Mục lục
Bé Con Thần Tài Ba Tuổi - Cáp Cáp Quái Đại Vương Cáp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô bé đều hiểu hết!

Giang Dực ôm em gái rời đi trước ánh mắt lưu luyến của ba mẹ.

Lái xe giúp anh mở cửa xe, anh bước một chân lên rồi, lại đột nhiên dừng lại.

Vừa quay đầu lại, quả nhiên thấy hốc mắt của bọn họ đã phiếm hồng.

Anh để lại một câu: "Ba mẹ cứ tĩnh dưỡng thật tốt, đợi đến lúc hai người khoẻ rồi, còn sẽ lại đưa em gái tới đây ở."

Hai vợ chồng liên tục gật đầu, lại đưa mắt nhìn con trai và con gái lên xe.

Sau khi lên xe, Giang Dực vẫn luôn ôm Tiểu Kim Quất không rời tay.

Anh phát hiện em gái thật sự rất thích con mèo này, từ lúc ở dưới xe đến bây giờ vẫn luôn ôm nó không buông, cùng lắm là đặt nó ở trên ghế salon mấy phút ngắn ngủi để chơi.

Cô bé thích nhất là đặt mèo ở trước ngực, đặt cằm lên đầu nó.

Giang Dực buồn bực vô cùng.

Nhưng mà không phải do muốn chơi đùa cùng với mèo, mà là ngấp nghé cái đầu nhỏ tròn trịa xinh xắn của em gái.

Nhưng anh không có hành động, em gái búi tóc nhỏ, không có chỗ để cho anh đặt cằm.

Chỉ có thể tiếc nuối mà nhéo nhéo búi tóc nhỏ trên đầu của em gái mà thôi.



"Không được động vào tóc của em." Tiểu Kim Quất cảm giác được, cô bé tức giận phình má trừng mắt với anh: "Tóc rối rồi sẽ không đẹp."

Tuổi còn nhỏ, đã thích chưng diện.

Chiêu Tài cũng phóng ánh mắt sắc bén nhìn về phía anh, còn thiếu điều kêu lên hai tiếng để uy hiếp anh.

Giang Dực nhanh chóng buông tay, nhẹ giọng dụ dỗ nói: "Vốn dĩ em đã rất đẹp rồi, tóc chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, cho dù có bị rối cũng sẽ không trở nên xấu xí."

Được khen xinh đẹp, Tiểu Kim Quất cũng không trừng anh nữa.

Chiêu Tài cũng vừa ý, nó nhìn Tiểu Kim Quất với ánh mắt có tấm kính lọc dày tám mét, nó thấy toàn thân cô bé đều là ưu điểm.

Trong lòng nó ——

Khen Tiểu Kim Quất = thật tinh mắt.

Đối tốt với Tiểu Kim Quất = rất hiểu đạo lý.

Dỗ dành Tiểu Kim Quất vui vẻ = người tốt, sắp tới có thể phát chút ít tài lộc.

Chiêu Tài tỏ vẻ đồng ý: "Meow——"

[ Quất bảo lúc nào cũng xinh đẹp! ]



Tiểu Kim Quất lại dùng cái cằm cọ xát đầu của nó: "Miêu Miêu cũng rất xinh đẹp."

Nhìn thấy sự chú ý của em gái lại chuyển đến người mèo, trong lòng Giang Dực có chút ghen tị.

Mong ngày nào đó em gái có thể yêu thích anh như thích mèo thì tốt biết bao!

Vì để hấp dẫn ánh mắt của em gái, Giang Dực nói: "Ngày mai anh sẽ giúp em búi tóc, nên bây giờ mới nghiên cứu búi tóc của em trước."

"Vậy anh học xong chưa?" Tiểu Kim Quất ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn anh.

Giang Dực trầm mặc vài giây.

Da đầu của trẻ con rất mềm mại, không cẩn thận một chút là sẽ kéo đau, tóc em gái vừa mịn vừa mềm, hình như không dễ làm?

Nhưng mà, vì để giữ lại chút thể diện trước mặt em gái, cho dù anh không biết làm thì cũng phải biết.

Thoạt nhìn thì có vẻ phức tạp hơn kiểu cột tóc đuôi ngựa, phải thử hai lần thì mới có thể biết được.

"Có thể, anh cũng rất lợi hại, việc nhỏ này sao có thể làm khó được anh."

Tiểu Kim Quất tạm thời tin.

......

Đi vào nhà trọ của Giang Dực, anh đưa Tiểu Kim Quất đi dạo quanh một vòng căn phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK