Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyệt Minh Vương tuyệt đối không tính là cao thủ ở Tiên giới, nhưng ở trong Hợi Tiên Thành này mà có thể lấy Nguyệt Minh Vương làm gác cửa, đủ thấy được nội tình thâm hậu, tiền bạc đầy tràn của Hiệp hội Dược sư.

Ngành sản xuất nào đạt đến lũng đoạn thì có nghĩa là tài nguyên cuồn cuộn, huống chi đan dược vẫn là thứ cần thiết mà tu giả không thể tránh khỏi!

Hiệp hội Dược sư có tư cách ngông nghênh, ngay cả mấy canh cửa cũng rất là ngông cuồng.

Chu Hằng mỉm cười, nói: – Ta là Chu Hằng, đến đây chứng thực danh hiệu Dược sư!

– Có đề cử Dược sư chứ? Thấy Chu Hằng đến chứng thực danh hiệu Dược sư, hai người gác cửa này lập tức trở nên khách khí, dù chỉ là Dược sư nhất tinh thì bọn họ cũng không đắc tội nổi.

Chu Hằng lắc đầu, chứng thực Dược sư này còn cần có người đề cử?

– Vậy ngươi là học trò của vị Dược sư nào? Hai người gác cửa lại hỏi.

– Tự học thành tài! Chu Hằng mặt dày nói.

“Xì!” Trong đan điền, Hỏa Thần Lô liền phun một cái, thầm mắng một tiếng không biết xấu hổ.

Vẻ khách sáo của hai người gác cửa này lập tức không cánh mà bay, tên này chỉ là đồ nhà quê, tám phần là giống phần lớn những thanh niên nhiệt huyết, nghĩ rằng học luyện đan vài ngày là có thể trở thành Dược sư!

Người tuổi trẻ bây giờ mà, theo đuổi quá xa vời!

– Đi theo ta! Một thủ vệ nói, dù là tên quê mùa, nhưng Hiệp hội Dược sư có quy định của Hiệp hội Dược sư, bất cứ ai cũng có thể tới chứng thực danh hiệu Dược sư – chỉ cần nộp tiền, có qua hay không lại là chuyện khác.

Thủ vệ dẫn ba người Chu Hằng đi vào một gian phòng, bên trong có một lão già mặt mũi gian xảo đang ngồi ngủ gật. Thủ vệ gõ bàn, nói: – Lão Ngụy, có người muốn chứng thực Dược sư, làm thủ tục đi!

Lão già giật mình tỉnh lại, xoa xoa mũi, nhìn về phía ba người Chu Hằng, hỏi: – Ba người các ngươi đều muốn chứng thực Dược sư?

– Chỉ một mình ta! Chu Hằng chỉ vào bản thân nói.

– Trước đó có danh hiệu Dược sư chưa? Lão già hỏi.

– Chưa!

– Vậy phí thủ tục, phí tài liệu, tổng cộng 1000 tiên thạch hạ phẩm! Lão già nhanh nhẹn nói, đưa tay ra.

– Hả, ngươi không hỏi ta muốn chứng thực Dược sư mấy tinh? Chu Hằng có phần kỳ quái.

– Nói nhảm, trước đó ngươi không có danh hiệu Dược sư, chẳng lẽ còn muốn trực tiếp chứng thực Dược sư nhị tinh? Lão già càng thêm kỳ quái nhìn Chu Hằng.

– Ha ha! Thủ vệ kia đã cười to, tự nhiên là chê cười Chu Hằng tự cảm thấy mình quá cao, muốn một bước lên trời.

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Dương Lan Hinh thì mặt nhỏ đỏ rực, phu quân này gây ra trò cười rồi!

Chu Hằng lại không hề để ý, nói: – Hiệp hội Dược sư có quy định, không thể trực tiếp chứng thực Dược sư thập tinh?

Phụt!

Lão già cùng thủ vệ đồng loạt phun nước miếng, người trẻ tuổi này đúng là dám nói, Dược sư thập tinh! Khắp Tiên giới có bao nhiêu Thánh Dược sư? Ngươi nha còn chưa mọc đủ lông, lại còn vọng tưởng muốn thành Thánh Dược sư, không sợ bị người ta cười rụng răng.

– Quả thật không có quy định như thế! Nhưng mà người bình thường đều bắt đầu từ Dược sư nhất tinh, từng bước tiến lên, làm người phải đứng cho vững vàng! Lão già lời nói sâu xa khuyên bảo Chu Hằng.

Người ta có ý tốt, Chu Hằng cũng không để vào lòng, chỉ mỉm cười, nói: – Nếu không có quy định không thể trực tiếp chứng thực Dược sư thập tinh, vậy ta chứng thực Dược sư thập tinh cũng không vi phạm quy định, đúng chứ?

– Đúng thì đúng… Lão già vốn còn định khuyên Chu Hằng nữa, nhưng nhìn thấy hắn mỉm cười kiên quyết, liền biết khuyên cũng uổng công, loại thanh niên này đang lúc nhiệt huyết nhất, không đụng vào tường là sẽ không quay đầu.

Thôi đi, để cho hắn đụng đâu, mới bằng lòng làm người, làm việc thực tế!

– Người trẻ tuổi, chỗ chúng ta chỉ là một cái phân hội Dã Mã Thành, còn chưa có tư cách chứng thực Dược sư thập tinh, cao nhất cũng chỉ có tam tinh! Lão già cười nói.

– Tam tinh thì tam tinh vậy, coi như cũng được! Chu Hằng bâng quơ nói.

Ngẫm lại cũng đúng, muốn trở thành Dược sư thập tinh thì đương nhiên phải luyện chế đan dược thập phẩm. Mà càng là đan dược bậc cao thì càng cần tài liệu cao cấp, chỉ là Tây Hợi Thành này thì làm sao lấy ra được?

Sao mà người này nói chuyện lớn lối vậy chứ!

Như là Dược sư tam tinh chỉ là đá nhỏ trên đường, chỉ cần cúi xuống là nhặt được.

Lão già cùng thủ vệ đều thầm bực mình, nhưng người ta chỉ là cuồng ngạo một chút, cũng không cần phải đi chấp nhặt với người trẻ tuổi quá nhiệt huyết như thế. Chỉ cần để hắn thử một lần là sẽ đụng vào hiện thực đến vỡ đầu chảy máu.

– Ngươi muốn chứng thực Dược sư tam tinh thì Dược sư tam tinh, nhưng phí tài liệu cùng phí thủ tục phải đắt hơn nhiều, phải trả 5 vạn tiên thạch hạ phẩm! Lão già mặt không biểu tình nói, quả thật lười khuyên bảo tiểu tử ngốc không biết trời cao đất rộng này.

Quá ác!

Dù cho tài liệu luyện chế đan dược tam phẩm khá đắt, nhưng cũng không đắt đến cỡ náy

Khó trách Hiệp hội Dược sư tiền của tràn đầy, chỉ là chứng thực Dược sư mỗi năm cũng có thể tích lũy được bao nhiêu là tiên thạch!

Bán 20 viên Thanh Hoa Đan dù để cho Chu Hằng kiếm được 6 vạn tiên thạch hạ phẩm, nhưng mua tài liệu cũng tốn gần 3 vạn, cộng thêm trước đó còn lưu lại một chút tiên thạch, nhưng tổng cộng lại cũng chỉ còn không tới 4 vạn.

Chu Hằng đành phải mượn Dương Lan Hinh một chút.

Mặc dù Dương Lan Hinh biết Chu Hằng biết luyện Thanh Hoa Đan, nhưng dù sao cũng là nghe Chu Hằng nói, căn bản chưa thấy tận mắt. Còn danh hiệu Dược sư lại rất hiếm thấy quý giá, Chu Hằng lại muốn trực tiếp chứng thực Dược sư tam tinh, làm cho nàng rất không có lòng tin!

Tuy rằng 1 vạn tiên thạch không tính là nhiều, nhưng cũng là một nửa tiền lãi ròng trong một tháng của Dương gia, không phải là gió thổi tới!

Thôi, coi như cho Chu Hằng mua một bài học!

Dương Lan Hinh đau lòng bỏ ra 1 vạn tiên thạch hạ phẩm góp đủ số cho Chu Hằng.

Nếu làm xong thủ tục, Chu Hằng cũng được dẫn vào trong phòng luyện đan, nơi này chỉ có thể cho một mình hắn vào, toàn bộ quá trình sẽ có người Hiệp hội Dược sư theo dõi, phòng ngừa xảy ra tình huống gian lận.

Muốn chứng thực Dược sư tam tinh thì thật ra cũng đơn giản, chính là luyện ra ba loại đan dược tam phẩm trong thời gian quy định. Đương nhiên, còn phải đạt tới tỷ suất thành đan tương đối, càng là đan dược bậc thấp, yêu cầu tỷ suất thành đan lại càng cao.

Ví dụ như Dược sư nhất tinh phải đạt tới tỷ suất thành đan năm thành trở lên, còn Dược sư thập tinh, luyện chế một lò đan dược thập phẩm có thể thành đan một viên đã coi như thành công rất lớn! Còn bình thường, 10 lò có thể ra được một viên cũng đã hợp cách.

Tỷ suất thành đan của Dược sư tam tinh phải đạt đến 4 thành trở lên, Chu Hằng lấy được tài liệu tính theo phân lượng thì mỗi phần có thể luyện chế khoảng 20 viên, như vậy ít nhất phải cho ra 8 viên mới coi như thông qua.

Nhưng mà, đừng nói người Hiệp hội Dược sư, ngay cả Dương Lan Hinh cùng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cũng không tin Chu Hằng có thể luyện ra dù chỉ là một viên.

Nhất là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, nàng hiểu biết Chu Hằng tự nhiên vượt xa những người khác, vị này ở Phàm giới căn bản đã không có học qua luyện đan, hiện tại mới đến Tiên giới bao lâu, lại đi chạy tới luyện chế đan dược tam phẩm?

Không, kỳ thật tên này là muốn luyện chế đan dược thập phẩm, chỉ là chỗ này không có tài liệu cho hắn luyện chế mà thôi.

Ôi, đợi lát nữa còn không biết bị người ta cười đến cỡ nào!

Nhưng đối với hai người Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, Chu Hằng là nam nhân của các nàng, các nàng có thể cười nhạo Chu Hằng, nhưng tuyệt đối không cho phép người khác làm vậy! Hai vưu vật xinh đẹp lập tức hóa thân thành cọp cái, trợn mắt nhìn những người xung quanh.

Quá trình luyện đan sẽ có người Hiệp hội Dược sư giám sát, muốn chứng nhận cấp bậc Dược sư càng cao, tự nhiên bên phía Hiệp hội Dược sư sẽ phái ra người có thân phận càng cao. Nhưng bởi vì hành động của Chu Hằng ở trong mắt mọi người chỉ là làm ẩu, cho nên bên phía Hiệp hội Dược sư chỉ phái ra một học đồ tới giám sát, ngay cả danh hiệu Dược sư nhất tinh cũng chưa có.

Chu Hằng lại không quan tâm, sự thật chính là phản kích tốt nhất. Khi hắn lấy ra đan dược luyện thành, dĩ nhiên sẽ cho mọi người cái tát thật mạnh.

Hắn lấy ra Hỏa Thần Lô, Hiệp hội Dược sư cho phép sử dụng lò luyện đan cùng củi lửa của mình – dược sư thì khẳng định phải sử dụng lò luyện đan của mình là thuận tay nhất, còn nắm giữ hỏa hầu thì chênh lệch chút xíu, cũng sẽ cách biệt ngàn dặm.

Chu Hằng bày tài liệu một vòng xung quanh, dựa theo quy định của Hiệp hội Dược sư, hắn có tổng cộng 3 ngày.

Hắn làm sao mà biết luyện đan thế nào, giả vờ giả vịt sắp xếp tài liệu xong, một hơi ném hết một phần tài liệu Hồi Xuân Đan vào trong Hỏa Thần Lô.

– Tiểu tử thối, ngươi lại lấy bổn tọa ra lừa gạt danh hiệu ở Hiệp hội Dược sư, đúng là vô sỉ mà! Hỏa Thần Lô cũng đê tiện đến tận xương như con lừa đen, biết rõ nói lời này chỉ là tự chuốc lấy khổ, nhưng vẫn miệng tiện nói cho ra.

Không đúng, không phải dùng miệng, là dùng thần thức, đủ thấy được lò luyện đan này tiện từ ngoài vào trong.

– Bớt nói nhảm, làm nhiều chuyện đi, về sau ta cho ngươi chút linh hỏa mà ăn! Chu Hằng nói, có câu hoàng đế không để lính đói bụng, cũng không thể cứ uy hiếp cái bếp lò đê tiện này mãi, đôi khi cũng nên hứa chỗ tốt với nó.

Hỏa Thần Lô thích nhất là linh hỏa, ngang với nam hảo sắc yêu thích mỹ nữ vậy.

– Tiểu tử, cái này là ngươi nói, không được lừa bổn tọa! Quả nhiên Hỏa Thần Lô lập tức mặt mày hớn hở, bộ dáng gấp gáp.

– Luyện đan!

Hỏa Thần Lô được Chu Hằng cam đoan, lập tức bắt đầu ra sức luyện ra đan.

Nó đê tiện thì đê tiện, nhưng trên mặt luyện đan thì lợi hại hơn bất kỳ Thánh Dược sư nào, chỉ mới vài phút, nó liên truyền cho Chu Hằng dao động thần thức là đã luyện đan thành công.

Chu Hằng mở lò luyện đan ra xem, có đến 23 viên!

Ấn theo phân lượng, phần tài liệu này chỉ đủ luyện chế ra 20 viên, làm sao lại có 23 viên? Hắn thoáng nghĩ liền hiểu, 20 viên thành đan ước chừng là đối với Thánh Dược sư hay Thiên Dược sư, nhưng Hỏa Thần Lô là tồn tại thế nào?

Miểu sát Thánh Dược sư!

Nếu đã vậy, luyện ra 23 viên thì có gì mà kỳ quái.

Chu Hằng cất Hồi Xuân Đan vào bình đan đã sớm chuẩn bị trước, sau đó lấy ra phần tài liệu thứ hai, bắt đầu luyện chế Băng Sương Đan. Lần này cũng có phân lượng 20 viên, nhưng Hỏa Thần Lô lại luyện ra 24 viên.

Cuối cùng là Bổ Nguyệt Đan, chỉ có phân lượng 10 viên, nhưng Hỏa Thần Lô vẫn tăng sản lượng, thu được 11 viên thành đan.

Xong chuyện!

Chu Hằng cầm ba bình đan, gõ cửa phòng.

Cái gì, xong rồi?

Dược đồ phụ trách giám sát sửng sốt, hắn xuyên qua pháp trận nhìn Chu Hằng, hắn có thể trực tiếp thấy được tình huống ở bên trong phòng, nhưng ngược lại thì không được.

Lúc này mới qua có nửa giờ, vậy là xong rồi?

Tự nhiên dược đồ kia không tin Chu Hằng đã làm xong, trong nửa giờ có thể luyện toàn bộ ba lò đan dược đều phế bỏ… Cái này cũng phải có chút bản lĩnh chứ, làm sao là người ngoài nghề được?

Nhưng Chu Hằng đã đi ra, dựa theo quy định phải tiến hành nghiệm đan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK