Cô rất thích ôm chú ta, lông nó rất mềm và mượt như gấu bông. Cô rất thích dụi mặt vào bộ lông mềm mượt ấy. Nhưng sao hôm nay có một cảm giác khang khác thế nhỉ. Cô dụi dụi mấy cái rồi mở mắt nhìn.
Hốt hoảng suýt kêu ra tiếng nhưng cô đã kịp che miệng lại. Định thần lại nhìn xung quanh cô xác định vừa rồi là mơ. Cô và anh vẫn đang trong ngôi nhà gỗ trong rừng. Trời đã sáng rồi.
- Sao mình lại ôm anh ta ngủ thế nhỉ.
Cô không dám cử động sợ làm anh tỉnh, nếu anh tỉnh lúc này cô không biết trốn vào đâu. Cô nằm trong lòng anh còn ôm anh rất chặt
- Chết mất! thật là xấu hổ quá đi, sao mình có thể ngủ mơ rồi ôm anh ta như vậy.
Cô ngẩng lên nhìn anh thấy anh vẫn ngủ mới yên tâm thở hắt ra một cái.
Hai người lúc này ở rất gần nhau, nhìn anh lúc ngủ thật đẹp. Cô nhìn anh không chớp mắt. Phải công nhận anh đẹp trai, đẹp đến mức quá hoàn hảo. Tất cả các đường nét góc cạnh trên khuôn mặt đều như vẽ. Nét đẹp của anh đến con gái còn phải gen tị.
Cô bất giác đưa tay phác họa đường nét khuôn mặt anh. Vầng trán cao thể hiện sự cương nghị của đàn ông lông mày như điêu khắc, sống mũi thẳng, miệng.... nhìn ngắm miệng anh bất giác làm cô nhớ lại anh hôn mình làm cô đỏ mặt đến tận mang tai.
Nhớ lại thế nào lúc nãy ôm anh mà cô lại mơ đang được ôm con Red yêu quý của mình khiến cô phì cười. Phải đưa tay che miệng.
Cố nhịn cười ngẩng lên nhìn bất ngờ cô giật bắt mình khi bắt gặp đôi mắt đen lạnh lùng nhìn mình
- Ôi trời, sao anh dậy mà không báo trước vậy
- Còn phải báo trước với cô sao. Cô đang làm chuyện mờ ám gì sao?
- Chuyện mờ ám nào.... tôi đâu có làm gì.
- Chẳng phải cô đang lén lút chiếm tiện nghi của tôi sao.
- Tôi đâu có, anh vu khống tôi.
- Không phải sao, đêm qua là ai ôm tôi không buông.
- Tôi.... không phải..uh. Tôi ngủ mà có khi anh lợi dụng tôi ngủ chiếm tiện nghi của tôi thì có Cô bĩu môi cãi.
- Ồ ra là vậy, đã mang tiếng mà không có miếng thì không được phải không.
Vừa nói tay anh vuốt nhẹ lưng cô làm cô rùng mình.
- Cái gì cơ.... này..
Cô xoay người muốn thoát khỏi tay anh.
Nhanh như cắt anh khép chặt vòng tay ôm chặt cô vào lòng. Sự đụng chạm khiến không khí giữa hai người nóng và trở lên mờ ám.
- Đừng mà, buông tôi ra
Cô vùng vẫy tránh bàn tay anh lướt trên cơ thể cô.
Anh cúi đầu ngậm lấy môi cô.
Cảm giác mềm mại từ cơ thể cô khiến anh thật sự tham lam không muốn rời. Cơ thể trắng như tuyết, mịn màng của cô run lên với mỗi cái vuốt nhẹ nhàng của anh.
Nụ hôn nhẹ nhàng dường như không thể đủ với anh. Anh muốn nhiều nữa, nhiều hơn nữa. Nụ hôn trở nên mạnh mẽ như muốn nuốt cô vào bụng. Cơ thể đang không mặc gì của cô càng giúp anh dễ dàng khám phá. Bàn tay anh tham lam du ngoạn trên khắp cơ thể cô. Di chuyển đến nơi đẫy đà nữ tính của cô mà xoa nắn.
- Đừng mà.
Cô giữ tay anh lại.
Anh dừng lại nhìn cô một cái lại cúi xuống chiếm đoạt môi cô ngăn không cho cô nói tay anh một tay kéo tay cô đưa lên đầu tay kia tiếp tục xoa nắn ngực cô.
- Ưm..
Đầu óc cô trở nên tối tăm mê man. Cảm giác xa lạ này khiến cô u mê luống cuống. Anh đã thành công dẫn dắt mê hoặc cô. Sự phản kháng yếu ớt dần, thậm chí cô mạnh dạn đáp trả lại phối hợp cùng anh.
Sự phối hợp này đã phá bỏ mọi rào cản giữa hai người. Anh lúc này thật sự muốn cởi bỏ mọi gò bó và kìm nén được anh nén lại từ đêm qua. Khi cô rúc vào lòng anh ngủ. Giờ anh không muốn làm chính nhân quân tử cả đêm ôm cô nữa
Hốt hoảng suýt kêu ra tiếng nhưng cô đã kịp che miệng lại. Định thần lại nhìn xung quanh cô xác định vừa rồi là mơ. Cô và anh vẫn đang trong ngôi nhà gỗ trong rừng. Trời đã sáng rồi.
- Sao mình lại ôm anh ta ngủ thế nhỉ.
Cô không dám cử động sợ làm anh tỉnh, nếu anh tỉnh lúc này cô không biết trốn vào đâu. Cô nằm trong lòng anh còn ôm anh rất chặt
- Chết mất! thật là xấu hổ quá đi, sao mình có thể ngủ mơ rồi ôm anh ta như vậy.
Cô ngẩng lên nhìn anh thấy anh vẫn ngủ mới yên tâm thở hắt ra một cái.
Hai người lúc này ở rất gần nhau, nhìn anh lúc ngủ thật đẹp. Cô nhìn anh không chớp mắt. Phải công nhận anh đẹp trai, đẹp đến mức quá hoàn hảo. Tất cả các đường nét góc cạnh trên khuôn mặt đều như vẽ. Nét đẹp của anh đến con gái còn phải gen tị.
Cô bất giác đưa tay phác họa đường nét khuôn mặt anh. Vầng trán cao thể hiện sự cương nghị của đàn ông lông mày như điêu khắc, sống mũi thẳng, miệng.... nhìn ngắm miệng anh bất giác làm cô nhớ lại anh hôn mình làm cô đỏ mặt đến tận mang tai.
Nhớ lại thế nào lúc nãy ôm anh mà cô lại mơ đang được ôm con Red yêu quý của mình khiến cô phì cười. Phải đưa tay che miệng.
Cố nhịn cười ngẩng lên nhìn bất ngờ cô giật bắt mình khi bắt gặp đôi mắt đen lạnh lùng nhìn mình
- Ôi trời, sao anh dậy mà không báo trước vậy
- Còn phải báo trước với cô sao. Cô đang làm chuyện mờ ám gì sao?
- Chuyện mờ ám nào.... tôi đâu có làm gì.
- Chẳng phải cô đang lén lút chiếm tiện nghi của tôi sao.
- Tôi đâu có, anh vu khống tôi.
- Không phải sao, đêm qua là ai ôm tôi không buông.
- Tôi.... không phải..uh. Tôi ngủ mà có khi anh lợi dụng tôi ngủ chiếm tiện nghi của tôi thì có Cô bĩu môi cãi.
- Ồ ra là vậy, đã mang tiếng mà không có miếng thì không được phải không.
Vừa nói tay anh vuốt nhẹ lưng cô làm cô rùng mình.
- Cái gì cơ.... này..
Cô xoay người muốn thoát khỏi tay anh.
Nhanh như cắt anh khép chặt vòng tay ôm chặt cô vào lòng. Sự đụng chạm khiến không khí giữa hai người nóng và trở lên mờ ám.
- Đừng mà, buông tôi ra
Cô vùng vẫy tránh bàn tay anh lướt trên cơ thể cô.
Anh cúi đầu ngậm lấy môi cô.
Cảm giác mềm mại từ cơ thể cô khiến anh thật sự tham lam không muốn rời. Cơ thể trắng như tuyết, mịn màng của cô run lên với mỗi cái vuốt nhẹ nhàng của anh.
Nụ hôn nhẹ nhàng dường như không thể đủ với anh. Anh muốn nhiều nữa, nhiều hơn nữa. Nụ hôn trở nên mạnh mẽ như muốn nuốt cô vào bụng. Cơ thể đang không mặc gì của cô càng giúp anh dễ dàng khám phá. Bàn tay anh tham lam du ngoạn trên khắp cơ thể cô. Di chuyển đến nơi đẫy đà nữ tính của cô mà xoa nắn.
- Đừng mà.
Cô giữ tay anh lại.
Anh dừng lại nhìn cô một cái lại cúi xuống chiếm đoạt môi cô ngăn không cho cô nói tay anh một tay kéo tay cô đưa lên đầu tay kia tiếp tục xoa nắn ngực cô.
- Ưm..
Đầu óc cô trở nên tối tăm mê man. Cảm giác xa lạ này khiến cô u mê luống cuống. Anh đã thành công dẫn dắt mê hoặc cô. Sự phản kháng yếu ớt dần, thậm chí cô mạnh dạn đáp trả lại phối hợp cùng anh.
Sự phối hợp này đã phá bỏ mọi rào cản giữa hai người. Anh lúc này thật sự muốn cởi bỏ mọi gò bó và kìm nén được anh nén lại từ đêm qua. Khi cô rúc vào lòng anh ngủ. Giờ anh không muốn làm chính nhân quân tử cả đêm ôm cô nữa