nhiều rất nhiều người mắng cô bé....
Rõ ràng người bị chửi là cô bé, kết quả lại là cô bé đang an ủi người anh trai đã khiến cô bé bị mắng này.
Anh nhịn không được mà hối hận, anh không nên đăng weibo này.
【Giang Dực: Mắng tôi thì được, đừng có mắng em gái tôi, con bé vẫn còn là trẻ con, không có trêu chọc mọi người.】
Weibo vừa đăng lên, lại giống như chọc phải tổ ong.
【 Ôi hiểu rồi, cô bé vẫn còn con nít, mọi người không thể bỏ qua bé nó! ! 】
【 Đây là mấy câu phát ngôn bảo vệ con nhà mình của mấy người lớn buồn nôn nhất tôi từng nghe, lúc em gái của anh gây chuyện, thì đã nhiều lần dùng lời này để áp đặt đạo đức đối với người khác đi?】
【Em gái giả đúng không? Chứ còn em gái thật, đã sớm phơi nắng rồi. 】
【Anh dùng tiền bẩn nuôi dưỡng cô bé, cô bé là bị tiền bẩn nuôi lớn lên, đáng bị mắng! 】
【Muốn lập tạo hình cuồng em gái để tẩy trắng? Cút, ông mày không ăn bộ dạng này! 】
Muốn bôi đen một người, thật sự không cần lý do, tùy tùy tiện tiện có thể gán tội danh cho người ta.
Tiểu Kim Quất còn chưa làm gì, đã bị bọn họ nhận định là một đứa bé xấu.
Nhìn thấy những bình luận kia, thậm chí Giang Dực còn không hiểu, bọn họ thật sự là người sao?
Có thể mang theo sự ác ý lớn như vậy đối với một đứa bé chưa bao giờ gặp mặt, trong cuộc sống hàng ngày của bọn họ có nhiều bi thảm đến vậy sao? Nên mới có thể há miệng chửi bới một đứa bé?
Lại có thật nhiều thật nhiều ánh sáng màu vàng bay tới, Tiểu Kim Quất mừng rỡ nhảy nhót tại chỗ.
Vừa quay đầu lại, nhìn thấy trong mắt anh trai giống như có chút tức giận.
Cô bé sửng sốt một chút, anh trai sao lại không vui?
Tiểu Kim Quất bế mèo lên cao: "Anh, anh đừng buồn, cho anh ôm mèo này."
Chiêu Tài: "Ô ô——"
[ Miêu Miêu không muốn để anh ta ôm, Miêu Miêu chỉ thích Quất Quất.]
Trước khi anh trai duỗi tay ra, Tiểu Kim Quất thu hồi Miêu Miêu lại, Miêu Miêu không muốn, cũng không thể bắt buộc Miêu Miêu.
Cô bé dùng một tay ôm Miêu Miêu, rồi giơ tay kia lên: "Em cho anh ôm một cái, anh đừng buồn nữa."
Giang Dực thở dài, cất điện thoại đi, lại xoay người ôm lấy em gái.
Có tiến bộ, ngày hôm qua em gái an ủi anh, chỉ là sờ sờ đầu của anh qua một lớp mũ.
Bây giờ là cho phép anh ôm mình một cái.
Giang Dực nhân cơ hội dán vào người em gái, mặt em gái thật mềm, đáng tiếc miệng của anh không thể cắn.
Lúc này, Tiểu Kim Quất tiến đến gần tai anh nói cho anh biết: "Những người kia mắng em, em sẽ rất vui vẻ. Những tài vận rách nát của bọn họ đều sẽ đến chỗ em, em đã thu được rất nhiều. Nếu anh thích em cũng có thể cho anh!"
Tuy nhiên anh trai không cần, nhưng nếu như anh muốn, vậy thì bé sẽ đưa hết cho anh.
Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của cô bé, Giang Dực càng đau lòng muốn chết, thu được rất nhiều rất nhiều, là vì có rất nhiều rất nhiều người mắng cô bé....
Rõ ràng người bị chửi là cô bé, kết quả lại là cô bé đang an ủi người anh trai đã khiến cô bé bị mắng này.
Anh nhịn không được mà hối hận, anh không nên đăng weibo này.