Mục lục
Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 560: Thần Đan vô thượng

Phải biết rằng dù Kim Đan tuyệt phẩm thì cũng phân chia cấp bậc.

Thường thì Kim Đan tuyệt phẩm chỉ có ba tia, Kim Đan tuyệt phẩm mạnh thì có bốn tới sáu tia, chỉ có Thần Đan mạnh nhất mới là chín tia. Trong truyền thuyết, từ trước tới này, chỉ có một người vượt qua mười tám tia lôi kiếp trong cả ngân hà này.

Lôi kiếp Kim Đan tổng cộng có chín tia, trên chín tia thì phải là Kim Đan tuyệt phẩm mới đụng phải, nhìn khắp cả ngân hà, người có thể ngưng tụ thành Kim Đan tuyệt phẩm cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Nam Tuyệt cứ ngỡ Diệp Thành chỉ ngưng tụ được Kim Đan thần phẩm. Với thực lực chém giết vương tử Lệ Ma của Diệp Thành thì chắc hẳn anh cũng có thể ngưng tụ Kim Đan tuyệt phẩm nhưng hiện giờ, mười tám tia lôi kiếp đã qua, mà vẫn không hề có dấu hiệu ngừng lại.

“Chẳng lẽ hắn ngưng tụ Kim Đan còn hơn cả tuyệt phẩm? Từ xưa tới nay chưa từng nghe nói trên tuyệt phẩm còn có Kim Đan nào mạnh hơn nữa!”

Nam Tuyệt mở to mắt.

Nhưng lúc này, lôi kiếp đã tới.

“Ầm ầm!”

Lôi điện lần này còn mạnh hơn mười tám tia trước nhiều.

Hơn mười con lôi long tụ thành một quả cầu sét, rơi xuống từ không trung, chứa đựng khí thế hủy trời diệt đất, nhiều lôi diệu giao nhau biến thành một đòn không thể tưởng tượng nổi này. Một đòn này xuống thì có thể biến trăm dặm thành tro tàn.

“Thần lôi Diệt Tuyệt!”

Diệp Thành nhíu mày, nếu anh đang trong thời kỳ đỉnh phong thì có thể dùng tu vi chống đỡ nhưng giờ anh thật sự không chắc.

“Bùm!”

Thần lôi sặc sỡ nện xuống.

Diệp Thành bị đánh từ trên không trung xuống đất, bay ra cả trăm thước. Cơ thể bị thương bởi Thần lôi Diệt Tuyệt, miệng vết thương vừa lành lại xuất hiện. Một đòn khủng khiếp như vậy chỉ có Thiên Quân mới chịu nổi. Thần thể của Diệp Thành vẫn còn kém hơn một chút.

Nhưng vượt qua dự đoán của Diệp Thành. Cầu sét sặc sỡ bị ba thần vương hút vào như cá voi hút nước.

Kế tiếp, hình như lôi vân đã bị chọc giận, tia sau mạnh hơn tia trước. Thần lôi Ngũ Hành, Thần Lôi Diệt Ma, Thần lôi... đủ loại thần lôi, đủ loại hình dạng tụ lại thành một đòn cuối.

Vô số lôi quang quang tụ thành một trụ sét trông đen nhưng không phải đen, trông trắng nhưng không phải trắng.

“Tử Thánh Diệt Tuyệt Thần Lôi!”

Lôi quang này xuất hiện trong giây lát, mặt đất trong nghìn dặm chung quanh đều bị lõm xuống mấy mét, Luyện ngục Vô Gian cũng chấn động, một khí thế như nắm giữ cả trời đất, áp sập bầu trời, phủ xuống tất cả.

“Một kích Thiên Quân!”

Sắc mặt Diệp Thành căng thẳng.

Một kích này đủ để sánh bằng tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh. Dù là một kích của vương tử Lệ Ma, đứng trước nó đều trở nên ảm đạm, đây chỉ có Thiên Quân mới có thể đánh ra uy năng khủng bố.

Nam Tuyệt bị dọa rồi, lão ta quỳ trên mặt đất, run cả người. Ba thần vương trong cơ thể Diệp Thành như bị khí thế trên trời kích thích, nhảy ra khỏi cơ thể Diệp Thành, trên đỉnh đầu hiện ra ba thần tướng.

Khi độ một tia cuối cùng, có thể là Diệp Thành đang trong tình trạng cửu tử nhất sinh khi ở trong lôi quang hỗn động. Khi nó bể ra thì biến thánh vô số mảnh xương vỡ lóng lánh. Chỉ có ba thần vương đồng loạt giơ tay che chở thần hồn của Diệp Thành, anh như con thuyền trong bão tố, khó khăn tiến về phía trước, có thể lật úp bất kỳ lúc nào.

Qua hồi lâu, lôi quang đã tan, Diệp Thành mới thúc giục bí pháp, ngưng tụ thần thể lần nữa.

“Phù, cuối cùng cũng độ xong!”

Diệp Thành thở dài một hơi.

Chín tia lôi kiếp bình thường, chín tia tuyệt phẩm, mà Kim Đan thần đạo còn là thần phẩm trong tuyệt phẩm nên lại thêm chín tia, cứ như vậy, hai mươi bảy tia lôi kiếp đánh xuống, anh đã thấy trọn vẹn.



Nên biết là dù đời trước anh từng ngưng tụ Kim Đan tuyệt phẩm nhưng khi ấy cũng chỉ có hai mươi bốn tia lôi kiếp mà thôi.

“Không ngờ uy lực lại hung hãn như thế, may mà ba thần vương cũng giúp đỡ. Hiện giờ, xem ra Kim Đan thần đạo ngưng tụ còn mạnh hơn cả Thần Đan kiếp trước của mình”.

Diệp Thành chú ý tới Kim Đan thần đạo chói mắt kia. Dù trong lòng hơi tiếc nuối vì không thể rót sức mạnh bốn thần thú vào trong nhưng thế này cũng khá ổn rồi.

Khi anh đang chuẩn bị đánh xuống thì...

“Ầm...”

Lôi vân trên đỉnh đầu lại chấn động, vô số lôi điện xèo xèo khiến Diệp Thành phải ngẩng đầu, sợ hãi trong lòng.

Trong biển lôi kia, một pháp tướng lôi điện khổng lồ bỗng nhiên hình thành.

Pháp tướng này giống rùa mà không phải rùa, giống rắn mà không phải rắn, to khoảng nghìn trượng, chân đạp Huyền Minh, quanh thân có hắc thủy cuộn trào, hai mắt nhìn chúng sinh như đang canh giữ bầu trời. Khi nó xuất hiện, Luyện ngục Vô Gian rung lắc dữ dội, một tia khí tức từ trên trời giáng xuống.

Khí thế mạnh mẽ như thế, còn đang bành trướng, to lớn như vậy dù là Nam Ly Vương Nam Tuyệt có kiến thức rộng rãi cũng chưa từng từng thấy. Nhưng Diệp Thành lại từng gặp rồi, đó là hơi thở của thần thú.

Lôi kiếp này vẫn chưa xong!

“Chuyện này... đây là cái gì?”

Nam Tuyệt sợ run người.

Lão ta chỉ cảm thấy khi Huyền Vũ hiện thân, linh hồn cũng bắt đầu run rẩy, không chỉ sợ hãi sức mạnh của đối phương mà còn là sự kính sợ đối với kẻ bề trên. Tia kính sợ này không đến từ bên ngoài mà là cắm rễ ở sâu trong lòng. Huyết mạch Lôi Giao của lão ta ta cũng đang cuộn trào, quỳ rạp trên đất, không để cho Nam Tuyệt có bất cứ ý nghĩ phản kháng nào.

“Đây là kiếp Thần Đan vô thượng, không thua thiên kiếp Nguyên Anh!”

Diệp Thành ngẩng đầu, vẻ mặt căng thẳng nhưng lại xen lẫn sự sáng lạn và hưng phấn.

“Thần Đan vô thượng?”

Trong đầu Nam Tuyệt mơ hồ, với thân phận Nam Ly Vương của lão ta, nhiều lắm cũng chỉ nghe nói tới Kim Đan tuyệt phẩm. Còn về cấp độ của Kim Đan tuyệt phẩm thì không hề nghe nói, tất nhiên cũng chưa từng thấy. Trong cả hệ ngân hà, từ muôn đời nay, Kim Đan tuyệt phẩm đã hiếm lắm rồi chứ đừng nói gì tới Thần Đan vô thượng.

“Xem ra dù không trực tiếp truyền vào sức mạnh thần thú nhưng nó vẫn ảnh hướng đến Kim Đan nên lúc độ kiếp mới xuất hiện như vậy”.

Uy thế trực diện của thần thú Huyền Vũ không làm Diệp Thành nôn nóng, anh từ từ nói.

“Thần Đan vô thượng, nghìn vạn năm chưa có được một, vô cùng hiếm hoi. Chỉ có trong thời kỳ huy hoàng nhất của tu chân thì mới được sinh ra. Nhất phẩm, tuyệt phẩm đều cần độ chín tia lôi kiếp nhưng tuyệt phẩm vô thượng chỉ cần một”.

Nói tới đây, anh lại nhìn Huyền Vũ khống chế Huyền Minh trên cao: “Đó chính là lôi kiếp trời phạt!”

Thần thú Huyền Vũ này có uy thế khủng bộ không hề yếu hơn Thiên Quân Nguyên Anh, chân lại giẫm Huyền Minh, hắc thủy cuồn cuộn, còn chân thật như thế.

Nhưng Diệp Thành biết đây không phải Huyền Vũ chân chính, chỉ là một ấn ký của pháp tắc thiên địa.

Trong truyền thuyết, Thần Đan tối cao độ kiếp, pháp tắc thiên địa sẽ biến ra ấn ký Nguyên Anh, chỉ có cách đánh bại ấn ký đó mới thăng cấp Xuất Khiếu.

Diệp Thành chú ý tới Kim Đan thần đạo chói mắt kia. Dù trong lòng hơi tiếc nuối vì không thể rót sức mạnh bốn thần thú vào trong nhưng thế này cũng khá ổn rồi.

Khi anh đang chuẩn bị đánh xuống thì...

“Ầm...”

Lôi vân trên đỉnh đầu lại chấn động, vô số lôi điện xèo xèo khiến Diệp Thành phải ngẩng đầu, sợ hãi trong lòng.

Trong biển lôi kia, một pháp tướng lôi điện khổng lồ bỗng nhiên hình thành.

Pháp tướng này giống rùa mà không phải rùa, giống rắn mà không phải rắn, to khoảng nghìn trượng, chân đạp Huyền Minh, quanh thân có hắc thủy cuộn trào, hai mắt nhìn chúng sinh như đang canh giữ bầu trời. Khi nó xuất hiện, Luyện ngục Vô Gian rung lắc dữ dội, một tia khí tức từ trên trời giáng xuống.

Khí thế mạnh mẽ như thế, còn đang bành trướng, to lớn như vậy dù là Nam Ly Vương Nam Tuyệt có kiến thức rộng rãi cũng chưa từng từng thấy. Nhưng Diệp Thành lại từng gặp rồi, đó là hơi thở của thần thú.

Lôi kiếp này vẫn chưa xong!

“Chuyện này... đây là cái gì?”

Nam Tuyệt sợ run người.

Lão ta chỉ cảm thấy khi Huyền Vũ hiện thân, linh hồn cũng bắt đầu run rẩy, không chỉ sợ hãi sức mạnh của đối phương mà còn là sự kính sợ đối với kẻ bề trên. Tia kính sợ này không đến từ bên ngoài mà là cắm rễ ở sâu trong lòng. Huyết mạch Lôi Giao của lão ta ta cũng đang cuộn trào, quỳ rạp trên đất, không để cho Nam Tuyệt có bất cứ ý nghĩ phản kháng nào.

“Đây là kiếp Thần Đan vô thượng, không thua thiên kiếp Nguyên Anh!”

Diệp Thành ngẩng đầu, vẻ mặt căng thẳng nhưng lại xen lẫn sự sáng lạn và hưng phấn.

“Thần Đan vô thượng?”

Trong đầu Nam Tuyệt mơ hồ, với thân phận Nam Ly Vương của lão ta, nhiều lắm cũng chỉ nghe nói tới Kim Đan tuyệt phẩm. Còn về cấp độ của Kim Đan tuyệt phẩm thì không hề nghe nói, tất nhiên cũng chưa từng thấy. Trong cả hệ ngân hà, từ muôn đời nay, Kim Đan tuyệt phẩm đã hiếm lắm rồi chứ đừng nói gì tới Thần Đan vô thượng.

“Xem ra dù không trực tiếp truyền vào sức mạnh thần thú nhưng nó vẫn ảnh hướng đến Kim Đan nên lúc độ kiếp mới xuất hiện như vậy”.

Uy thế trực diện của thần thú Huyền Vũ không làm Diệp Thành nôn nóng, anh từ từ nói.

“Thần Đan vô thượng, nghìn vạn năm chưa có được một, vô cùng hiếm hoi. Chỉ có trong thời kỳ huy hoàng nhất của tu chân thì mới được sinh ra. Nhất phẩm, tuyệt phẩm đều cần độ chín tia lôi kiếp nhưng tuyệt phẩm vô thượng chỉ cần một”.

Nói tới đây, anh lại nhìn Huyền Vũ khống chế Huyền Minh trên cao: “Đó chính là lôi kiếp trời phạt!”

Thần thú Huyền Vũ này có uy thế khủng bộ không hề yếu hơn Thiên Quân Nguyên Anh, chân lại giẫm Huyền Minh, hắc thủy cuồn cuộn, còn chân thật như thế.

Nhưng Diệp Thành biết đây không phải Huyền Vũ chân chính, chỉ là một ấn ký của pháp tắc thiên địa.

Trong truyền thuyết, Thần Đan tối cao độ kiếp, pháp tắc thiên địa sẽ biến ra ấn ký Nguyên Anh, chỉ có cách đánh bại ấn ký đó mới thăng cấp Xuất Khiếu.

“Nhưng có thể lưu lại dấu ấn trong hồng hoang vũ trụ thì cũng là người vô địch trong cùng thế hệ hoặc thần thú, Đại Năng, thậm chí còn có thể là chân tiên Hợp Đạo. Dấu ấn hình thành thường có liên quan tới công pháp của người độ kiếp. Không ngờ mình lại gặp được Huyền Vũ trong truyền thuyết”.

Diệp Thành lại cười khổ: “Điểm chết người là trên người mình đã khắc sức mạnh bốn thần thú, không thể chỉ có một lôi kiếp thiên nộ này không”.

Nhưng Huyền Vũ là thần thú cực mạnh, thần của phương Bắc, dù chỉ là ấn ký thì một thân pháp lực mạnh mẽ tràn đấy cũng đủ chấn động trời đất, địch nổi Thiên Quân Nguyên Anh nên tương đương với việc Diệp Thành sẽ đánh với Nguyên Anh.

Không, còn không chỉ một vị Nguyên Anh nữa!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK