Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hằng lại động lòng, con lừa đen cũng động lòng.

Nhiều nhất tăng lên một cảnh giới nhỏ, loại thần đan này đi đâu tìm?

– Chu tiểu tử, viên thần đan này bổn tọa muốn! Con lừa đen nói.

Chu Hằng rất là khinh bỉ liếc nó một cái: – Ngươi có tiền sao?

– Tiền của ngươi không phải là tiền của bổn tọa sao, không cần phân chia kỹ càng như vậy, chúng ta là giao tình gì chứ! Con lừa đen ôm vai Chu Hằng lôi kéo làm quen.

– Không được! Chu Hằng lắc lắc đầu nói: – Có viên Liệt Vương Đan này, nói không chừng ta có thể lập tức bước vào Nhật Diệu nhất trọng thiên, có đủ phần thắng và cơ hội sống sót!

Con lừa đen tuy rằng mặt đầy nịnh nọt, nhưng cũng không nói nữa. Con lừa đê tiện này cũng không ngu chút nào, Chu Hằng cường đại mới có thể bảo đảm sự an toàn của bọn họ, cũng ở trong hành trình Ngự Long Điện giành được thu hoạch đủ lớn.

– Giá khởi điểm 5000 tiên thạch thượng phẩm, bắt đầu đi! Lý Minh Động lạnh nhạt nói, theo Chu Hằng thấy Thiên Bảo Các tuyệt đối nên giảm tiền lương của hắn!

– 6000!

– 7000!

– 8000!

Giá cả từng bước lên cao, tuy nhiên nói thế nào đi nữa đây cũng chỉ là đan dược cấp bậc Nhật Diệu Cảnh. Quý báu thì quý báu, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến cho người ta vung tay quá trán để giành mua. Đợi sau khi giá cả tăng lên đến 5 vạn người ra giá liền ít đi.

– Bán! Cuối cùng giá cả tăng lên tới 5. 9 vạn, bị Chu Hằng thành công mua lấy.

– Lại hết tiền! Chu Hằng cảm thán nói. Hắn tuy rằng kiếm tiền dễ dàng, nhưng tốc độ tiêu tiền cũng không chậm chút nào. Hiện tại trong tay hắn cũng chỉ còn thừa lại hơn 2 vạn tiên thạch thượng phẩm.

Bán đấu giá tiếp tục tiến hành, sau mấy món vật phẩm nhỏ lại có một món đồ vô cùng quý báu bày lên đài đấu giá.

– Đây là một bộ cổ công, tuy nhiên cũng không hoàn chỉnh, là một phần tàn thiên. Tuy nói như thế, nhưng đối với võ giả Thăng Hoa Cảnh mà nói vẫn có giá trị không thể đo lường! Lý Minh Động nói.

Phàm là thứ có liên quan đến chữ cổ, liền nghĩa là thần bí, thần kỳ. Năm đó Tiên giới gần như vỡ nát, không biết có bao nhiêu công pháp đứt đoạn truyền thừa, tỷ như Hóa Long Cửu Trảm của Vũ Văn Kiếm.

Đây là một bộ cổ công của Thăng Hoa Cảnh, mặc dù là bản tàn quyển lại vẫn như cũ khơi dậy sự tranh đoạt cuồng nhiệt của mọi người.

Bất kể có phải là Thăng Hoa Cảnh hay không, chỉ cần trong nhà có loại cường giả cấp số này, ai cũng nhao nhao ra tay. Ai không hy vọng lão tổ gia tộc có thể vượt qua Thăng Hoa Cảnh, bước vào Sáng Thế Cảnh, trở thành mạnh nhất Tiên giới chân chính?

Con lừa đen cũng đỏ mắt không thôi, nhưng Chu Hằng cũng chỉ còn lại hạn ngạch hơn 2 vạn tiên thạch thượng phẩm, nó căn bản chỉ kêu giá một lần liền héo. Trong nháy mắt liền tăng vọt tới giá cao 10 vạn tiên thạch thượng phẩm, hơn nữa còn đang một mực tăng lên.

Chu Hằng cũng không quan tâm ra sao, trong tay hắn đã nắm giữ một bộ Thiên Kinh, hiện tại công pháp của Tiên giới có thể khiến hắn động lòng cũng chỉ có Thiên Kinh khác mà thôi.

Cuối cùng, bộ cổ công này bị đấu giá tới giá cao 33 vạn tiên thạch thượng phẩm, khiến Chu Hằng luôn than kẻ có tiền thật nhiều.

Nhưng kiếm tiền nhất vẫn thuộc về Thiên Bảo Các. Bộ cổ công này bao gồm cả loại đan phương lúc trước, lại không phải là bán đứt một lần, bọn họ còn có thể qua một đoạn thời gian lại lấy ra đấu giá một lần!

Viên Cố Hồn Đan thứ ba cũng là viên cuối cùng rốt cuộc lên sân khấu. Lúc này Lý Minh Động rất “Thành thật” nói rõ, đây là một viên cuối cùng.

Hắn còn chưa dứt lời, người khác thấylúc trước đã bán đấu giá hai viên, nói không chừng còn có thể có viên thứ tư, thứ năm. Nhưng hắn vừa nói là một viên cuối cùng, tự nhiên đưa tới đấu giá điên cuồng, cuối cùng bán ra giá cao 6 vạn tiên thạch thượng phẩm.

Mọi người cũng không phải là ngốc, giá bán này quả thật là cao, nhưng cũng không cao đến mức thái quá.

Cứ như vậy, tài chính Chu Hằng có thể vận dụng đạt tới 8. 4 vạn tiên thạch thượng phẩm, có thể mua thêm một món đồ vật ra hồn.

Bán đấu giá tiếp tục, sau một phen bình tĩnh lại có một món Tiên khí Nhật Diệu Cảnh bày lên.

Đây là một đôi bảo vệ tay, sau khi kích hoạt có thể hình thành một cái hộ thuẫn, đỡ được công kích cấp bậc Nhật Diệu Hoàng và liên tục dài đến 10 giây! Tuynhiên, sau một lần sử dụng thì cần hấp thu linh khí chậm rãi chứa đựng nguồn năng lượng, quá trình này dài đến một ngày.

Có thể dùng để bảo mệnh!

Chu Hằng rất muốn mua vào, nhưng người nhiều tiền hơn hắn có đầy, đôi bảo vệ này này lại có thể nói là Tiên khí phòng ngự mạnh nhất trong hành trình Ngự Long Điện này, người đỏ mắt đối với nó rất nhiều. Cuối cùng bán ra giá cao 13 vạn tiên thạch thượng phẩm!

Giá tiền này tuyệt đối cao, bình thường cho dù là pháp khí Nhật Diệu Cảnh cực phẩm nhất cũng chỉ 10 vạn tiên thạch thượng phẩm mà thôi!

Nhưng tình huống hiện tại bất đồng, hành trình Ngự Long Điện không lâu sau chỉ có thể cho Nhật Diệu Vương tiến vào, có đôi bảo vệ tay này tương đương thêm một cái mạng, hơn nữa mỗi ngày đều có thể sử dụng một lần!

– Chu tiểu tử, chúng ta đi đánh cướp! Con lừa đen lại nổi lòng tham, đằng đằng sát khí nói.

Chu Hằng cười ha hả, lại lắc lắc đầu. Người mua đôi bảo vệ tay này chính là một vị Nhật Diệu Vương, hắn hiện tại còn không phải là đối thủ. Hơn nữa, hắn muốn cướp đoạt cũng là vật vô chủ hoặc là người cầm khiến hắn chán ghét, tỷ như loại người giống như nam nhân đuôi bọ cạp.

Sau khi đôi bảo vệ tay này được bán ra, hội đấu giá lần này cũng rốt cuộc tiến vào hồi kết, vật phẩm áp trục lại là một món bảo vật cấp bậc Thăng Hoa Cảnh, tuy nhiên không liên quan gì tới Chu Hằng. Hắn hiện tại muốn dùng cũng không được, hơn nữa càng không có nhiều tiền như vậy.

Hội đấu giá chấm dứt, Chu Hằng xuống dưới tính tiền và lấy vật phẩm mua được.

Lần này lớn có nhỏ có tổng cộng bán ra mấy trăm món vật phẩm, người chờ tính tiền cũng là một đống lớn. Bởi vì phải tận khả năng giữ bí mật, mỗi người tính tiền đều tiến vào trong phòng có trận pháp bảo hộ tiến hành. Trừ Thiên Bảo Các biến là ai mua, ai bán cái gì ra, những người khác lại là không có khả năng biết được.

Bởi vì người cùng tới quá nhiều, Thiên Bảo Các đặc biệt mở thêm mấy phòng để phân chia dòng người, tăng nhanh tốc độ tính tiền của mọi người.

Chu Hằng đợi gần một giờ mới đến lượt, hắn chỉ mua bốn món, trong đó một món là bị con lừa đen làm loạn mua được. Tiền thì dễ tính, mấu chốt là phải nghiệm hàng. Bởi vì hàng hóa vừa rời khỏi gian phòng này liền không có quan hệ với Thiên Bảo Các.

Hỏa thạch có Hỏa Thần Lô nghiệm chứng, huyết mạch Phệ Kim tộc của Chu Hằng cũng có thể rõ ràng cảm ứng ra kim loại bậc cao ẩn chứa trong cây thương gẫy. Chỉ là Liệt Vương Đan không có biện pháp biết là thật hay giả, nhưng miệng bình có dán phong cấm đặc thù của Thiên Bảo Các, như vậy nếu còn là hàng giả, Thiên Bảo Các cũng không cần mở cửa nữa.

Bọn họ không ném nổi thể diện.

Chu Hằng đem bốn món đồ vật này thu vào pháp khí không gian, sau đó đem tiên thạch thượng phẩm còn thừa chia đôi, chia đều với con lừa đen, nếu không con lừa đê tiện này khẳng định là nháo ngất trời! Bởi vì lần này tình huống đặc thù, Thiên Bảo Các cũng không thu phí bán đấu giá, một phần giá đấu giá vẫn là tương đối khả quan!

Hắn rất nhanh liền đi tới trên boong thuyền, không lâu sau chỉ thấy Liên Tĩnh Hương và Liên Hữu Hạo cũng đi ra ngoài.

– Thật là xin lỗi, để ngươi chờ lâu! Liên Tĩnh Hương thần tình áy náy, lần này hội đấu giá kéo dài gần một ngày, nàng không nghĩ tới Chu Hằng rồi lại một mực ở ngoài chờ bọn họ.

Chu Hằng bị lời xin lỗi của nàng làm cho có chút xấu hổ. Trên thực tế hắn không đợi lâu chút nào, hơn nữa so với hai người Liên Tĩnh Hương, hắn và con lừa đen ở trong phòng bao không gian rộng rãi, hơn nữa có ăn có uống, điều kiện tốt hơn nhiều.

– Không sao, không sao! Hắn cười nói.

Liên Hữu Hạo lại nhíu mày, hắn cảm thấy Liên Tĩnh Hương đối với Chu Hằng quá mức khách khí, làm mất uy nghiêm của Liên gia. Nên biết bọn họ nhưng là gia tộc Thăng Hoa Cảnh, tuy rằng Liên gia chi nhánh rất nhiều, chi bọn họ “công trạng” rất kém cỏi, một mực không thể mời chào được nhân tài kiệt xuất gì, nhưng cũng không cần phải khách khí như thế với một Dược sư tam tinh, Nguyệt Minh Đế nho nhỏ chứ?

Tiểu tử này mấy tháng liền từ Nguyệt Minh Hoàng tăng lên tới Nguyệt Minh Đế, quả thật rất có thiên phú, nhưng cũng chỉ là như thế. Tiên Thành bậc cao nhân tài như vậy rất nhiều mà!

Hắn không muốn nhìn Liên Tĩnh Hương lại như vậy, lập tức liền lấy ra Lưu Vân Toa gọi đám người Chu Hằng đi lên.

Thấy thái độ của hắn như thế, Chu Hằng càng không muốn đem chuyện tham gia hội đấu giá nói ra, nói không chừng tên này sẽ nổi lòng tham!

Trở lại tinh thuyền của Liên gia, Chu Hằng tiến vào khoang thuyền của mình, cân nhắc dùng Liệt Vương Đan trước hay là luyện hóa món tiên binh kia trước.

Vẫn là ăn Liệt Vương Đan trước đi, linh lực tu vi mới là vương đạo.

Chu Hằng nhờ con lừa đen trông cửa cho hắn, lấy ra bình thuốc có chứa Liệt Vương Đan kia, sau khi mở ra, đổ ra một viên thuốc phong ở trong lớp sáp.

Thật cẩn thận lột bỏ lớp sáp, bên trong là một viên thuốc màu vàng rực, tỏa ra mùi vị ngọt đắng, hơi gay mũi. Hắn không dám chần chờ gì, vội vàng ném đan dược vào miệng, bất kỳ đan dược gì gặp gió là khẳng định sẽ xói mòn dược tính.

Một dòng hơi nóng vào bụng, lập tức theo máu chảy đi tứ chi bách hài, hóa thành lực lượng vô cùng mạnh mẽ phát huy ra.

Chu Hằng chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, dường như cả người đều như muốn tan vỡ.

Hắn vội vàng tiến hành dẫn đường, đem luồng lực lượng trong cơ thể chuyển hóa thành tích lũy linh lực của mình.

Vầng trăng lưỡi liềm thứ 13 bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng. Thần thức nội thị, có thể nhìn thấy một vầng trăng này rất nhanh liền biến thành trăng khuyết, rồi đến nửa vầng trăng, trăng tròn! Ngay sau đó, Chu Hằng chỉ cảm thấy thân thể run lên, lại là một vầng trăng lưỡi liềm sinh ra.

Quá trình này lặp đi lặp lại, Liệt Vương Đan nhiều nhất có thể đề cao tu vi một cảnh giới nhỏ, hiệu quả cụ thể như thế nào thì do người mà khác.

15, 16, 17 vầng trăng!

Chu Hằng không buồn không vui, chỉ liều mạng hấp thu dược lực.

18! 19! 20 vầng trăng!

Khi vầng trăng lưỡi liềm thứ 20 vừa xuất hiện, dược lực của Liệt Vương Đan cũng rốt cuộc hao hết.

Từ 13 vầng trăng đến 20 vầng trăng, tổng cộng gia tăng 7 vầng trăng!

Bình thường võ giả gặp bảy tiến một, gia tăng 7 vầng trăng là đủ để tăng lên một cảnh giới nhỏ. Chỉ là thứ nhất Chu Hằng hiện tại đối mặt là đột phá cảnh giới lớn, thứ hai cũng là hắn quá yêu nghiệt, 20 vầng trăng đều không phải là cực hạn của hắn!

Chu Hằng mở mắt, khẽ nhíu mày, kết nối với Hỏa Thần Lô: – Có đan dược gì có thể che giấu số vầng trăng không?

– Ngươi muốn loạn đan dược đó làm chi? Hỏa Thần Lô rất khó hiểu. Nó tuy rằng sinh ra thần trí nhưng dù sao không thể so với người, cho nên mới cần dị hỏa tiếp tục tiến hóa.

– Nói ngươi cũng không hiểu, ngươi cứ nói ta biết là có hay không? Chu Hằng nói.

Hắn hiện tại biết được cực hạn của Tiên giới cũng chỉ có 15 vầng trăng, nếu là hắn dùng ra 20 vầng trăng, đoán chừng là lập tức bị thế lực lớn bắt về nghiên cứu! Lúc ở Nguyệt Minh Vương là người không biết không sợ, hơn nữa nhìn thấy hắn vận chuyển ra 21 vầng trăng thì hoặc là vợ hắn hoặc là tộc nhân, ngoài ra đều chết sạch!

Tiến vào Ngự Long Điện khẳng định không tránh khỏi luân phiên chiến đấu kịch liệt, hắn cần toàn lực ứng phó, không có khả năng mỗi lần đều đem người chứng kiến diệt khẩu. Bởi vậy hắn cần phải che giấu mấy vầng trăng.

– Lười quản ngươi, ngươi đem những tài liệu này lấy đến. Bổn tọa hiện tại tâm tình không tồi, nể tình hỏa thạch của ngươi liền giúp ngươi luyện chế Tàng Nguyệt Đan! Hỏa Thần Lô nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK