Mục lục
Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về (full) – Vũ Vân Hân – Truyện tác giả: Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 668: Tổng giám đốc Mục, anh hãy cẩn thận!

Trước kia nhóm năm không hề nổi tiếng, bởi vì Vũ Vân Hân đã một mình lôi kéo tất cả sự nổi tiếng.

Bởi vì những nhóm khác đều là đàn ông cho nên bọn họ biết chuyện của Hoàng Hà.

Thật ra đối với bọn họ mà nói, bọn họ biết rất rõ ràng việc phân chia công việc nội bộ. Chức vị của Hoàng Hà không cần phải thức đêm để tăng cả, những người đầu tư đi ra ngoài bàn chuyện hạng mục mới cần phải thức đêm để tăng ca.

“Tốt lắm, rút thăm đi”

Cuộc họp diễn ra trong hai mươi phút, mỗi một nhóm đều chọn ra một người nên tổng cộng có bốn người.

ở tầng trên cùng, Lục Tâm nhận được tin tức bèn vội vội vàng vàng đi vào phòng làm việc của Mục Lâm Kiên.

“Tổng giám đốc Mục, anh phải cẩn thận đấy. Người phụ nữ nhà anh đột nhiên chọn toàn đàn ông nhóm khác vào nhóm.”

Mục Lâm Kiên đang xử lý công việc lạnh lùng ngước mắt lên.

“Bốn tên đàn ông, đều là những chàng trai trẻ tuổi” Lục Tâm nhấn mạnh.

Mục Lâm Kiên nổi cơn ghen.

iều này thì tôi vẫn chưa nhìn thấy danh sách, nhưng…”

Lục Tâm vẫn chưa nói xong, điện thoại của đường dây điện thoại nội bộ reo lên.

“Tổng giám đốc Mục, giám đốc Vân có chuyện tìm anh”

Lục Tâm vội vàng đứng sang một bên, đợi nữ chủ nhân tương lai của tập đoàn Mục Lâm đi vào trong.

Cánh cửa văn phòng được đẩy ra, Vũ Vân Hân mặc bộ đồ công sở chỉnh tề với chiếc áo sơ mi trắng, váy chữ A và đi đôi giày cao gót rất cao. Cơ thể của cô vô cùng hoàn mĩ, mỗi một bước đi đều giống như món báu vật mê người trong mắt đàn ông.

“Tổng giám đốc Lâm, chào anh. Vì nhóm năm đột nhiên xảy ra sự cố nên không thể không lấy người từ bốn nhóm khác…” Cô vô cùng kính cẩn lễ phép, tập tài liệu trong tay cô vừa mới đưa đến trước mặt Mục Lâm Kiên.

Cô còn chưa nói xong đã nghe thấy âm thanh lạnh lẽo nói lời từ chối của Mục Lâm Kiên: “Tôi không đồng ý”

Đôi mắt xinh đẹp của Vũ Vân Hân nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo sâu xa của anh.

Mùi thuốc súng mãnh liệt xông lên.

Ba đứa trẻ ở khe cửa lập tức trở nên lo lắng.

Ai cũng biết Mục Lâm Kiên không đồng ý chuyện gì thì sẽ không có bất kỳ con đường nào để phản bác lại.

“Vậy được thôi.’ Vũ Vân Hân nói dứt khoát.

Tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Chỉ thấy cô nhếch khoé môi lên, cánh tay đang buông thõng đột nhiên giơ lên.

Nụ cười quỷ quái của cô khiến gương mặt lạnh lùng Mục Lâm Kiên trũng xuống.

Chỉ thấy cô đặt tay lên trên cổ mình.

Mục Lâm Kiên nuốt nước bọt: “Lục Tâm nhắm mắt lại”

Lục Tâm ngỡ ngàng, chỉ đành nhắm mắt lại.

Vũ Vân Hân khẽ mở môi, ngẩng gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lên, đầu ngón tay trượt dọc từ cổ xuống nút áo: “Người ta đành phải cho anh xem thứ tương đương vậy.”

Cô đột nhiên nói với giọng điệu nũng nịu, đó chính là đòn chí mạng đối với Mục Lâm Kiên.

Anh lại nuốt nước bọt lần nữa, rõ ràng hai người cách nhau một khoảng cách lớn nhưng ánh mắt anh nhìn cô dần dần trở nên nóng rực.

Lục Tâm đứng ở một bên bắt đầu hiểu ra.

Trên thế giới này không có mấy ai có thể cưỡng lại được sự quyến rũ của Vũ Vân Hân.

Chỉ thấy ngón tay của cô thăm dò vào bên trong áo sơ mi, Mục Lâm Kiên kinh ngạc trợn trừng mắt.

Vũ Vân Hân nhếch khoé miệng mình lên, quả nhiên là một màu da!

Đối với Vũ Thư Anh, anh không hề nhúc nhích gì cả. Bây giờ cô chỉ lấy ra đơn xin nghỉ việc thôi mà người đàn ông này đã không kiềm chế được.

Vũ Vân Hân rút ra một phong thư từ trong quần áo ra.

Sau đó lấy ra một phong thư màu da trâu từ bên trong ra.

Mục Lâm Kiên nhíu mày.

“Tôi từ chức, không làm nữa. Chẳng thú vị gì cả.” Cô hét lên và đập phong thư lên trên mặt bàn của Mục Lâm Kiên.

Mùi hương quyến rũ xộc vào mũi, mùi hương này có thể khơi dậy dục vọng của Mục Lâm Kiên.

“Không duyệt'” Anh đột nhiên khô miệng khô lưỡi.

“Vậy tôi đình công, dù sao tôi ở nơi này cũng không có ý nghĩa gì cả” Vũ Vân Hân nhìn biểu cảm bình tĩnh vốn có của Mục Lâm Kiên đã bị cô ấy thiêu đốt đến bùng cháy.

Bây giờ cô vừa tức giận vừa nôn nóng…

Đây là lúc cô bắt đầu biểu diễn màn kịch đau khổ của mình.

“Tôi biết tôi không bằng Vũ Thư Anh, tôi không trẻ bằng cô ấy và cũng không có năng lực bằng cô ấy. Vóc dáng của cô ấy cũng đẹp hơn tôi, tôi còn là người đàn bà từng sinh xong. Dù sao tôi cũng không thể nào sánh bằng cô ấy, thôi vậy”

Mục Lâm Kiên nhíu mày không hiểu, chẳng phải cô nói từ chức sao?

Sao lai nói đến Vũ Thư Anh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK