Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lan Lăng Thành mặc dù rất lớn, nhưng tốc độ của cường giả Kết Thai Cảnh nhanh bực nào, chỉ có chẳng qua là sau mấy bước Chu Hằng liền tới trên không chỗ Ứng gia, khí tức Kết Thai Cảnh phát ra, trong nháy mắt bao phủ cả Ứng gia.

– Ứng Thiên Ấn, Ứng Thừa Ân, đi ra ngoài đánh một trận!

Hắn lớn tiếng nói, thanh âm rầm rầm đột nhiên truyền khắp mỗi ngóc ngách của Ứng gia.

– Cuồng đồ phương nào, dám tới Ứng gia ta khiêu khích?

– Chán sống?

– Không cần lão tổ xuất thủ, để cho Ứng Tuyết Dung ta tới chém thủ cấp của hắn!

Phía dưới nhất thời truyền đến một mảnh tiếng mắng chửi, Ứng gia chính là một trong tam đại hào môn của Lãng Nguyệt Quốc, mà sau khi yêu nghiệt Ứng Thừa Ân xuất hiện, Ứng gia tự nhiên càng thêm khoa trương, bởi vì không lâu sau Ứng gia sắp có được hai vị lão tổ Kết Thai Cảnh!

Đây ở Lãng Nguyệt Quốc là phần độc nhất!

Người của Ứng gia làm sao có thể không kiêu ngạo? Mọi người cũng hận không được đem ánh mắt để trên trán, đi ngang giống như con cua a!

Nhưng hiện tại lại có người chạy đến chỗ ở của bọn họ gọi rầm rĩ, hơn nữa còn là khiêu chiến với lão tổ Ứng Thiên Ấn cùng lão tổ tương lai Ứng Thừa Ân, đây không phải là tự tìm đường chết sao? Tự nhiên người người tức giận, nhìn quanh tìm kiếm người can đảm dám nói ra lời vô lễ đó.

Nhưng rất nhanh, tất cả thanh âm đều biến mất, toàn trường chỉ còn lại có tiếng hít thở ồ ồ, cảm giác sợ hãi bao phủ ở lòng của mỗi người.

Bọn họ phát hiện, người xuất khẩu cuồng ngôn kia đang phiêu đãng ở trên trời!

Cái này ý nghĩa như thế nào?

Ít nhất phải tạo thành Thần chích mới có thể đạp không phi hành!

Nói cách khác, người trên bầu trời kia như thế nào cũng phải là Linh Hải Cảnh, hơn nữa còn không phải Linh Hải Cảnh bình thường, mà là Linh Hải Cảnh đã nắm giữ Vực, tạo thành Thần chích, thậm chí còn có thể là Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh!

Đúng vậy a, biết rất rõ ràng Ứng gia có lão tổ Kết Thai Cảnh trấn giữ, làm sao có thể có Linh Hải Cảnh mới vừa tạo thành Thần chích tới đây khiêu khích chịu chết? Có thể tu luyện ra Thần chích, tại sao có thể là ngu ngốc!

Đó chính là Kết Thai Cảnh!

Đối mặt với lão tổ Kết Thai Cảnh, còn có người nào có dũng khí nói chuyện trực diện, mọi người cũng là buông ý thức xuống. Tồn tại như vậy cho dù là lão tổ tông của Ứng gia bọn họ cũng phải khách khí!

– Tiền bối, lão tổ đang bế quan tu luyện. Ngài có chuyện gì?

Qua một hồi lâu, rốt cục có một tộc nhân Linh Hải Cảnh của Ứng gia động thân lên tiếng.

Đối phương là Kết Thai Cảnh thì như thế nào, bọn họ chính là Ứng gia của Lãng Nguyệt, cũng có lão tổ Kết Thai Cảnh trấn giữ, hơn nữa không lâu lại không chỉ có một!

Tuyệt không có thể làm suy yếu uy phong của Ứng gia!

Chu Hằng từng bước đi xuống dưới, thật giống như giẫm lên từng bậc thang vô hình. Nhìn như tốc độ không nhanh, nhưng một bước rơi xuống chính là chừng trăm trượng, sau mấy bước, hắn cách chỗ của Ứng gia bất quá mười trượng cao, áo xanh bồng bềnh, khí tức đáng sợ nầy phảng phất cũng theo thân hình của hắn rơi xuống mà chồng lên từng tầng. Áp bách làm cho người ta ngay cả hô hấp cũng là khó khăn.

Tất cả khuôn mặt người của Ứng gia cũng đỏ bừng, không tự chủ được đã đưa hai tay để ở cổ họng, giống như cá dưới nước, há to miệng cũng là không hô hấp được.

– Dừng tay!

Thanh âm tràn đầy uy nghiêm vang lên, một đạo nhân ảnh từ góc nào đó của Ứng gia bắn ra ngoài, khí tức Kết Thai Cảnh cuồng quyển, giống như trời long đất nở, khí tức cuốn qua, tất cả người của Ứng gia cũng như trút được gánh nặng, mọi người cũng là tham lam hô hấp từng ngụm từng ngụm không khí.

Cuối cùng Ứng Thiên Ấn cũng xuất hiện!

Hắn muốn không ra mặt cũng không được, đang bế quan cảm ứng được một cổ khí tức cường đại làm cho người ta hít thở không thông, hắn nếu là không xuất hiện nữa, cả Ứng gia cũng sẽ bị diệt sạch trong nháy mắt!

– Lão tổ!

– Lão tổ xuất quan!

Tất cả mọi người của Ứng gia hoan hô, bọn họ vốn là sắp gặp tử vong, đột nhiên được Thần Linh trong lòng cứu, tự nhiên mọi người vô cùng phấn chấn. Bọn họ cho rằng, chính là trời sập xuống thì lão tổ của Ứng gia cũng có thể lấy ngón tay nâng lên!

– Các hạ là người phương nào, tại sao muốn xông vào Ứng gia ta?

Ứng Thiên Ấn là một lão đầu vóc người gầy yếu. Nhưng trong thân thể gầy yếu tựa hồ cất giấu một đầu Mãnh Hổ, khí tức lộ ra ngoài làm cho người ta sợ.

Hắn nhìn thấy Chu Hằng, nhưng cũng không có nhận ra Chu Hằng.

Rất bình thường, ban đầu Chu Hằng dù yêu nghiệt thế nào cũng chỉ là Sơn Hà Cảnh mà thôi, chính là tiểu võ giả Sơn Hà Cảnh làm sao có tư cách để cho cường giả Kết Thai Cảnh nhớ ở trong lòng? Hắn tối đa cũng đã nghe nói qua về tên của Chu Hằng.

– Chu . . . Chu Hằng!

– Hắn là Chu Hằng?

– Làm sao có thể? Tiểu tử này không phải là Sơn Hà Cảnh?

Ứng Thiên Ấn không có nhận ra Chu Hằng, nhưng những người khác của Ứng gia nhận ra, dù sao ngày đó Chu Hằng đại chiến Ứng Thừa Ân trên lôi đài, chính là có thật nhiều đệ tử của Ứng gia chính mắt thấy. Chẳng qua là ai cũng không ngờ rằng, cường giả Kết Thai Cảnh mới vừa rồi chỉ là một cổ khí thế đã ép bọn họ tới không thở nổi dĩ nhiên là Chu Hằng!

– Ngươi chính là Chu Hằng?

Lông mi trắng của Ứng Thiên Ấn nhảy lên, ánh mắt nhìn về phía Chu Hằng trở nên vô cùng thận trọng.

Hắn lần đầu tiên nghe nói về Chu Hằng, tiểu tử này chém giết Ứng La Thiên, về phần Ứng Băng Phong trước đó có tu vi quá thấp, loại chuyện nhỏ nhặt này còn chưa đủ tư cách truyền tới trong tai của hắn.

Bất quá, ngay lúc đó Chu Hằng cũng chỉ là Sơn Hà Cảnh, Ứng Thiên Ấn há lại sẽ để ở trong lòng, hơn nữa Ứng Thừa Ân nói muốn tự thân đối phó Chu Hằng, hắn tự nhiên cũng đã quên chuyện này.

Cho đến khi Chu Hằng có năng lực đối phó với Ứng Thừa Ân mà không chết, mới để cho Ứng Thiên Ấn chân chính nhớ lấy cái tên này.

Nhưng vô luận như thế nào, Ứng Thiên Ấn cũng sẽ không cho là Chu Hằng có thiên phú hơn so sánh với Ứng Thừa Ân, phải biết rằng cháu trai của hắn chính là số mệnh to lớn của Thưa Thiên, ra cửa thì có bảo vật tự động đưa tới cửa, còn được kế thừa thượng cổ, đừng nói Thần Anh Cảnh, thậm chí có thể trở thành Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh thứ nhất vài ngàn năm mới có!

Song, Chu Hằng cũng là kết kết thật thật tát cho hắn một bạt tai.

Kết Thai Cảnh!

Chu Hằng tiến vào Kết Thai Cảnh trước Ứng Thừa Ân!

Làm sao có thể phát sinh chuyện như vậy?

Chu Hằng cười nhạt, nói:

– Ứng gia kể từ hôm nay sẽ trở thành lịch sử!

Giọng nói của hắn bình thản, thật giống như đang nói một chuyện tình không thể bình thường hơn, đối với Chu Hằng bây giờ mà nói, san bằng Ứng gia chẳng qua là tiện tay mà thôi, cần gì phải la hét kêu to đâu?

– Khẩu khí thật lớn!

Ứng Thiên Ấn sắc mặt lạnh như băng, nếu Ứng Thừa Ân còn đang bế quan đánh sâu vào Kết Thai Cảnh, liền để hắn tiễn Chu Hằng đoạn đường, đích thân mai táng thiên kiêu này!

Kết Thai Cảnh thì như thế nào?

Chu Hằng phá vỡ mà vào Kết Thai Cảnh có thời gian bao lâu? Một tháng, nửa năm, một năm?

Nhiều nhất cũng chỉ là một năm!

Ngay từ bảy trăm năm trước hắn đã đạt tới Kết Thai tam trọng thiên, đây là chuyện một tiểu bối mới vừa tấn nhập Kết Thai Cảnh có thể đánh đồng sao?

– Ngươi đã cố ý tới cửa chịu chết, lão phu sẽ thành toàn cho ngươi!

Ứng Thiên Ấn hừ một tiếng, lật chưởng đánh về phía Chu Hằng, vừa bắt đầu hắn cũng không tính toàn lực ứng phó, mà là phải thử sâu cạn của Chu Hằng một chút.

– Cùng lão gia hỏa ngươi vui đùa một chút!

Chu Hằng cười nhạt, hắn còn muốn dẫn Ứng Thừa Ân đi ra ngoài, vì vậy Ứng Thiên Ấn không thể chết quá nhanh.

Một ngón tay của hắn họa xuất, kình khí tung hoành, phốc một cái liền oanh xuyên bàn tay của Ứng Thiên Ấn, một đạo dư ba đẩy ra, trong nháy mắt toàn bộ bàn tay bể tan tành.

Ứng Thiên Ấn khẽ di một tiếng, thu hồi tay phải lại, tự nhiên lông tóc không hao tổn, đây chẳng qua là linh lực huyễn hóa ra. Chỉ là một chưởng vừa rồi kia mặc dù không phải một kích toàn lực của hắn, nhưng Chu Hằng thong dong như thường, căn bản không cách nào lộ ra trình độ của đối phương.

Nhưng cho dù là như thế, thanh thế chiến đấu của hai đại cường giả Kết Thai Cảnh há lại bình thường, thanh âm ùng ùng lập tức truyền khắp cả Lan Lăng Thành.

Hưu, hưu, hai đạo nhân ảnh phá không mà đến, cũng là lão giả sáu mươi tuổi, một người trang phục tím, một người trang phục xanh. Bọn họ là hai lão tổ Kết Thai Cảnh khác của Lãng Nguyệt Quốc, Mai Tùng Đào của Mai gia cùng Bạch Vũ Thế của Bạch gia.

Lúc trước bọn họ hoặc là đang bế quan, hoặc là đang làm việc, nhưng cảm ứng được Kết Thai Cảnh chiến đấu há có thể không đến nhìn đến tột cùng.

Tam đại hào môn mặc dù lúc bình thường có chút mâu thuẫn, cũng là quan hệ môi hở răng lạnh, nếu là thật sự có ngoại địch xâm lấn, bọn họ tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn Ứng gia té xuống, bởi vì kế tiếp sẽ đến phiên bọn họ.

– Di?

Thấy Chu Hằng trẻ tuổi như vậy, Mai Tùng Đào cùng Bạch Vũ Thế đồng thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Đây không phải là trẻ tuổi ở dung mạo, khí huyết tràn đầy kia giống như một hỏa lò hừng hực thiêu đốt, chỉ có thân thể trẻ trung chân chính mới có thể có sức sống như vậy! Người trẻ tuổi này, số tuổi tuyệt đối sẽ không vượt qua 500 tuổi!

Không tới 500 tuổi đã đột phá Kết Thai Cảnh, đây là một thiên tài tuyệt đối, có thể liệt vào cùng Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân, nổi danh khắp thiên hạ!

– Các hạ là người phương nào?

Mai Tùng Đào hỏi, mặc dù nữ nhi của hắn cả ngày chơi cùng Chu Hằng, nhưng thân phận của hắn há lại sẽ tự hạ thân phận đi làm quen Chu Hằng, vì vậy hắn và Ứng Thiên Ấn giống nhau, cũng chỉ là nghe nói qua tên của Chu Hằng, lại cũng không nhận ra.

Bạch Vũ Thế cũng nhìn Chu Hằng, trong ánh mắt lộ ra ngờ vực.

Giao chiến cùng cường giả cùng cảnh giới quá mức nguy hiểm, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, cho dù là lấy 3 đối 1 bọn họ đều là không muốn xuất thủ, vô cùng có khả năng sẽ để cho một người trong đó bị bắt xuống nước chôn cùng!

Vì vậy, có thể khuyên Chu Hằng lui đó là kết quả tốt nhất.

Chu Hằng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ba vị lão tổ của Lãng Nguyệt Quốc này, hắn không nhận biết Mai Tùng Đào cùng Bạch Vũ Thế không có vấn đề gì, hoàn toàn có thể đoán được. Vì vậy, hắn mỉm cười nói:

– Tại hạ Chu Hằng!

Vừa nói, hắn chắp tay.

Chu . . . Chu Hằng!

Mai Tùng Đào cùng Bạch Vũ Thế cũng là lộ ra kinh hãi quái lạ, bọn họ cũng nghe nói qua tên của Chu Hằng, cũng biết tên tiểu bối này thiên tư tung hoành, ở Sơn Hà Cảnh đã nắm giữ Vực, chính là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!

Nhưng mặc cho bọn hắn xem trọng Chu Hằng như thế nào, cũng sẽ không nghĩ tới tiểu tử này có thể đột phá Kết Thai Cảnh trong thời gian ngắn như vậy!

So sánh thì, Triệu Đoạt Thiên cùng Ứng Thừa Ân cũng là ảm nhiên thất sắc!

Chờ một chút, tiểu tử này chỉ bất quá hơn hai mươi tuổi sao?

Hai người này nhìn nhau một cái, cũng có thể từ trong ánh mắt của nhau thấy sự kinh ngạc tuyệt đối.

– Mai huynh, Bạch huynh, dựa theo ước định của chúng ta, kính xin hai vị cùng lão phu cùng nhau xuất thủ, trấn áp tên tiểu bối này!

Ứng Thiên Ấn trầm giọng nói, một kích không có thử dò xét ra nội tình của Chu Hằng, hắn cũng không dám khinh thường, không muốn lưỡng bại câu thương cùng Chu Hằng!

Tam đại hào môn có ước định, gặp phải ngoại địch sẽ liên thủ cùng đối phó kẻ địch, Ứng Thiên Ấn cũng không phải là người chết vì sĩ diện.

Mai Tùng Đào cũng là chắp tay sau lưng, nói:

– Ứng huynh, ước định của chúng ta là liên thủ đối phó cường giả bên ngoài, Chu Hằng chính là người của Triệu gia, cũng không ở trong hiệp nghị của chúng ta! Đây la tư oán của cac ngươi, lão phu không tiện nhúng tay!

Chê cười, hắn chịu để cho ái nữ đi theo bên cạnh Chu Hằng, tự nhiên là thấy được tiềm lực của Chu Hằng, cực kỳ thưởng thức người trẻ tuổi kia, có ý muốn Chu Hằng làm con rể của mình, làm sao có thể liên thủ cùng Ứng Thiên Ấn đối phó con rể chuẩn này?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK