Trông thấy Tông chủ Lý Nam Thiên mới xuất hiện đã động thủ định giết một đệ tử trong tông, Đinh Hạo cũng không hề động thân mà liếc mắt với Âm Vô Xương một cái. Âm Vô Xương lập tức hiểu ý liền vung tay lên, một đạo hủ thi khí mông lung mờ ảo vô thanh vô tức nhắm về phía đạo lôi điện màu xanh của Lý Nam Thiên bay tới. “ Phách ba” một tiếng nhỏ vang lên, lôi điện màu xanh lập tức biến mất vô ảnh vô tung, nhưng đạo hủ thi khí kia khí thế vẫn không giảm, chỉ hơi khựng lại một chút rồi lại lao về phía Tông chủ Lý Nam Thiên.
Sau khi lôi điện màu xanh biến mất, Tông chủ Lý Nam Thiên tựa hồ mới để ý đến đám người phía sau Đinh Hạo, nhìn đạo hủ thi khí kia sắp tới người y mới đột nhiên lộ vẻ kinh hãi, cuống quýt phát ra hai đạo lôi điện màu xanh đánh tan luồng hủ thi khí đang bay đến của Âm Vô Xương.
Thân hình lùi lại phía sau, Lý Nam Thiên cả kinh hỏi :
- Ngươi là Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương ?
Một tiếng cười lạnh vang lên, Âm Vô Xương bước lên vài bước đến bên cạnh Đinh Hạo lạnh lùng nói :
- Chính là lão phu !
- Âm đạo hữu vì sao vô duyên vô cớ đến Vô Cực Ma Tông ta ? Bản tông xử trí môn hạ đệ tử có liên quan hệ với ngươi, chẳng lẽ Âm đạo hữu cho rằng trên Đoàn Hồn sơn không còn người nữa sao ?
Lý Nam Thiên tức giận nói.
Vừa ngay lúc đó, “Xoát !” “xoát !” “xoát !” hơn mười đạo thân ảnh xuất hiện ngay giữa sân, chính là bốn vị trưởng lão Vô Cực Ma Tông cùng đám môn nhân đã xuất hiện.
Trần Lĩnh cùng Hồ Thạc hai người vừa thấy Đinh Hạo lập tức lộ vẻ mừng rỡ, liền bước nhanh đến phía Đinh Hạo, khi trông thấy mấy người phía sau thấy Đinh Hạo lại càng vui vẻ, Trần Lĩnh cười nói :
- Tiểu tử ngươi đi một lần là hẳn ba năm trời, cuối cùng cũng đã trở lại rồi. Nếu ngươi về muộn vài năm nữa chỉ sự là không còn được gặp mặt vi sư rồi !
Hồ Thạc vẻ ngoài vẫn âm trầm không nói nhưng trong mắt lại lộ ra thần tình kích động.
- Hắc hắc, đồ nhi cũng bởi có chút chuyện nên mới về trễ, nếu không đã sớm trở về Đoạn Hồn sơn rồi. Bất quá cũng không thể coi là quá trễ, nếu không làm sao có thể thấy được bộ mặt thật của một số người chứ ?
Đinh Hạo cười nói, nói xong liền đảo mắt nhìn sang Tông chủ Lý Nam Thiên.
Lúc này Lý Nam Thiên vẫn đang trợn mắt nhìn Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương, Âm Vô Xương thì chỉ lạnh lùng nhìn lại, không thèm đáp lời.
Vốn Âm Vô Xương đã là Phân thần trung kỳ, so với tu vi của Lý Nam Thiên đã cao hơn một bậc nên không chút e ngại ánh mắt của họ Lý, nếu không phải Đinh Hạo chưa ra ám hiệu thì sợ là Âm Vô Xương đã sớm khai đao với hắn rồi.
Thấy Âm Vô Xương trầm mặc không nói, Lý Nam Thiên đang muốn mở miệng truy vấn tiếp thì cảm nhận thấy ánh mắt không mấy hảo ý của đám người đứng sau Đinh Hạo đang nhìn mình, nhìn kỹ lại thì trong đó có mấy người tu vi cũng đã vượt quá mình. Lý Nam Thiên cả kinh, lời vừa sắp ra khỏi miệng cũng đành phải nuốt lại.
Một tiếng cười lạnh vang lên, Trưởng lão Trương Hoành từ trong đám người bước ra nhìn Lý Nam Thiên nói :
- Tông chủ, Tây Môn Dục là môn hạ đệ tử của lão phu, cho dù hắn có phạm lỗi gì thì cũng không cần tông chủ động thủ. Còn chuyện người nói hắn nói xấu Tông chủ thì … cũng không biết là thật hay giả, nhưng tiểu tử này vốn rất thành thật, điều này lão phu có thể đảm bảo, có phải là Tông chủ đã nghe nhầm rồi không ?
Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo cùng Trần Lĩnh, Âm Vô Xương mấy người cùng liếc mắt nhìn sang, trầm mặc không nói gì.
- Trương trưởng lão nói thế là có ý gì ? Chẳng lẻ với thân phận của bản Tông chủ lại tranh cãi với hắn sao. Thôi, chuyện trước không nói vội, bây giờ Đinh Hạo dẫn theo một đám người lạ xông vào bản tông, cường hoành can thiệp vào việc riêng của bản tông. Các vị trưởng lão thấy việc này thế nào ?
Lý Nam Thiên tức giận nói.
- Ồ, Đinh Hạo là môn hạ đệ tử của bản tông, lần này dẫn bằng hữu về bản tổng làm khách hình như cũng không có gì là không đúng. Chẳng lẽ tông chủ đến một điểm khí lượng đó cũng không có ? Khí phách lúc trước của Tông chủ ngài khi mang toàn bộ tích súc trong tông ra hiếu kính cái đám Thị Hồn tông kia … thật sự là bất phàm a ! Tới bây giờ lão phu vẫn không quên được phong phạm Tông chủ ngài khi đó !
Trưởng lão Mã Phong âm dương quái khí châm chọc nói.
Vừa nghe nói thế, tất cả môn nhân Vô Cực Ma Tông đều lộ ra vẻ khinh bỉ với Tông chủ Lý Nam Thiên, duy có bọn môn hạ đệ tử của hắn vẫn lộ ra cái vẻ vô sỉ !
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑