Căn cứ vào phân tích mới nhất của La Lâm, sở dĩ lệnh bài Phượng Hoàng có thể đưa hắn từ Huyền cảnh về thế giới thật, bởi vì trong lệnh bài có một pháp trận không gian chưa biết tên, ngoài ra còn có số liệu về tọa độ không gian. Tuy nhiên số liệu bên trong quá lớn, với trạng thái hiện tại của La Lâm còn cần thêm chút thời gian mới có thế hoàn thành việc phân tích lệnh bài (zh: sau này gọi là Phượng Hoàng lệnh luôn nhá). Còn chuyện Long Vũ có thể trở về, đó là nhờ thông đạo trên hồ Linh Trạch chưa tan biến.
Nếu không, Long Vũ và Mã Hiểu Mai không có khả năng trở về. Đây gọi là trùng hợp mà từ chuyên ngành bói toán gọi là vận khí.
Cho nên trong thời gian tới, Long Vũ không thể quay lại Huyền cảnh. So với Huyền cảnh, linh khí ở thế giới thật vô cùng ít, mỗi lần hô hấp Long Vũ đều phải phun ra một hơi trọc khí.
Trong thời gian này, Long Vũ phải tu luyện khắc khổ hơn, bởi vì muốn đẩy nhanh tốc độ làm việc của La Lâm phải có nguồn đạo lực cường đại hậu thuẫn.
Đối lập với Long Vũ, Tuyết Cơ có vẻ rất nhàn nhã, nàng vừa chậm rãi hít thở không khí buổi sáng vừa nhấm nháp điểm tâm. Càng nhìn Long Vũ tu luyện, nụ cười trên môi nàng càng rạng rỡ. Đối với chuyến đi vào Huyền cảnh của Long Vũ, Tuyết Cơ tràn ngập nghi vấn, cũng tràn ngập kinh ngạc. Nói tóm lại Long Vũ-phế vật mà nàng biết đang chậm rãi thay đổi.
Nhắc đến Huyền cảnh trong truyền thuyết, thật ra Tuyết Cơ cũng từng nghe qua, trong Huyền môn đã sớm lưu truyền rộng rãi, theo mấy vị đại trưởng lão từng vào Huyền cảnh kể lại, thì nơi đó là tiên cảnh, là thiên đường của người tu đạo. Tu vi thấp nhất trong đó cũng phải đạt đến cảnh giới Tụ Tiên. Chỉ là Long Vũ mới đạt đến cảnh giới màu đỏ không ngờ có thể xâm nhập Huyền cảnh, hơn nữa còn trở về thành công, chuyện này đúng là một kì tích.
Càng ngạc nhiên hơn đó là chỉ trong hai ngày không gặp Long Vũ đã đột phá cảnh giới màu đỏ tiến vào cảnh giới màu cam, hơn nữa còn đang ngấp nghé tiếp tục đột phá. Nàng cảm thấy tầng tầng lớp lớp bí mật đang được Long Vũ giấu trong lòng.
Khi ánh sáng mặt trời chảy tràn mọi nơi, Long Vũ đột nhiên mở mắt, con ngươi lóe lên một điểm sáng màu vàng chói lọi. Mặc dù chỉ là thoáng qua nhưng cũng có một ý nghĩa, đó là, trong vài ngày nữa, hắn nhất định có thể đột phá cảnh giới màu cam tiến vào cảnh giới màu vàng.
“ Á...! Quỷ!”. Vừa mở mắt ra Long Vũ lập tức phát hiện có một mỹ nữ đang nhìn mình chằm chằm, nhất thời la lên một tiếng.
“Ngươi mới là quỷ... Mới sáng sớm đã rống loạn lên như thế. Ngươi đã thấy qua con quỷ nào xinh đẹp như vầy chưa?”. Tuyết Cơ môi, hừ nhẹ một tiếng:” Ngươi là đồ không có lương tâm, vừa sáng người ta đã vội chạy đến mang bữa sáng cho ngươi, không ngờ ngươi lại kêu ta là quỷ... chẳng lẽ ta xấu xí giống quỷ lắm sao?”.
Long Vũ có thể cảm giác được giọng nói của Tuyết Cơ mang theo một chút hờn dỗi, u oán, hắn cười khan một tiếng, rồi nhìn kĩ Tuyết Cơ, nàng chỉ trang điểm đơn giản, môi hồng tô sơ chút son trông thật ướt át, làm ngươi ta chỉ muốn tiến lên âu yếm nàng. Đôi mắt quyến rũ mà đầy phong tình, khi nàng cười khóe miệng nhếch lên, con ngươi long lanh như hai hạt châu, thật là diễm lệ làm say đắm lòng người.
“Tiểu Vũ, nhìn gì vậy? Chưa từng thấy mĩ nữ à?”. Tuyết Cơ đi tới, lấy ngón tay di di lên trán Long Vũ, nói:” Đừng có ở đó làm ra bộ dàng mê đắm như vậy, ta chính là sư phụ của ngươi. Ngươi phải kính trọng ta. Được rồi, bây giờ ngươi có thể nói ngươi trở về từ Huyền cảnh như thế nào không?”
“Chi tiết cụ thể thì ta không nhớ, bất quá ta nghĩ là do Mã Đang Phong gia gia đưa bọn ta về.”. Long Vũ gãi gãi đầu, trên mặt trưng ra vẻ “thống khổ”:” Kể cũng lạ, sau khi trở về, trí nhớ về Huyền cảnh của ta ngày càng mơ hồ, nhiều chuyện không sao nhớ ra.”. Thật ra đối với hành trình của mình Long Vũ cũng không kể tỉ mỉ, hắn chỉ chọn một số tình tiết chung chung, còn những điểm quan trọng thì giấu mất tăm. Ngay cả chuyện lệnh bài Phượng Hoàng hắn cũng giấu tuốt. Không phải hắn không tin Tuyết Cơ, chỉ là chuyện này không thể tùy tiện tiết lộ, nói không chừng liên quan đến chuyện đại sự gì đó mà hắn lại không phải là người lắm chuyện. Hơn nữa món bảo bối này là tí vật của lệnh chủ Phượng Sào, thế lực đứng thứ hai trong Huyền cảnh, nếu để người khác biết thì rắc rối to. Không phải nhân gian có câu nói “thất phu vô tội, hoài bích có tội” sao?(zh: câu này có nghĩa là người thì không có tội gì, chỉ là anh giữ ngọc quý nên có tội. Điển tích, điển cố cho câu này thì tớ đang tìm, khi nào thấy sẽ post ngay, còn không thì a e nào biết thì post lên nhá).
Nhìn vẻ mặt thống khổ của Long Vũ, Tuyết Cơ vội nói:” Thôi quên đi, nghĩ không ra thì đừng nghĩ. Mặc kệ thế nào, ngươi trở về được là tốt rồi. Tiểu Vũ, cố gắng lên, vài bữa nữa ta sẽ mang ngươi tham gia đại hội Huyền môn. Đến lúc đó chỉ cần ngươi đạt đến cảnh giới màu vàng, ta xem còn kẻ nào dám cười nhạo ngươi.”.
Nghe Tuyết Cơ nói, Long Vũ nhớ lại đại hội lần trước.
“Ta thề nhất định phải rửa mối nhục này!”. Long Vũ nắm chặt tay, thầm hạ quyết tâm, đến lúc đó hắn tuyệt đối không trở thành trò cười cho thiên hạ.
“Ngươi nghĩ đi đâu vậy?”. Thấy Long Vũ nghiến răng nghiến lợi, Tuyết Cơ lập tức đoán được một chút, nàng liền nói:” Tiểu Vũ, ngươi yên tâm đi, lần này tỉ tỉ cam đoan không để ai nhạo báng ngươi đâu. Bọn họ cho rằng cả đời ngươi không thể nào đột phá được cảnh giới màu đỏ, lần này ngươi tu đến cảnh giới màu vàng, ta xem bọn chúng sẽ nói gì.”.
“Ừ, ta sẽ cố gắng.”. Long Vũ nghiêm túc nói.
Đến lúc này Tuyết Cơ cảm thấy không khí nói chuyện có phần nặng nề, nàng vội chuyển đề tài:” Tiểu Vũ, tiền thuê nhà tháng này ngươi cũng nên trả đi. Còn ba lá bùa lần trước nữa, ngươi định lúc nào thì trả? Tổng cộng hai khoản là ba ngàn rưỡi.”. Phòng Long Vũ đang thuê là của Tuyết Cơ, theo thỏa thuận, Long Vũ phải trả tiền theo giá thị trường.
Long Vũ cảm thấy buồn bực, tình cảm mà vị tỉ tỉ này nói thì ra là sáng sớm chạy tới đòi nợ.
“Bây giờ không có tiền, vài bữa nữa hãy nói tiếp.”. Long Vũ không có chuyện làm ăn gì cả, lấy đâu ra tiền, còn chuyện bắt quỷ thì chưa xong nên Văn Diệp vẫn chưa đưa cho hắn một đồng.
“Ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút thôi, ngươi không cần khẩn trương như vậy. Như vậy đi, chuyện bắt quỷ cứ từ từ đã, ta giới thiệu cho ngươi mấy mối xem phong thủy.”. Tuyết Cơ cười nói:”Gần đây có mấy công ti quen biết mời ta, nhưng ta không muốn đi, vì vậy ta nói ngươi là cao đồ của ta, nên ngươi nhận đi, tiền thù lao ngươi cứ lấy hết, không cần chia cho ta.” (zh: cao đồ=học trò giỏi, có câu “danh sư xuất cao đồ”).
Cao đồ? Long Vũ thấy nhức đầu, chỉ một quyển Phong thủy đại toàn là có ngay cái mác cao đồ?
“Tỉ chắc chắn ta làm được chứ?”. Trên mặt Long Vũ hiện lên nét hoài nghi.
“Đương nhiên!”. Tuyết Cơ vẫn cười nói:” Bây giờ người ta xem phong thủy, chẳng qua là mua tâm lí an ủi thôi. Ngươi chỉ cần biết khua môi múa mép, cộng thêm danh tiếng của ta, hừ, chuyện lừa dối mấy người đó sẽ dễ như trở bàn tay. Ngươi chuẩn bị đi, vài bữa nữa sẽ có người liên lạc với ngươi,”. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK