Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hằng không khỏi nở nụ cười nói: – Nếu bọn họ đều có thể đột phá htcnah, tự nhiên có truyền thừa Hóa Thần Cảnh, còn nhắm vào ta làm gì?

– Con rể ngốc. Lão tử vừa rồi chỉ là lấy ví dụ, nói rõ thời kỳ thượng cổ Thần Anh Cảnh cường đại hơn xa Thần Anh Cảnh hiện nay! Hách Liên Đông lắc lắc đầu: – Có người có thể đột phá Thần Anh Cảnh, nhưng có người lại cần truyền thừa của Hóa Thần Cảnh để đạt tới một bước này!

– Bởi vậy, bọn họ khẳng định sẽ ra tay!

– Lão tiểu tử Dương Thiên kia, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của bọn họ!

Chu Hằng thoáng trầm tư nói: – Tiền bối, ý ta đã quyết. Người vẫn là mang theo Phong cô nương rời đi đi!

Hắn có băn khoăn của hắn. Hiện tại hắn ở nơi này, những thế lực Thần Anh Cảnh, Kết Thai Cảnh kia tự nhiên sẽ nhằm vào hắn. Nhưng nếu hắn biến mất, vì ép hắn ra, cha mẹ hắn tất nhiên sẽ bị cưỡng ép!

Tuyệt đối không thể liên lụy đến người thân!

Chu Hằng còn có một lá bài tẩy, đó chính là Hoặc Thiên!

– Phì! Người của Hách Liên gia chưa từng có thê tử ruồng bỏ trượng phu! Hách Liên Đông phì một cái: – Tuy nhiên, tiểu tử. Nếu là ngươi dám để cho nha đầu chịu một chút uất ức, bị thương một sợi lông, lão tử liền bẻ gãy cổ ngươi!

Nam nhân cường tráng này dùng sức vỗ vỗ vai Chu Hằng, thân hình bắn lên, vút một cái biến mất.

Chu Hằng nhe răng. Hách Liên Đông tuyệt đối là cố ý, lực đạo vỗ lớn vô cùng, khiến xương của hắn đều rên rỉ một hồi, suýt nữa vỡ nát! Lão già, chờ hắn tiến vào Thần Anh Cảnh thế nào cũng phải đập lại một trận!

Hắn chậm rãi đi về Võ Các, nhíu mày. Tình thế trước mắt dường như còn nghiêm trọng hơn hắn đoán trước!

Con lừa đen nói nhân vật thượng cổ bị phong ấn trong Thời Gian Nguyên Dịch đến hiện tại xấp xỉ trăm vị, nhưng với phỏng đoán của Hách Liên Đông, con số này ít nhất phải tăng lên gấp đôi, hơn nữa còn chỉ là bên phía loài người!

Dương Thiên Thánh giả mặc dù là Thiên Quân Thần Anh Cảnh, nhưng gặp phải hai Thần Anh Cảnh liên thủ, hắn còn có dư lực bảo hộ Chu Hằng sao?

Hơn nữa, nếu là Hách Liên Đông nói không sai, tầng thứ võ đạo ở thời kỳ thượng cổ cao hơn xa hiện giờ. Như vậy chỉ sợ đến một vị Thần Anh Cảnh là có thể ổn áp Dương Thiên Thánh giả.

Dương Thiên Thánh giả đối với loài người có cống hiến lớn, được võ giả của toàn bộ đế quốc loài người kính ngưỡng là không sai, nhưng nhân vật thượng cổ người nào lại coi một hậu bối để vào trong mắt?

Thời kỳ thượng cổ, gió thổi mây vần, có vĩ nhân không ai bì nổi như Vạn Cổ Đại Đế, người thời đại đó đi tới còn có thể nảy sinh ý tôn kính đối với người khác? Tuyệt đối không có khả năng!

Nếu không thể áp chế ở danh nghĩa, đại đạo, còn lại cũng chỉ có thể xem thực lực!

Đây cũng là điều hiện thực nhất trong thế giới võ giả, thực lực quyết định hết thảy!

Chu Hằng mặc dù có hùng tâm chiến trời chiến đất, nhưng cũng không phải trẻ trâu, sâu sắc biết được cường giả Thần Anh Cảnh có ý nghĩa gì. Hắn không khỏi lòng đầy tâm sự, lặng yên về tới Võ Các.

Lại là hai ngày sau, sự bình tĩnh của Võ Các rốt cuộc bị phá vỡ!

Rầm Rầm Rầm!!!

Sáng sớm, phương xa mơ hồ truyền đến tiếng nổ đáng sợ, nhưng rất nhanh liền trở nên tới gần, rõ ràng, khiến cho tất cả võ giả đế đô đều nhảy tới chỗ cao, nhìn về phương xa.

Chu Hằng cũng không ngoại lệ, đứng ở trên đỉnh tháp cao nhất, nhìn về phương xa, bên người hắn là Tang Thanh Sơn. Đối phương đứng chắp tay, đỉnh đầu có hình tượng mãng xà cuộn, sống động như thật, dường như lại có tiến bộ rất lớn.

Xa hơn một chút, Băng Hoàng Nữ và Dương Chiêm chia nhau mỗi người một nơi, mắt nhìn phương xa, ngẫu nhiên cũng sẽ đảo qua Chu Hằng một cái, ánh mắt hết sức sắc bén.

Chu Hằng không thèm để ý, chỉ là nhìn chằm chằm hướng đông xa xôi, trong lòng có một cảm giác không lành.

Một bóng đen ở chân trời xuất hiện, càng ngày càng lớn, đem mặt trời vừa mới dâng lên hoàn toàn che chắn, chiếu xuống mặt đất một bóng râm thật lớn.

Theo bóng đen này tới gần, bóng râm chiếu xuống cũng càng lúc càng lớn, không ngừng lan tràn, mở rộng. Dường như muốn đem toàn bộ đế đô đều bao phủ ở phía dưới.

– Pháp khí phi hành!

– Trời ạ! Thế gian rồi lại có pháp khí loại phi hành lớn như vậy!

– Đây là thế lực nào?

Trong Võ Các, khắp nơi vang lên tiếng kinh hô.

Theo bóng đen ép tới gần, cũng rốt cuộc hiện ra diện mạo thật. Đây là một chiếc chiến hạm vô cùng lớn, chiều dài vạn trượng, rộng gần ngàn trượng, toàn thân màu đen nhánh, lại là lưng hướng ánh mặt trời, tự nhiên càng thêm có vẻ tối tăm thâm thúy.

Chu Hằng cũng không phải chưa từng ra mắt pháp khí phi hành, nhưng pháp khí phát hiện to lớn như vậy cũng quá khoa trương!

Hắn nhìn sang Tang Thanh Sơn, nói: – Tang huynh, pháp khí phi hành lớn nhất của gia tộc các ngươi bao lớn?

– Không bằng 1/10 vật này! Tang Thanh Sơn cười khổ một tiếng, trong ánh mắt còn mang theo một tia hồi hộp.

Pháp khí phi hành càng lớn, không chỉ tiêu hao linh thạch càng nhiều, hơn nữa còn có độ khó về chế tạo, mức độ quý báu của tài liệu, độ phức tạp của trận pháp đều hạn chế rất lớn quy mô của pháp khí phi hành.

Sau khi đến cực hạn trăm trượng, cứ gia tăng một gang một tấc đều vô cùng khó khăn!

Cấp bậc vạn trượng? Đừng có mơ!

Chu Hằng gật gật đầu, đây hẳn là thế lực đến từ thời kỳ thượng cổ! Chỉ có ở thời đại đó, võ đạo hưng thịnh mới có thể làm ra cự hạm thước tấc kinh người như thế!

Ầm ầm ầm cự hạm này bay về phương hướng Võ Các, thân hạm to lớn giống như một con quái vật sắt thép. Rầm rầm rầm thân hạm từ từ mở ra 18 lỗ, mỗi một lỗ đều đẩy ra một họng pháo to lớn, đều nhắm chuẩn Võ Các.

– Linh Quang Pháo! Tang Thanh Sơn, Dương Chiêm, Băng Hoàng Nữ đồng thời cả kinh kêu lên.

– Linh Quang Pháo? Chu Hằng nhìn về phía Tang Thanh Sơn.

– Dùng linh thạch làm nguồn lực lượng, trải qua trận pháp phức tạp chuyển đổi, có thể bộc phát ra lực phá hoại hủy diệt ít nhất là Kết Thai Cảnh!

Tang Thanh Sơn giải thích cho Chu Hằng: – Loại phương pháp chế tạo đại sát khí này sớm đã mai một trong dòng sông lịch sử, làm sao có thể xuất hiện!

Linh Quang Pháo!

Người tới bất thiện, vừa tới liền hùng hổ dọa người!

Trong tiếng nổ lớn ầm ầm, không hạm dừng ở trên Võ Các, ném xuống một vùng bóng râm lớn cùng với lực áp bách to lớn.

– Bổn tọa Tẩm Huyết Thiên Quân. Dương Thiên, mau mau đem Chu Hằng tiểu bối giao ra đây! Trên không hạm truyền tới một thanh âm mênh mông cuồn cuộn.

Thiên Quân!

Hóa Thần Cảnh là Thiên Tôn, Thần Anh Cảnh là Thiên Quân!

Đây là một vị Thần Anh Cảnh vô thượng, Hóa Thần Cảnh không ra, ai cùng tranh phong!

– Các hạ. Đây là nơi Võ Các ta truyền đạo, mời trở về đi! Trong Võ Các cũng vang lên một thanh âm du dương, tuy rằng không phải hết sức vang dội, lại khiến người tỉnh ngộ, giống như ở bên tai nói thầm.

– Ha ha ha! Mấy vạn năm trôi qua, võ giả bây giờ đều không biết tôn lão kính hiền sao? Thanh âm trên không hạm kia lại vang lên:

– Dương Thiên, bổn tọa nể mặt ngươi! Chu Hằng tiểu tử này giết con cháu Độc Huyết Tông ta, tội không thể tha. Ngươi bao che cho hắn, chính là cùng Độc Huyết Tông là địch, ngươi đã nghĩ rõ ràng chưa!

Độc Huyết Tông?

Độc Huyết Tông không phải một tông môn nhỏ của Lãng Nguyệt Quốc sao, đương kim tông chủ chẳng qua là cấp bậc Linh Hải Cảnh, khi nào chì chạy ra một đại năng Thần Anh Cảnh? Hơn nữa, tông môn Linh Hải Cảnh làm sao có thể có được pháp khí phi hành cường đại như vậy?

Nếu nói Tẩm Huyết Thiên Quân là mạo danh? Cái này… trước giờ chỉ có người thực lực thấp giả mạo tên của tông môn mạnh, nào có đạo lý ngược lại?

Hơn nữa, cách nói của Tẩm Huyết Thiên Quân này làm sao cổ quái như vậy, dường như không phải người hiện tại vậy!

Người trong Võ Các cảm thấy bất an, không ít người đã nhận ra 18 khẩu Linh Quang Pháo kia. Đây chính là đại sát khí siêu cấp, tất cả đều bắn tương đương với 18 vị cường giả Kết Thai Cảnh liên thủ oanh kích, hoàn toàn có thể trong nháy mắt phá hủy Võ Các!

– Hóa ra các hạ cũng là nhân vật thượng cổ! Thanh âm của Dương Thiên Thánh giả vang lên. Vút một bóng người cũng từ trong Võ Các bay ra, lơ lửng trên không. Chính là một lão nhân tóc hoa râm, trên thân tỏa ra khí tức khổng lồ như biển rộng, khiến người như tắm gió xuân.

– Cạc cạc cạc, Dương Thiên, niệm tình ngươi tu luyện tới Thần Anh Cảnh cũng rất không dễ, bổn tọa nói lại lần nữa. Đem Chu Hằng giao ra đây, đây là ân oán cá nhân giữa người này với bản tông! Tẩm Huyết Thiên Quân cũng không hiện thân, chỉ đem thanh âm truyền ra.

– Các hạ. Ngươi đã là nhân vật thượng cổ, chắc cũng nên biết Chu Hằng chính là hậu duệ của Vạn Cổ Đại Đế! Hậu duệ Đại đế, ngươi cũng dám gây thương tổn? Dương Thiên Thánh giả nghiêm nghị nói, thanh âm hóa thành một thanh thánh kiếm, hướng về phía cự hạm trên bầu trời chém tới.

Hắn mặc dù có từ tâm truyền đạo, nhưng cũng có hạo nhiên chính khí trừ gian diệt ác, một kiếm này là khí thế nghiêm nghị của hắn kết thành!

– Chỉ là tiểu bối cũng dám ở trước mặt bổn tọa nói đạo lý lớn gì! Tẩm Huyết Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, một luồng sáng đen đột nhiên xuất hiện, hướng về phía thánh kiếm bao bọc cuốn tới.

Xì Xì Xì – – dưới sự ăn mòn mãnh liệt, thanh thánh kiếm kia trong nháy mắt liền bị ăn mòn sạch sẽ.

– Khi bổn tọa tung hoành thiên hạ, ngươi còn không biết ở đâu! Bóng đen chợt nhoáng, lại một người xuất hiện ở trên trời, cùng Dương Thiên Thánh giả xa xa giằng co. Là một lão nhân dáng người thon dài, khuôn mặt âm trầm, nhưng tóc đen đầy đầu tung bay, cùng mái tóc bạc của Dương Thiên Thánh giả hình thành đối lập rõ ràng.

– Các hạ, hiện tại đã không phải thời đại của các ngươi! Dương Thiên Thánh giả thản nhiên nói.

– Vô nghĩa. Bổn tọa hiện thân ở đâu, ở đó chính là thiên hạ của bổn tọa! Tẩm Huyết Thiên Quân quả quyết quát: – Dương Thiên, nếu ngươi không đem Chu Hằng giao ra đây, như vậy bổn tọa liền đem Võ Các này của ngươi hoàn toàn hủy diệt!

– Tiền bối, Thượng Thiên Võ Các chính là Thánh địa võ đạo, nhiều năm qua không biết bồi dưỡng được bao nhiêu tuấn kiệt võ đạo, phát huy võ đạo Nhân tộc ta, chống cự dị tộc. Ngươi dám bất kính đối với bản các, chính là cùng cả loài người là địch! Nguyên Thạch Hưởng cũng bay lên không trung.

Tẩm Huyết Thiên Quân liếc qua hắn một cái, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh: – Chỉ là tiểu bối Kết Thai Cảnh cũng dám ở trước mặt bổn tọa kêu gào, thế đạo này thật sự là thay đổi rồi! Để bổn tọa cho các ngươi biết, thế giới này không thuộc về những người vô dụng các ngươi!

Hắn đưa tay phải ra, trong nháy mắt hóa thành một bàn tay đen to lớn, hướng về phía Nguyên Thạch Hưởng chộp tới.

– Hừ! Dương Thiên Thánh giả nổi giận gầm một tiếng, trong mũi phun ra hai dòng khí, hóa thành hai thanh trường kiếm chém về phía bàn tay đen.

– Chút tài mọn! Tẩm Huyết Thiên Quân khinh thường hừ nói, bàn tay đen duy trì tư thế vốn có, mặc cho hai thanh phi kiếm chém tới.

Phốc phốc!

Phi kiếm chém lên bàn tay đen, nhưng lại như trâu đất xuống biển, bị hấp thu. Bàn tay đen tăng vọt, hướng về phía Nguyên Thạch Hưởng chộp tới.

Ông!

Trên người Nguyên Thạch Hưởng lóe lên một bóng sáng, tạo thành một bóng trứng màu trắng. Bàn tay đen chộp xuống lại chộp hụt, Nguyên Thạch Hưởng xuất hiện ở ngoài trăm trượng, toàn thân tỏa ra khí thế vô cùng cường đại.

Kết Thai Cảnh chính là thần thức kết thành thần thai, khi thần thai ấp trứng, chính là Thần Anh Cảnh!

– Dương Thiên, bổn tọa hỏi một câu cuối cùng, giao người hay không? Tẩm Huyết Thiên Quân lạnh lùng nói, khí thế âm u lạnh băng trong nháy mắt bao phủ xuống dưới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK