Chương 74
Hai người bàn việc thêm một lúc thì cũng thảo luận xong. Huỳnh Đông đưa một ly trà nóng đến cho cô
- uống đi, lát chúng ta cùng đi ăn nhé.
Nghĩ đến kế hoạch của mình cô liền từ chối luôn.
- Lát em có việc rồi, không ăn cùng anh được, hẹn lúc khác nhé.
- Bận việc gì vậy, có thể cho anh biết không.
- Em đến Phương thị có chút việc.
Huỳnh Đông bối rối cười
- Là anh vô tâm, em đã có chồng rồi mà vẫn muốn hẹn em như ngày xưa, em đi tìm Phương Cảnh Hàn à
- Vâng, em có chút việc cần gặp anh ấy.
- Vậy anh không làm phiền em, hẹn em khi khác nhé.
- Vâng,vậy em đi trước nhé.
Cô vội vàng thu dọn đồ rồi cầm túi rời đi.
Ngồi trên xe cô tần ngần một lúc rồi cũng cầm máy gọi cho anh.
- Alo
- Tôi có thể gặp anh bây giờ không.
- Được, gặp ở đâu
- Cafe Nhớ gần Phương thị.
- Được
Anh trầm mặc nhìn chiếc điện thoại đã ngắt cuộc gọi một lúc, anh đứng lên khỏi ghế cầm theo áo khoác ra khỏi phòng cả người tỏa ra khí lạnh.
Vì đi rồi mới gọi cho anh nên khi cô đến Cảnh Hàn vẫn chưa tới. Cô tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống đợi anh.
- Xin hỏi cô muốn dùng gì.
- Cho tôi một lý Chanh
- Vâng, xin đợi chút ạ
Người bồi bàn vừa đi thì anh cũng tới
Anh ngồi đối diện cô
- Tìm tôi có việc gì.
Cô định lên tiếng thì đúng lúc này người bồi bàn mang trà tới đặt trước mặt cô.
- Xin hỏi anh muốn dùng gì ạ?
- Cho tôi ly cafe
- Vâng
Khi người bồi bàn đi rồi cô nhấp một ngụm trà rồi đặt xuống nói.
- Tôi tìm anh muốn nói mấy việc.
Thứ nhất: Việc của em trai anh tôi rất lấy làm tiếc và cũng xin lỗi anh. Mong anh có việc gì cứ tìm tôi chứ đừng làm hại đến những người khác.
- Cô cho rằng một mình cô chịu trách nhiệm là có thể bù đắp sao.
- Tôi biết sự việc không thể nào bù đắp được, cũng mong anh có chút giận thì tìm tôi, xin anh đừng làm tổn hại người khác.
- Việc này không đến lượt cô quyết định.
- Tại sao anh lại cố chấp như vậy.
Anh khoát tay cắt lời cô.
- Đừng nói nữa, nói điều tiếp theo của cô đi
Cô nhìn anh rồi lấy ra một tập tài liệu ở trong túi mà mình mang theo.
- Điều thứ hai tôi muốn nói là :
Chúng ta không nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa, anh cũng không yêu tôi vậy nên chúng ta kết thúc đi.
Cô đưa tập tài liệu về phía anh.
Anh cầm tập tài liệu lên xem nhìn tờ giấy thỏa thuận ly hôn đó trong lòng bỗng cảm thấy như rơi vào hầm băng lạnh lẽo.
Cô tiếp tục lên tiếng
- Anh yên tâm tôi vẫn sẽ chịu trách nhiệm về việc của Cảnh Dự
Anh mím môi gấp tài liệu lại
- Cô định chịu trách nhiệm thể nào: trả tiền, hay dùng tính mạng của mình đền bù
- Tôi.... nhất thời tôi chưa nghĩ ra nhưng nhất định tôi sẽ chịu trách nhiệm mà, hoặc anh muốn sao tôi sẽ làm vậy được không.
Anh cưới khẩy một cái
- Tôi nói cho cô biết trong trò chơi này cô không có quyền quyết định nghe rõ không. Vậy nên cô đừng mơ có thể rời đi.
- Chẳng phải anh bảo tôi đi khỏi nhà họ Phương sao?
- Bây giờ tôi lại không muốn như vậy, tôi đây không dễ dàng cho cô sống thoải mái như vậy đâu.
- Vậy anh muốn sao
- Tôi sẽ giữ cô lại để cô phục vụ nhà họ Phương để bù đắp lại tội lỗi mà cô đã gây ra, kể cả gia đình cô, bạn bè cô tôi cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.
- Anh .....
- Cô sẽ không được rời khỏi nhà họ Phương từ nay cô sẽ phải làm việc để bù đắp lại mọi chuyện cho đến khi tôi nghĩ ra cách xử lý chuyện này