Mục lục
Vô Cực Ma Đạo - Đinh Hạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng.

- Hắc hắc, tiểu oa nhi, ta đã chú ý ngươi rất lâu rồi, các vật ngươi vừa mới chọn đều không phải chỉ có một, nhưng Thúy Bào thạch này cả đại điện chỉ có một khối, tuy nó cũng không phải vật đặc biệt gì cho lắm, nhưng ngươi đã cần thì nó sẽ đáng tiền rồi, hai khối trung phẩm tinh thạch, nếu cần thì ta sẽ đưa cho ngươi, còn không thì ngươi cứ chờ khối Thúy Bào thạch khác xuất hiện rồi mua nhá!

Người này gian trá cười nói.

- Đây chẳng phải là Âm Phong chân nhân sao? Lâu ngày không gặp, sao bây giờ ngài lại sa sút đến vậy, không ngờ còn phải làm ăn trên đầu Luyện Ngục ma tông bọn ta nữa đó!

Lúc này Phùng Tinh Nhiên mới nói.

- Nguyên lai là Tinh Nhiên tiểu thư, vừa rồi ta còn buồn bực vì tên tiểu tử này tu vi thấp kém mà Tinh Nhiên tiểu thư lại theo sau hắn chạy tới chạy lui, khiến cho Âm Phong cũng không dám ra nhận người quen, không ngờ thực sự đúng là Tinh Nhiên Tiểu Thư. Chẳng biết tiểu tử này tại Luyện Ngục ma tông rốt cuộc có thân phận ra sao, không ngờ lại có thể khiến Tinh Nhiên tiểu thư đi theo, thật khiến Âm Phong tò mò đó!

Âm Phong chân nhân mỉm cười nói.

- Việc này không cần chân nhân phí tâm, chỉ là loại hành vi thừa dịp cháy nhà đi ăn cướp này của chân nhân dùng trên đầu Luyện Ngục Ma Tông chúng ta tựa hồ có chút bất trí phải không?

Phùng Tinh Nhiên nói.



- Hắc hắc, tiểu thư nói quá lời rồi, Luyện Ngục Ma Tông các ngươi lắm tiền nhiều của, sao lại để ý mấy việc nhỏ này, nếu cùng ta so đo, ngược lại sẽ khiến người khác cười nhạo đó.

Âm Phong chân nhân tựa như chẳng sợ chút nào.

- Đây là hai khối trung phẩm tinh thạch, đưa Thúy Bào Thạch đây, cái đó thì có gì mà phải nói nhiều như thế chứ?

Đinh Hạo không kiên nhẫn nói.

- Vị tiểu ca này quả nhiên sảng khoái, đã như vậy thì khối Thúy Bào Thạch chính là của ngươi rồi, hắc hắc, mong Tinh Nhiên Tiểu Thư chớ trách!

Âm phong chân nhân nói.

- Chậm đã, ta nguyện xuất ra ba khối trung phẩm tinh thạch để mua khối Thúy Bào Thạch này, chẳng biết Âm Phong chân nhân có nguyện ý không?

Đúng vào lúc Âm Phong chân nhân đang muốn đem khối Thúy Bào Thạch này giao cho Đinh Hạo thì thanh âm lạnh lùng của một nữ tử đột nhiên vang lên, Đinh Hạo đột nhiên cảm thấy toàn thân như lọt vào một hầm băng.

Theo hướng thanh âm phát ra, Đinh Hạo quay người nhìn lại, chỉ thấy một tuyệt sắc mỹ nữ cực kỳ động nhân, dáng vẻ thướt tha, mái tóc được tết thành một cái bím dài, từ phía sau đi tới! Mỹ nữ này thật đẹp, chỉ là khuôn mặt lạnh tựa băng sương, giống như sương tuyết cao ngạo trên thâm sơn tuyệt phong, khiến người ta khó mà thân cận, nhưng dung mạo mỹ nữ này hoàn toàn có thể cùng Phùng Tinh Nhiên bình phân thu sắc (không phân hơn kém).

- Nguyên lai là Ngọc Sương tiểu thư, không ngờ chỉ một khối Thúy Bào thạch nho nhỏ lại có thể khiến cho Ngọc Sương tiểu thư hứng thú, thật khiến Âm Phong khó hiểu! Có điều ta đã đáp ứng vị tiểu ca này, Âm Phong sao có thể nói rồi không giữ lời, mong Ngọc Sương tiểu thư thông cảm vậy.

Nói đoạn Âm Phong liền đem Thúy Bào thạch đưa cho Đinh Hạo.



Vốn Đinh Hạo đối với Âm Phong chân nhân chán ghét dị thường, nhưng hiện tại nhìn cách hành sử của hắn cũng có chỗ được, không phải hoàn toàn là người tham tài.

- Thạch Ngọc Sương, chẳng lẽ Kiếm Ma cung các ngươi nghèo đến mức cả Thúy Bào thạch cũng muốn cùng với Luyện Ngục ma tông tranh đoạt hay sao?

Phùng Tinh Nhiên hừ lạnh một tiếng.


- Hừ, chuyện của Kiếm Ma cung không đến lượt ngươi tới hỏi, Phùng tiểu thư ly khai Luyện Ngục ma tông dường như là cùng với ba vị trưởng lão, tên này là từ đâu chui ra thế, xem tu vi thấp kém thế này, chẳng lẽ còn có thể giúp các ngươi được cái gì sao?


Thạch Ngọc Sương tuy là nói với Phùng Tinh Nhiên, nhưng hai mắt lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.


Bị cặp băng nhãn đó nhìn một cái, một cỗ hàn ý lan tràn ra toàn thân Đinh Hạo, tựa như vừa bị một thùng nước băng dội xuống đầu. Cũng may Đinh Hạo ý chí vô cùng kiên định, mặc dù tu vi thấp kém nhưng có thể miễn cưỡng chịu đựng được, không lộ ra chỗ xấu ngay đương trường, cặp mắt lạnh như băng nhìn lại Thạch Ngọc Sương, trong lòng thầm suy nghĩ, Phùng Tinh Nhiên từng nói, lần này bọn họ xuống núi bí mật vô cùng, vì sao nữ nhân này biết được, chẳng lẽ ngũ quỷ chính là do Kiếm Ma cung phái tới!


Thạch Ngọc Sương vừa nói ra lời này, Phùng Tinh Nhiên sắc mặt hơi biến, cả giận nói:


- Sao ngươi biết chúng ta xuống núi mấy người, xem ra Kiếm Ma cung ngươi đối với Luyện Ngục ma tông chú ý dị thường a!


- Như nhau cả thôi, Luyện Ngục ma tông các ngươi không phải cũng nắm rõ từng động tĩnh của bản cung như lòng bàn tay sao?


๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK