• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đệ nhất tập chương thứ bảy cự tuyệt bao dưỡng

“he he, xin lỗi, tạm thời ta chưa có kế hoạch nuôi trai bao...” Tuyết Cơ hừ môộ tiếng rôi nói tiếp:” Nếu ta đã đáp ứng sư tỉ chiếu cố ngươi, thì ta phải bồi dưỡng ngươi thành kẻ có tài chứ không phải thành kẻ vô tích sự... được rồi, ngươi về trước đi, chuẩn bị thật tốt, khi nào rảnh ta sẽ đưa ngươi đến hồ Linh Trạch nghiên cứu địa hình...”bắt đầu từ lúc này Tuyết Cơ sẽ không quá nghiêm khắc với Long Vũ nhưng hắn đã thoát được kiếp nạn nên phải bồi dưỡng hắn nhiều một chút.

“Khoan đi đã...” ngay khi Long Vũ chuẩn bị rời đi Tuyết Cơ bỗng gọi hắn lại nói:”khi nào chuyện này kết thúc ta sẽ giúp ngươi khai thiên nhãn, coi như đây là phần thưởng cho nỗ lực của ngươi. Sau này có đi bắt quỷ trừ ma cũng dễ dàng hơn.”
Long Vũ nghe vậy bỗng cảm thấy hứng thú vội vàng hỏi lại:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, khai thiên nhãn xong là có thể nhìn xuyên mọi vật à?”

“hừ, thằng nhóc xấu xa kia, nói vậy là có ý gì? Ta cũng nhắc nhở ngươi, nếu ngươi dùng thiên nhãn làm chuyện xấu sẽ bị trời báo ứng đó... thôi được rồi, ta đang bận, không nói nữa, ngươi lượn đi cho nước nó trong.”

Long Vũ im lặng suy nghĩ một chút rồi bật cười, mặc dù Tuyết Cơ không trực tiếp trả lời hắn nhưng theo ngữ khí của nàng chắc là có thể dùng thiên nhãn để nhìn xuyên mọi vật. Chỉ có điều hắn quên Tuyết Cơ đã nói nếu dùng thiên nhãn nhìn bậy sẽ bị trời báo ứng.
......
......

Xế chiều vừa tan học, Long Vũ thì gặp ngay đội trưởng đội bảo vệ của trường Văn Diệp. Văn Diệp là một người đàn ông cao ráo khoảng 30, nghe đồn là lính đặc nhiệm chuyển ngành, cũng từng giành được huân chương danh dự. Bây giờ hắn phụ trách đội bảo vệ của trường, chuyện án mạng gần đây đều do hắn chịu trách nhiệm xử lí.

“chào bạn Long Vũ, còn nhớ ta không? Ta là đội trưởng đội bảo vệ của trường...” Văn Diệp vui vẻ chào hỏi Long Vũ.
“À, nhớ chứ... Văn lão sư, ngươi tìm ta vì chuyện đi bắt quỷ đó hả?” Long Vũ hỏi lại.

“Suỵt, cậu nói nhỏ một chút...” Văn Diệp vội kéo Long Vũ sang một bên, mắt nhìn xung quanh, sau khi xác định không có ai lãng vãng xung quanh mới nhỏ giọng nói tiếp:”bạn Long Vũ nè, bạn phải nhớ chuyện đi bắt quỷ không được nói lung tung. Nhớ kĩ, trường chúng ta không có ma quỷ gì hết nghe chưa...”Đại học là nơi thuộc về thế giới hiện đại không thể để ai truyền bá chuyện ma quỷ ở đây, hơn nữa 9 năm nay liên tục xảy ra chuyện chết người đã làm cho tâm lí sinh viên có phần hoảng sợ, do đó thân là đội trưởng đội bảo vệ của trường hắn có trách nhiệm giải quyết chuyện này nhằm trấn an tinh thần của sinh viên.

Đương nhiên Long Vũ hiểu rõ ý Văn Diệp, hắn cười hắc hắc:”Đúng vậy, Văn lão sư, trường ta làm gì có ma quỷ... bây giờ ta phải làm gì đây?”
“Ấy, ngươi là thiên sư ta phải nghe lời ngươi mới đúng chứ...thôi thì như vầy, ngươi theo ta đi gặp Hàn tiểu thư, nàng là cảnh sát điều tra vụ này. Sau khi các người gặp mặt thì hãy bàn phương án hành động cụ thể được không?”

Nghe Văn Diệp nói làm Long Vũ lâm vào tình huống dở khóc dở cười, cảnh sát là những ngươi tin chủ nghĩa duy vật mà lại cùng thiên sư đi bắt ma quỷ thì thật là chuyện đáng cười.
Văn Diệp cũng thấy được suy nghĩ của Long Vũ, hắn cũng đành cười trừ:” Không còn cách nào khác, ta đã hết cách rồi... chuyện này hiện gây ảnh hưởng không tốt, do đó ta hi vọng các người nhanh chóng phá được án bắt được quỷ...”

Đến nước này thì Long Vũ cũng hết chỗ nói. Thấy Long Vũ mặt như đưa đám, Văn Diệp nói tiếp:” Mà Long Vũ này, cậu cũng đừng làm bộ mặt như vậy được không, Hàn tiểu thư kia là một đại mĩ nữ đó, nàng còn là hoa khôi của cục cảnh sát nữa.” trên mặt Văn Diệp bỗng hiện lên một vẻ ám muội:” nghe nói nàng mới tốt nghiệp Học viện Cảnh sát và hiện còn độc thân...” Long Vũ nghe vậy càng thêm cứng họng, xem bộ mặt Văn Diệp kìa, thật là đê tiện hết chỗ nói, bất quá … ta thích.
......
......

Theo Văn Diệp đến văn phòng bảo vệ, Long Vũ chợt thấy một cô gái đang đứng nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nghe có tiếng bước chân nàng quay lại. Chẹp, đôi mắt d*m đãng của Long Vũ nhanh chóng quét toàn thân cô gái, đại khái nàng khoảng 25 26, mái tóc ngắn làm người khác có ấn tượng đây là cô gái năng động giỏi dang. Nhưng có điều kì quái là nàng không mặc đồng phục cảnh sát, toàn thân từ trên xuống dưới đều là đồ trắng bó sát người làm lộ những đường cong tuyệt đẹp, thậm chí đến cả giầy cao gót cũng màu trắng nốt, thế này thật quá khoa trương rồi.

Chỉ có điều vẻ mặt nàng nghiêm túc quá làm mất đi vài phần quyến rũ.
Lúc Long Vũ đang đánh giá Hàn Duyệt, thì nàng cũng đang quan sát hắn. Bất quá, trong mắt nàng hắn chỉ là một thằng nhóc choai choai mới lớn mà thôi nhưng nhìn cũng khá thuận mắt tuy không đẹp trai lắm.

“ Chào Hàn cảnh quan, vị này là thiên sư Long Vũ mà ta có nói với nàng, lần này có hắn hỗ trợ ta tin rằng nàng sẽ nhanh chóng phá án, bắt được tội phạm...” Văn Diệp vội vàng giúp hai ngươi làm quen.
Nghe thấy 2 chữ “thiên sư” vẻ mặt Hàn Duyệt liền trầm xuống, nàng là người theo chủ nghĩa duy vật hơn nữa còn là một cảnh sát đa tài. Bằng chứng là trong thời gian học tại Học viện cảnh sát, lúc rảnh rỗi nàng rất thích môn giải phẫu pháp y. Vì vậy với các truyền thuyết ma quỷ thần thánh gì đó nàng đều rất khinh thường.

“Văn đội trưởng... ta vốn không tin có ma quỷ, nhưng cấp trên giao ta xử lí vụ này, ta đương nhiên phải phối hợp với ngươi. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, thời đại này bọn tự xưng “thiên sư” không phải bọn lừa đảo thì cũng là những kẻ điên, do đó ngươi nên cảnh giác một chút coi chừng bị lừa.” Hàn Duyệt nói chuyện khá lạnh nhạt đã vậy trên mặt còn lộ rõ vẻ coi thường Long Vũ. Văn Diệp nghe vậy có chút bất ngờ, hắn không nghĩ Hàn Duyệt ngay từ đầu đã không nể mặt Long Vũ như vậy, hắn đành cười khan mấy tiếng, trong đầu cấp tốc suy nghĩ cách để hai người này hợp tác với nhau phá án.

“Long Vũ, ngươi từng thấy ma quỷ bao giờ chưa?” Hàn Duyệt đột nhiên hỏi.
Long Vũ đương nhiên biết Hàn Duyệt coi thường hắn, nhưng hắn chỉ âm thầm cười lạnh, hừ, ngươi không tin có ma quỷ hả, đó là do ngươi ếch ngồi đáy giếng. (đề nghị các bác không liên tưởng bậy bạ!)
Người ta nói “tóc dài, đầu dốt” nhưng xem ra nữ cảnh sát này đúng là nhân vật trong truyền thuyết tóc ngắn, đầu cũng dốt luôn. Nhưng nhìn bộ ngực đồ sộ kia, hắn lại thấy câu “ngực to, não như trái nho” lại đúng với nàng.

“sau này nàng sẽ biết...” Long Vũ cũng không muốn nhiều lời, hừ, đợi sau khi vụ án này kết thúc nàng sẽ có đáp án. Thật ra Long Vũ cũng chưa từng thấy ma quỷ, có điều, Tuyết Cơ đã nói vụ này do nữ quỷ làm, như vậy là không thể sai được. Trong ba năm nay, Long Vũ đã hiểu rõ hơn về thực lực của Tuyết Cơ, nàng thật sự là một siêu cấp thiên sư. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK