Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu nói đầu tiên nam nhân này hỏi liền khiến cho Chu Hằng, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ và Sí Diễm Yêu Tôn trong lòng sửng sốt.

Bọn họ sau khi đạt được Tinh Hạch ngay lập tức liền xuyên qua Tinh Môn tới đây, làm sao có thể để lọt tiếng gió chứ?

– Các ngươi là người nào? Chu Hằng hỏi.

– Khốn kiếp, là lão tử đang hỏi ngươi đây! Ngươi có tư cách gì hỏi lại lão tử? Nam nhân kia trừng Chu Hằng một cái, làm bộ muốn nhấc tay một bạt tai đánh tới.

Ba người Chu Hằng đều dở khóc dở cười. Bọn họ là ai? Ba đại Thiên Tôn a! Càng có một thiên nữ tuyệt thế ngay cả tiên nhân đều có thể tùy ý đánh chết! Nhưng bởi vì khi xuyên qua Tinh Môn gặp tai nạn lớn, trừ Hoặc Thiên ra mỗi người đề bị thương nặng, khiến cho hơi thở đều giảm mạnh, không ngờ bị một tên Linh Hải Cảnh xem thường!

Trên thực tế, ba người bọn họ hiện tại hơi thở quả thật cũng chỉ là trình tự Ích Địa Cảnh, mà Hoặc Thiên lại quá thần bí, người cảnh giới thấp căn bản không cảm ứng được sự cường đại của nàng!

Giữa Vô Gian Giáo trọng nhất thực lực, cường giả Linh Hải Cảnh còn chưa đủ tư cách đắc ý trước mặt tiểu võ giả Ích Địa Cảnh sao?

Chu Hằng thở dài, đưa tay phải ra chộp hướng cổ tay của nam nhân kia.

– A… Nam nhân kia kêu thảm một tiếng, chỉ cảm thấy tay mình giống như lọt vào trong một cái bàn ê- tô, kẹp khiến hắn đều sắp gãy mất! – Buông tay! Buông tay! Hắn liên tục kêu to.

– Ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta? Chu Hằng cười nói, đem lời đối phương vừa rồi chất vấn hắn trả lại.

Nam nhân kia sắc mặt trắng bệch. Không nói gì khác, chỉ bằng vào đối phương có thể một chiêu chế trụ hắn là có thể nói rõ thực lực của đối phương hơn xa hắn.

– Các hạ, chúng ta nhưng là người của Lĩnh Nam Nguyên gia, ngươi không trêu chọc nổi!

Bốn người khác thì mặt có vẻ giận quát! Một chiêu chế trụ Linh Hải Cảnh cũng không thể nói rõ điều gì. Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh đều có thể làm được.

Nguyên gia bọn họ nhưng là có Thiên Tôn tọa trấn, chính là gia tộc đứng đầu đương thời, sợ gì ai?

Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!

Chu Hằng vung tay, thưởng cho bốn người này mỗi người một bạt tai, sau đó mỉm cười nói: – Từ giờ trở đi, chỉ có ta hỏi các ngươi đáp, nếu không lần sau sẽ không phải là đánh mặt mà là trực tiếp vặn gãy cổ các ngươi. Hiểu chưa?

– Các hạ, Nguyên gia chúng ta nhưng là có Thiên Tôn tọa…

Rắc!

Có một người còn muốn dùng danh nghĩa gia tộc đe dọa Chu Hằng, nhưng lời còn chưa nói hết đầu liền ngoẹo xuống, gãy với góc độ khó tin nổi.

Chết hơi thở hoàn toàn biến mất!

Bốn người khác của Nguyên gia thì sắc mặt tái nhợt. Không nghĩ tới Chu Hằng ác như vậy, nói giết liền giết, không hề có chút chần chờ.

Nguyên gia chính là có Thiên Tôn tọa trấn lại thế nào? Hiện tại có thể chạy tới cứu bọn họ sao?

– Các ngươi là làm sao biết Tinh Hạch? Chu Hằng lên tiếng hỏi, ở trên người bốn người đảo qua một chút, chỉ hướng một người nói: – Ngươi trả lời!

– Dạ dạ dạ! Người nọ liên tục gật đầu, chỉ sợ trả lời chậm một chút liền bị Chu Hằng một chưởng đập chết.

Chuyện là như này: Lúc trước những võ giả kia của Huyền Càn Tinh lần lượt xuyên qua Tinh Môn, tiến vào khu vực phụ cận. Bởi vì nhiều khuôn mặt xa lạ như vậy tập thể ùa vào, tự nhiên đưa tới sự chú ý của thế lực địa phương.

Long Hà đại lục không có quốc gia, toàn bộ địa vực bị những tông môn, gia tộc chia cắt khống chế. Thực lực càng mạnh địa bàn chiếm cứ tự nhiên cũng càng lớn.

Nguyên gia xưng bá một vùng thổ địa lớn, diện tích còn lớn hơn Lãng Nguyệt Quốc, lại nhỏ hơn Thiên Long Đế triều một chút. Bởi vì đại lục này có nhiều đến 20 vị Thiên Tôn!

Trong 20 vị Thiên Tôn này, tổng cộng có ba gã Chuẩn Tiên hai kiếp, bảy tên Chuẩn Tiên một kiếp cùng 10 Hóa Thần Cảnh. Lão tổ Nguyên gia chính là một gã Hóa Thần Cảnh, nghe nói là tu vi Hóa Thần tam trọng thiên, nhưng cách đột phá đến Chuẩn Tiên một kiếp còn tương đối xa xôi.

Tuy rằng Long Hà đại lục có nhiều đến 20 vị Thiên Tôn, nhưng tương đối với một đại lục rộng lớn như vậy mà nói, 20 vị Thiên Tôn lại căn bản không nhiều. Nguyên gia cũng chiếm cứ một vùng thổ địa lớn, khống chế hàng tỉ dân cư, chính là bá chủ hoàn toàn xứng đáng.

Khi lượng lớn nhân viên xa lạ tràn vào, đặc biệt là khi có một chút võ giả bậc cao của Huyền Càn đại lục ỷ vào tu vi nửa bước tiên nhân gây ra chuyện, cuối cùng khiến cho Nguyên gia chú ý, rồi lại ngay cả lão tổ tông đều kinh động.

Tinh Hạch ở Huyền Càn Tinh cũng không phải là bí mật gì, sau khi nghiêm hình tra tấn tự nhiên có người không chống được mà khai. Đem tình huống trước mắt của Huyền Càn đại lục nói rõ ràng tự nhiên, vẻn vẹn chỉ hạn chế ở trình tự bọn họ biết.

Nguyên gia lập tức liền để ý!

Tinh Hạch a! Đó là bảo bối quý báu cỡ nào!

Đừng nói loại tinh cầu linh khí khô kiệt như Huyền Càn đại lục, cho dù Long Hà đại lục lại thế nào? Chỉ có thể khiến cho cường giả đỉnh cao tiến vào Chuẩn Tiên hai kiếp, căn bản không thể xông lên Chuẩn Tiên ba kiếp. Xông lên đơn giản, nhưng không có đủ linh khí tẩm bổ Thần chích, đó chính là một con đường chết!

Đương nhiên trong thiên địa luôn có dị bảo, khiến số cực ít người may mắn phá toái thành tiên. Tỷ như Tinh Hạch chính là thứ quý báu nhất, có nắm chắc nhất!

Tụ tập tất cả năng lượng của một tinh cầu, sao có thể không quý báu!

Lão tổ Nguyên gia lập tức liền động lòng, hận không thể đánh tới Huyền Càn Tinh để tham gia tranh đoạt Tinh Hạch. Nhưng Tinh Môn là đơn hướng, khí lực hắn lớn mấy đều không dùng ra được.

Có Tinh Môn hiện tại này chỉ dẫn tọa độ tinh không, không phải không tạo ra được một tòa Tinh Môn đi thông Huyền Càn Tinh, nhưng thời gian này… ít nhất phải ngàn năm trở lên!

Nào có nhiều thời gian như vậy cho hắn!

Nhưng lão tổ Nguyên gia lại làm sao chịu buông bỏ, liền mệnh lệnh gia tộc giám thị nhất cử nhất động của Tinh Môn, ra một người liền bắt lại, muốn hiểu biết hướng đi cụ thể của Tinh Hạch. Vô cùng có khả năng người đoạt được Tinh Hạch kia cũng sẽ tới Long Hà đại lục.

Đối mặt với hy vọng thành tiên, cho dù xa vời mấy lão tổ Nguyên gia cũng sẽ đánh cược một phen!

Thành tiên a!

Đại khái chuyện chính là như thế!

Chu Hằng nhíu mày nói: – Người từ Huyền Càn đại lục tới… toàn bộ bị các ngươi bắt rồi?

– Bắt một ít, nhưng còn có rất nhiều chạy được! Bốn người Nguyên gia đều run run rẩy rẩy nói: – Có vài người thực lực rất mạnh, đạt tới Thần Anh Cảnh, không phải lão tổ ra tay không thể trấn áp. Nhưng lão tổ cũng không phải mọi thời điểm trấn áp tại nơi này, bởi vậy chỉ bắt được một ít Kết Thai Cảnh, Linh Hải Cảnh!

– Những người bị các ngươi bắt được kia, hiện tại nhốt ở đâu?

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ hỏi.

Nàng lo lắng người của Đông Linh Tiên Trì tới bị Nguyên gia bắt đi. Tuy rằng Đông Linh Tiên Trì có cường giả Thần Anh Cảnh dẫn dắt đội ngũ, nhưng Nguyên gia càng có Thiên Tôn tọa trấn, gặp phải khẳng định là chui vào rọ!

Trước khi chưa liên hệ được những người đó của Đông Linh Tiên Trì, nàng nhất định phải xác nhận trước một chút.

Về phần thực lực của Nguyên gia… Cần để ý sao?

– Ở Phong Linh Thành! Bốn người kia run giọng nói.

– Dẫn đường!

Bọn họ ngồi trên pháp khí phi hành của Nguyên gia, rất nhanh liền lên không, bay về hướng tây.

Trên đường, Chu Hằng nhàn rỗi, nói: – Các ngươi có từng nghe nói qua Vạn Cổ Đại Đế?

– Vạn Cổ Đại Đế? Bốn người Nguyên gia hai mặt nhìn nhau, ai cũng hiện ra vẻ mờ mịt. Nhưng một lát sau, một người đột nhiên vỗ đùi, cả kinh kêu lên: – Ta biết!

– Nói!

Chu Hằng gật gật đầu.

– Đại khái vào 7 đến 10 vạn năm trước, thời gian cụ thể đã không có người biết. Có một vị nhân vật vô cùng cường đại không biết từ đâu toát ra, quét ngang toàn bộ Long Hà đại lục, nhưng không bao lâu hắn liền biến mất!

– Ồ. Bị ngươi nói như vậy ta cũng nhớ ra. Quả thật có một cường giả tuyệt thế như vậy. Vẻn vẹn chỉ xuất thế 100 năm, thậm chí chỉ có 50 năm, liền như một ngôi sao băng xẹt qua, chỉ để lại một truyền thuyết!

– Đúng đúng đúng. Danh hiệu của vị cường giả đó dường như chính là Vạn Cổ Đại Đế. Ngay từ đầu còn bị người nhạo báng, nói làm sao dám lấy cái tên lớn lối như thế, nhưng rất nhanh tất cả thế lực đều thần phục dưới chân của hắn!

– Nếu không phải vị đại nhân đó đột nhiên biến mất, nói không chừng có thể thống nhất toàn bộ đại lục, sáng tạo một đoạn truyền kỳ!

Bốn người Nguyên gia kia dường như mở máy hát, lập tức trở nên hứng thú nói chuyện tăng vọt.

Chu Hằng, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Sí Diễm Yêu Tôn nhìn nhau một cái, đều lộ ra một loại biểu tình không hổ là Vạn Cổ Đại Đế, chỉ có Hoặc Thiên không để ý! Thân phận chân thật của nàng không biết là đại năng bậc nào của Tiên giới, ít nhất hiện tại tuyệt đối không phải Vạn Cổ Đại Đế có thể so sánh!

Xem ra, Vạn Cổ Đại Đế tới Long Hà đại lục không bao lâu liền thành tiên, sớm tại 7 đến 10 vạn năm trước!

Tốc độ của pháp khí phi hành rất nhanh, không bao lâu bọn họ liền đi tới một tòa thành lớn. Bốn người Nguyên gia điều khiển pháp khí hạ xuống bên trong đình viện một tòa nhà lớn.

– Năm vị gia… Ồ! Lập tức có người lên đón, nhưng khi nhìn thấy nhân số không đúng, không khỏi dừng một chút.

Người đó vốn tưởng rằng bọn người Chu Hằng là bị bắt giữ, nhưng nhìn mấy người gia tộc kia bộ dạng khủng hoảng lại nào giống như là áp giải tù binh, rõ ràng chính là đại gia!

– Bớt nói nhảm, cút sang một bên! Một người của Nguyên gia nói, lại nháy mắt một cái, truyền đi tin tức nào đó.

Cũng may người đối diện không ngốc, cho dù nhất thời không đoán ra ý tứ cụ thể, nhưng nhìn bên mình thiếu một người, lại bộ dạng ỉu xìu như cha mẹ chết, ngẫm lại cũng nên biết bọn họ là húc phải đinh.

Phải đi tìm đại năng ra tay!

– 4 vị đại nhân, mời đi bên này! Vị giành giật thời gian thông báo tin tức, bốn người Nguyên gia đều ngoan ngoãn nói.

Chu Hằng cười cười. Với thực lực của hắn đã không cần để ý âm mưu quỷ kế gì, ta tự một quyền san bằng, một kiếm bổ diệt!

Phía trước bốn người dẫn đường, rất nhanh liền đi tới một quảng trường. Nhưng nơi này hiện tại lại lâm thời dựng lên vô số lồng giam, bên trong thì giam giữ rất nhiều người. Mỗi người đều bị phế tu vi, nếu không lồng giam bình thường cũng không nhốt được.

Đều là võ giả từ Huyền Càn đại lục tới, số lượng rất nhiều, xấp xỉ có khoảng 1/10.

Chu Hằng đảo mắt một cái là có thể xác định, nơi này không có người hắn quen biết.

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ và Sí Diễm Yêu Tôn đồng dạng thở nhẹ một hơi. Bọn họ cũng không tìm được người của tông môn hoặc gia tộc mình ở trong số tù phạm này.

– Chu… Chu Hằng đại nhân!

– Nguyệt Ảnh đại nhân!

– Yêu Tôn đại nhân!

Khi bốn người Chu Hằng xuất hiện, người trong lồng rất nhanh liền nhận ra bọn họ, đều kêu to, cả đám lệ nóng doanh tròng.

Thực lực của bọn họ ở Huyền Càn Tinh tuy rằng không được gọi là đỉnh cao, nhưng cũng chưa từng bị người phế tu vi, coi thành như chó nhốt lại. Nếu không phải còn ôm một đường hy vọng, muốn tận mắt nhìn thấy Nguyên gia hủy diệt, bọn họ đã sớm tự sát!

Những ngày này, bọn họ chịu nhục nhã vô cùng!

Mất tu vi, đối với võ giả mà nói chính là đả kích trí mạng, không có ai quen cuộc sống cao cao tại thượng còn có thể lại đi làm người thường!

Bọn họ đối với Nguyên gia là hận ghi lòng tạc dạ!

Chu Hằng ánh mắt phát lạnh. Nổi lòng tham đối với Tinh Hạch hắn có thể lý giải, nhưng đem nhiều võ giả như vậy phế tu vi nhốt lại như chó, điều này liền vượt ra cực hạn hắn có thể tha thứ.

Nếu Nguyên gia tàn nhẫn như vậy, vậy hắn lại cần gì phải khách khí chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK