- Nguyên do lúc trước tông chủ Lý Nam Thiên đang khai thác mỏ khoáng phụ cận Thị Hồn tông thì bị hắn phát hiện, Lý Nam Thiên ăn trộm gà không được ngược lại còn bị mất gạo, chẳng những một ít khoáng thạch vất vả đào được bị tên này thu về toàn bộ, hơn nữa Lục Nhai lòng tham vô đáy, nhân cơ hội mà áp chế tông môn ta. Hắn nói Lý Nam Thiên khai thác khoáng thạch từ lâu nên phải trả lại nhiều hơn nữa. Lục Nhai mò đến tông ta gây rối mà tông chủ Lý Nam Thiên vốn là người yếu nhược, đụng phải Thị Hồn tông đương nhiên không dám chống cự, nên gọi dạ bảo vâng, làm cho tất cả môn nhân tông ta bị hắn không ngừng vũ nhục, tên này quả nhiên càng được thể lấn tới! Hết sức ngạo mạn!
Nói đến đây, trên mặt Trần Lĩnh lộ vẻ phẫn hận. Trong lòng Đinh Hạo cũng hết sức giận dữ, trầm giọng nói:
- Quả đúng là cơ hội trời cho, tại hạ còn đang lo không biết làm thế nào mới có thể lập lại uy thế!
Liếc mắt nhìn bốn lão, Đinh Hạo băng lãnh nói:
- Bốn lão lát nữa chỉ cần đem mấy tên này toàn bộ giết sạch, thì chức vị trưởng lão càng thêm vững chắc, Vô Cực Ma tông muốn cường thịnh quật khởi thì cần phải có máu tươi của những tên này trợ giúp!
Bốn người Âm Vô Xương làm sao còn không hiểu tâm ý của Đinh Hạo, Mai Thiên Lý cười lạnh một tiếng nói:
- Đã như vậy, bọn tại hạ còn phải chờ cái gì nữa, cứ đi ra ngoài đánh chết sạch bọn chúng là được rồi!
Đinh Hạo cười nói:
- Mấy tên này không giết được, đối với chúng ta mà nói, bọn họ khác gì linh đan diệu dược hả, xin bốn lão bắt sống toàn bộ, Phân Thần kỳ thì giao cho Liệt lão, mấy tên khác thì để ta cùng với Hồ Thạc hấp thu. Hắc hắc, sau khi giải quyết việc này thỏa đáng, tiểu tử nhân tiện sẽ chính thức truyền thụ Vô Cực Ma công cho bốn lão!
Vừa nghe Đinh Hạo nói thế, bốn người Âm Vô Xương trong lòng vô cùng mừng rỡ, hiện tại mấy người mặc dù đều có tu luyện công pháp, nhưng Vô Cực Ma công thần kỳ dị thường, hoàn toàn có thể trở thành công pháp tu luyện phụ trợ cho bọn họ. Chỉ cần có thể phát huy năng lực thôn phệ chân nguyên của Vô Cực Ma công, đối với việc tu luyện của bọn họ từ nay về sau, lợi ích vô cùng to lớn không thể ước lượng. Còn các tác dụng khác của Vô Cực Ma công, bọn họ hiện giờ hoàn toàn không để ý, dù sao đã ngồi chung thuyền cùng hai người Đinh Hạo Liệt Sơn, lời thề đã phát ra, sự tình cho đến bây giờ, càng không hề cố kỵ.
Bốn người cuống quýt tạ ơn, định rời đi bắt giữ đám người Thị Hồn tông thì Đinh Hạo trong lòng chợt động, nhổm người dậy, vội nói:
- Hay là tiểu tử cùng đi với bốn lão, bất luận như nào trước mắt cứ xem như bốn lão là người từ bên ngoài đến, hơn nữa đều là do tiểu tử đem mấy người gia nhập vào Vô Cực Ma tông, nếu ta không ra gặp, thì lại tưởng bỏ qua cho bọn chúng!
Mấy người đang muốn rời đi thì Trần Lĩnh cùng Hồ Thạc lục tục đứng lên, cả mấy tên đồ đệ của Tử Mộc tam lão cũng đứng hết lên. Mấy người này lén nhìn về phía Huyết Ma Liệt Sơn đang ngồi với vẻ mặt quái dị, Trần Lĩnh lúng túng cười giải thích:
- Bổn tông thường ngày vẫn bị khi nhục, bây giờ đồ nhi muốn đại phát thần uy, vi sư đương nhiên phải ra chiêm ngưỡng một phen.
Hồ Thạc vừa nghe Trần Lĩnh nói thế thì luôn miệng tán thành.
Đinh Hạo nín cười nhìn hai người, biết bọn họ ngồi cùng với Huyết Ma Liệt Sơn nhất định là không được tự nhiên, nhưng cũng không vạch trần, hắng giọng nói:
- Được rồi, bọn ta cùng đi ra nào!
Đinh Hạo vừa nói ra lời này, mấy người khẽ thở phào, xem ra hung danh Huyết Ma Liệt Sơn quả là vang dội khắp nơi!
Thấy mấy người định rời khỏi phòng, Huyết Ma Liệt Sơn huy động song thủ, mấy đạo huyết mang tại đầu ngón tay chớp động, cấm chế trước cửa trong nháy mắt tiêu thất. Làm xong hết thảy, lão vẫn không hé răng nói lời nào, chỉ khẽ gật đầu với Đinh Hạo.
Sau khi nở nụ cười đáp lễ Huyết Ma Liệt Sơn, Đinh Hạo cùng mọi người chậm rãi rời khỏi phòng.
Một lát sau, đám người Đinh Hạo theo thanh âm lúc trước tìm đến chỗ của mấy người Thị Hồn tông, đến nơi chỉ thấy Vô Cực Ma tông tứ vị trưởng lão đang khom người cung kính thấp giọng giải thích điều gì đó với ba người Thị Hồn tông. Mấy đệ tử của tông môn đều mang ánh mắt cừu hận nhìn ba tên ngạo mạn kia, trừ Lục Nhai, còn có hai tên đệ tử Nguyên Anh hậu kỳ đứng hai bên tả hữu phía sau. Ba người này bất luận là sư phụ hay đồ đệ đều hết sức ngạo mạn, lạnh lùng nhìn Trương Hoành tứ lão đang cung kính, vẻ mặt toát ra sự khinh thường.
Khi mấy người Đinh Hạo đến nơi, Lục Nhai đang ngạo mạn đột nhiên cảm thấy bốn ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía mình, quay đầu nhìn lại, sắc mặt đại biến, làm sao cũng không ngờ tới trong Vô Cực Ma tông lại đột nhiên xuất hiện bốn cao thủ vô danh như thế.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑