Chương 524: Xuất thân của Nam Ly Vương
“Anh Đông, có chuyện gì thế? Thường thì tìm mòn cả mắt cũng chẳng thấy được mấy vị chưởng môn gia chủ này, sao tế tổ năm nay lại xuất hiện nhiều như măng màu xuân vậy!”
Một thanh nhiên đứng trong đội ngũ dùng thần niệm hỏi.
Người đàn ông trông ngoan ngoãn dễ bảo, tu vi không cao này chính là Thẩm Hàn Lâm. Từ sau khi Thẩm Mộng Nguyệt bị bắt đi, anh ta lo cho sự an toàn của chị gái, để tìm hiểu được tin tức của chị mình nên cố gắng nịnh nọt người của Chính Khí Tông Nam Ngọc.
Anh Đông mà anh ta gọi chính là một trong những đại tân sinh của Chính Khí Tông, còn trẻ mà đã là Ngưng Đan, nhưng trong đám khách lễ tế tổ hôm nay, người này chẳng là gì cả. Trong những vị khách hôm nay, tìm đại một người cũng đủ khiến cả nửa cái châu quận chấn động.
“Không nghe nói à? Lễ tế tổ lần này xong, Nam Ly Vương sẽ thông báo thái tử, truyền vương vị. Vì thế chẳng những người vương tộc Nam Ly có mặt mà những lão tổ Chân Quân kia đều đến đây. Cậu không thấy mấy người con trai trưởng của vương tộc đều đang hăng như lấy máu gà à. Đội hộ vệ vương đình còn phong tỏa cả cửa thành rồi, giờ đừng nói kẻ thù, con muỗi còn chẳng bay vào được, từ đó đủ thấy họ coi trọng hôm nay thế nào!”
Vẻ mặt anh Đông vô cùng kiêu căng, khinh thường trả lời mà trong giọng lại đầy vẻ hèn mọn: “Nhớ cho kỹ, đừng bại lộ chuyện mình là người Hoa ở đây, Hoa tộc chỉ là chủng tộc cấp thấp. Vô cùng hèn kém, hoàn toàn không có tư cách đặt chân vào vương thành, nếu lộ thì đừng trách sao anh Đông này không bảo vệ được đấy”.
“Vâng vâng vâng!”
Trong lòng Thẩm Hàn Lâm vô cùng chua xót, anh ta tới vì chị gái nên chỉ có thể nịnh bợ người ta.
Anh ta ngẩng đầu, nhìn thấy trên đại điện vương thành, mỗi vị con trai trưởng của vương tộc đều có tư cách tranh vương vị, hai nắm tay siết chặt, trong mắt là ngọn lửa nóng bỏng, không khí vô cùng căng thẳng.
Chân Quân Xuất Khiếu, tuổi thọ sẽ vượt xa Huyền Tiên, hiện tại, không nói tới đám vương tử vương tôn, chỉ tính đời cháu thứ tư đã có mấy nghìn người.
“Trong số những người vương tộc có huyết mạch, thái tử Nam Sở, thất vương tử Nam Giác, tam thập tam vương tử - Nam Hiên, đây là những người mạnh nhất, họ đều đạt tới cảnh giới Kim Đan. Vốn dĩ sua đó còn có lục vương tử Nam Hiền, vô cùng lợi hại nhưng tiếc là mới vừa rồi, anh ta đã bị truất huyết mạch ở núi Thiên Độc, trục xuất khỏi vương tộc”.
Anh Đông lắc đầu: “Nếu nói tiếp nhận vương vị của Nam Ly Vương thì ba người này đều có tư cách, nhưng có thể ngồi vững không thì chưa chắc!”
“Lời này có ý gì?”, Thẩm Hàn Lâm ngạc nhiên hỏi.
“Kim Đan cũng có tới ba, bảy loại, dù là thái tử Nam Sở có thiên phú cao nhất, thì cũng chỉ ngưng tụ thành Kim Đan ngũ phẩm mà thôi. Ta nghe nói trong thất đại huyền môn, không phải Kim Đan thượng phẩm thì không được kế thừa vị trí chưởng môn, gia chủ. Thậm chí có vài tông giáo còn yêu cầu là cấp một đỉnh phong thì mới có thể”.
Anh Đông giải thích chẳng khác nào như đang khoe khoang:
“Cấp bậc Kim Đan quyết định tiềm lực cà tương lai. Muốn được trường sinh, có địa vị Thiên Quân, không có Kim Đan thượng phẩm thì không được, dù là Kim Đan trung phẩm, đó cũng chỉ là ước mơ xa vời, còn về Kim Đan hạ phẩm thì chưa từng nghe nói!”
“Vì thế, khi chấp nhận lôi kiếp cũng chính là lúc phân chia cao thấp. Những vương tử này không chỉ muốn trường sinh, nếu còn không bằng Nam Ly Vương và mấy chưởng môn thì sao nắm được vương vị Nam Ly?”
Nghe anh Đông nói như thế, Thẩm Hàn Lâm không nhịn được mà nhớ tới chị mình, trong lòng buồn bã.
Anh ta buồn bã một hồi rồi đột nhiên hỏi: “Anh Đông, nói vậy thì vị Chân Quân mới thăng cấp của Hoa tộc là phẩm cấp gì? Em nghe nói trong trận chiến thành Nam Hoa có cả trưởng lão của Chính Khí Tông nữa!”
“Người đó à?”
Anh Đông hơi nhướng mày, do dự một chút: “Lúc ấy, Tử La Chân Quân của tông chúng ta cũng đi ngang qua, tận mắt chứng kiến thực lực của vị Chân Quân này. Nói ra thì ít nhất cũng là tam phẩm, nhưng mà chưa chắc đã là Chân Quân…”
“Cái gì?”
Thẩm Hàn Lâm gần như hét lên.
Mọi người chung quanh nhìn lại với vẻ không vui, trưởng lão Chính Khí Tông phía trước tức giận trừng anh ta một cái. Thẩm Hàn Lâm rụt đầu, nhanh chóng giữ chặt cánh của anh Đông, dùng thần niệm hỏi:
“Anh Đông, thật sao? Vị Chân Quân Hoa tộc kia đã liên tục giết năm cường giả Xuất Khiếu, đánh lui Thương Lam Tinh đó. nếu không phải Chân Quân thì sợ là cả Nam Ngọc này bị lật ngược mất!”
“Đâu chỉ quần đảo Nam Ngọc, dù là trong thất đại huyền môn, trong mấy tông môn thượng cổ chính thống kia cũng chưa có yêu quái như thế!”
Anh Đông cười khổ, nhưng sau đó lại khẽ nói: “Nhưng không sao cả, ba đội hộ vệ của vương đô đã được cử đi, dù tên kia lợi hại cỡ nào thì cũng sắp trở thành lịch sử rồi!”
Trên đài cao, Nam Ly Vương mặc trường bào trắng đứng đầy hiên ngang ngạo nghễ. Dù là mấy chưởng môn danh môn chính tông cũng không dám đứng ngang hàng. Ba vương tử Kim Đan cũng chắp tay đứng sau..
“Nghe nói chưa? Nam Ly Vương xuất thân từ trong thất đại huyền môn, nghe nói năm đó từng tranh vị trí thừa kế rồi thất bại, không thể không lưu lạc giang hồ, sau đó gặp đại sư Bắc Võ, tung hoành thiên hạ...”
Có một vị chưởng môn lén truyền âm tám nhảm.
“Không thể nào, Nam Ly Vương là cường giả mạnh nhất của quần đảo Nam Ngọc chúng ta, trừ đại sư Bắc Võ thì không còn đối thủ, cao thủ tuyệt thế như vậy lại chỉ là một đệ tử thất bại trong thất đại huyền môn sao?”
Mấy vị chưởng môn chung quanh thầm tắc lưỡi.
“Không chỉ vậy, tông môn của Nam Ly Vương chính là Cổ Kiếm Môn, có mấy đệ tử đều ngưng tụ thành Kim Đan thượng phẩm, hướng về trường sinh, hình như có người được gọi là...Vấn Kiếm lão tổ!”
“Khụ...”
Bốn chữ Vấn Kiếm lão tổ này vừa xuất hiện, mọi người ngừng miệng, không dám nói nữa.
Đại lễ tế tổ đã xong, sắp kết thúc, Nam Ly Vương quay lưng về phía mọi người, chắp tay nói: “Nam Sở, bên Nam Hoa có tin tức gì chưa?’
“Bẩm phụ vương, theo tin tức trước đó, Diệu Nhật Chân Quân đã ra tay. Lâu nhất chắc cũng chốc nữa là có tin truyền về. Với tốc độ của Diệu Nhật Chân Quân thì chắc là có thể xong trước khi đại lễ kết thúc, bắt Diệp Thành tới điện, dùng để bái tế tổ tiên”.
Nam Sở khom lưng nói.
Mấy vị con trai trưởng chung quanh đều dùng ánh mắt ghen ghét nhìn sang.
“Hừ, Diệp Thành xuất thân Hoa tộc nhưng là thiên tài mới nổi bật, tương lai có lẽ sẽ thành Nguyên Anh. Đương nhiên, nếu người này không thức thời thì cứ giết, chúng ta đã giết không biết bao nhiêu thiên tài rồi!”
Nam Ly Vương phất tay áo, bình tĩnh nói.
“Vâng!”
Nam Sở vội quỳ xuống, trên mặt là vẻ mừng rỡ.
Diệp Thành phế bỏ lục vương tôn Nam Hiền, cả vương đình đều bó tay, cuối cùng lại bị Nam Sở này bắt được, đây rõ ràng là tài năng có thể đè ép những anh chị em khác, phụ vương chọn người thừa kế tất nhiên sẽ thiên vị mình.
Lời trên đại điện lọt vào tai mọi người.
“Cái gì? Chân Quân của Hoa tộc chính là Diệp Thành phạm tội kia sao? Nam Sở đã phái ba đội hộ vệ đi đuổi bắt rồi sao?”
“Không chỉ thế, còn huy động cả sát thủ Mị Ảnh hàng đầu, cùng với sáu Chân Quân khác, mười cường giả Xuất Khiếu bắt tay. Dù Diệp Thành là thiên tài thì cũng không trốn khỏi thiên la địa võng này đâu!”
“Cái gì?”
Thẩm Hàn Lâm gần như hét lên.
Mọi người chung quanh nhìn lại với vẻ không vui, trưởng lão Chính Khí Tông phía trước tức giận trừng anh ta một cái. Thẩm Hàn Lâm rụt đầu, nhanh chóng giữ chặt cánh của anh Đông, dùng thần niệm hỏi:
“Anh Đông, thật sao? Vị Chân Quân Hoa tộc kia đã liên tục giết năm cường giả Xuất Khiếu, đánh lui Thương Lam Tinh đó. nếu không phải Chân Quân thì sợ là cả Nam Ngọc này bị lật ngược mất!”
“Đâu chỉ quần đảo Nam Ngọc, dù là trong thất đại huyền môn, trong mấy tông môn thượng cổ chính thống kia cũng chưa có yêu quái như thế!”
Anh Đông cười khổ, nhưng sau đó lại khẽ nói: “Nhưng không sao cả, ba đội hộ vệ của vương đô đã được cử đi, dù tên kia lợi hại cỡ nào thì cũng sắp trở thành lịch sử rồi!”
Trên đài cao, Nam Ly Vương mặc trường bào trắng đứng đầy hiên ngang ngạo nghễ. Dù là mấy chưởng môn danh môn chính tông cũng không dám đứng ngang hàng. Ba vương tử Kim Đan cũng chắp tay đứng sau..
“Nghe nói chưa? Nam Ly Vương xuất thân từ trong thất đại huyền môn, nghe nói năm đó từng tranh vị trí thừa kế rồi thất bại, không thể không lưu lạc giang hồ, sau đó gặp đại sư Bắc Võ, tung hoành thiên hạ...”
Có một vị chưởng môn lén truyền âm tám nhảm.
“Không thể nào, Nam Ly Vương là cường giả mạnh nhất của quần đảo Nam Ngọc chúng ta, trừ đại sư Bắc Võ thì không còn đối thủ, cao thủ tuyệt thế như vậy lại chỉ là một đệ tử thất bại trong thất đại huyền môn sao?”
Mấy vị chưởng môn chung quanh thầm tắc lưỡi.
“Không chỉ vậy, tông môn của Nam Ly Vương chính là Cổ Kiếm Môn, có mấy đệ tử đều ngưng tụ thành Kim Đan thượng phẩm, hướng về trường sinh, hình như có người được gọi là...Vấn Kiếm lão tổ!”
“Khụ...”
Bốn chữ Vấn Kiếm lão tổ này vừa xuất hiện, mọi người ngừng miệng, không dám nói nữa.
Đại lễ tế tổ đã xong, sắp kết thúc, Nam Ly Vương quay lưng về phía mọi người, chắp tay nói: “Nam Sở, bên Nam Hoa có tin tức gì chưa?’
“Bẩm phụ vương, theo tin tức trước đó, Diệu Nhật Chân Quân đã ra tay. Lâu nhất chắc cũng chốc nữa là có tin truyền về. Với tốc độ của Diệu Nhật Chân Quân thì chắc là có thể xong trước khi đại lễ kết thúc, bắt Diệp Thành tới điện, dùng để bái tế tổ tiên”.
Nam Sở khom lưng nói.
Mấy vị con trai trưởng chung quanh đều dùng ánh mắt ghen ghét nhìn sang.
“Hừ, Diệp Thành xuất thân Hoa tộc nhưng là thiên tài mới nổi bật, tương lai có lẽ sẽ thành Nguyên Anh. Đương nhiên, nếu người này không thức thời thì cứ giết, chúng ta đã giết không biết bao nhiêu thiên tài rồi!”
Nam Ly Vương phất tay áo, bình tĩnh nói.
“Vâng!”
Nam Sở vội quỳ xuống, trên mặt là vẻ mừng rỡ.
Diệp Thành phế bỏ lục vương tôn Nam Hiền, cả vương đình đều bó tay, cuối cùng lại bị Nam Sở này bắt được, đây rõ ràng là tài năng có thể đè ép những anh chị em khác, phụ vương chọn người thừa kế tất nhiên sẽ thiên vị mình.
Lời trên đại điện lọt vào tai mọi người.
“Cái gì? Chân Quân của Hoa tộc chính là Diệp Thành phạm tội kia sao? Nam Sở đã phái ba đội hộ vệ đi đuổi bắt rồi sao?”
“Không chỉ thế, còn huy động cả sát thủ Mị Ảnh hàng đầu, cùng với sáu Chân Quân khác, mười cường giả Xuất Khiếu bắt tay. Dù Diệp Thành là thiên tài thì cũng không trốn khỏi thiên la địa võng này đâu!”
“Ầy, tiếc ghê, một thiên tài tuyệt thế như vậy mà lại ngã xuống, đúng là khiến người ta tiếc hận!”
“...”
Ngay lập tức, cả vương đình sôi trào, những tông phái tới xem lễ cũng thay đổi sắc mặt, mà Thẩm Hàn Lâm lại cảm giác như sấm sét giữa trời quang.
“Vị Chân Quân bị vượng tộc đuổi bắt là... Là Diệp Tiên sư sao?”