Trùng Lâu vừa nói vừa thở dài, cũng chỉ có đệ tử tông môn lớn xuất thân từ tiên tông tối cao như Diệp Thành mới có thể thi triển ra phép thần thông kinh khủng, không thể tưởng tượng nổi như vậy.
“Đáng tiếc, chỉ còn thiếu một bước, một bước thôi…”
Trùng Lâu nghiến chặt răng.
Mà trên Địa Cầu rất nhiều người cũng hiểu hiểu được điều này, lập tức sắc mặt trắng nhợt, có vài người thậm chí còn tiếc hận giậm chân đấm ngực.
Ngay cả Lăng Tiêu Chân Tiên cũng có chút kinh sợ, sắc mặc càng lạnh lùng hơn, trong mắt gần như đều là gió bão rét lạnh gào thét lướt qua, nhìn Diệp Thành chằm chằm:
“Diệp Thành, không ngờ là còn giấu trong tay một thủ đoạn chèn ép này. Sức mạnh vừa nãy là thần pháp đại thần thông, hoặc là bảo vật bí mật thời gian mang theo trên người. Nhưng cho dù là loại nào thì bản Chân Tiên cũng phát hiện ra rồi, lập tức giao ra đây, nếu không bản Chân Tiên sẽ bóp nát thần hồn thị nữ này tức khắc, đồng thời sẽ huyết tẩy cả Địa Cầu”.
“Diệp Thành, không cần phải khiêu khích sự nhẫn nại của bản Chân Tiên, nhẫn nại của ta đã đến mức giới hạn rồi!”
Lăng Tiêu Chân Tiên càng nói ánh mắt lại càng tham lam, gần như không thể kiềm nén nổi.
Đó chính là phép thần thông thời gian!
Đây là phép thần thông siêu cấp vô cùng hiếm ngay cả ở đại thế giới ngay trung tâm Tinh Hà, thậm chí còn có cơ hội được xếp hạng là công pháp đỉnh cao nhất trong cả Tinh Hà. Trước đây đừng nói là được nhìn thấy mà ngay cả nghe nói Lăng Tiêu Chân Tiên cũng chưa từng nghe đến bao giờ. Còn về bảo vật thời gian.
Lại càng quý giá hơn. Loại bảo vật như vậy mặc dù không thuộc vào những loại thần bảo, tiên bảo. Nhưng mỗi một bảo vật thời gian đều có thể so sánh với thần bảo cấp cao nhất, thậm chí hiếm hơn cả thần bảo, Chân Tiên Hợp Đạo bình thường ngay cả chạm sờ một lần cũng không đủ tư cách, chỉ có những người cực mạnh đứng trên đỉnh cao vũ trụ mới có năng lực nắm giữ những thứ đó.
“Phát hiện ra rồi, đây chính là đại tiên duyên của Địa Cầu, chính là ở đây!”
Lúc này Lăng Tiêu Chân Tiên chỉ có một suy nghĩ, vẻ mặt anh ta càng tham lam hơn, nhưng trong ánh mắt lại càng lạnh lùng, rõ ràng đã có chủ ý, chỉ cần Diệp Phàm nói ra công pháp thì lập tức tiêu diệt Diệp Thành hay thậm chí là cả Địa Cầu, để tránh để lộ tin tức.
Loại thần thông hoặc bảo vật quý giá này cũng đủ để rất nhiều giáo chủ đại giáo ở Tinh Hải đích thân ra tay, chẳng ngại xâm nhập vào tinh vực lãng quên cũng phải tranh chấp với anh ta một trận.
“Khụ khụ!”
Diệp Thành run rẩy đứng đó, phép thần thông đã tan vỡ, thân thể suy yếu, vậy mà ngay cả pháp lực bình thường cũng không chống cự nổi. Nhưng anh vẫn mạnh mẽ đứng thẳng sống lưng, dáng người thẳng tắp như cây thương, nhìn thẳng vào Lăng Tiêu Chân Tiên.
Hợp Đạo dù sao cũng là Hợp Đạo, mặc dù anh đã tu thành sức lực Bán Nguyên, lại nắm giữ trong tay vô số phép thần thông nhưng có thế nào cũng không thể bù đắp được khoảng cách to lớn không tưởng nổi giữa Hợp Đạo và Nguyên Anh.