Mục lục
Vô Cực Ma Đạo - Đinh Hạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Tông chủ của tam tông đều là tu chân giả vừa mới đến Phân thần kỳ, môn hạ đệ tử bất quá cũng chỉ có vài chục người, cùng với Vô Cực Ma Tông có chút tương tự.

Mấy người tới dưới chân núi, quan sát hai bên, thấy ở nơi này người rất thưa thớt, tựa hồ như giữa tam tông hiện giờ không đi lại với nhau, trong lòng âm thầm nanh tiếu.

Nhờ linh đan của Đoạt Mệnh Đan Vương Ôn Hoài Ngọc, mấy người trong sơn động đều có thu hoạch rất lớn, trừ Huyết Ma Liệt Sơn cùng Đinh Hạo ra, mấy người khác đều là mặt đầy tiếu dung. Mặc dù mấy người còn không đột phá được đến cảnh giới tiếp theo, nhưng chỗ đan dược đó cũng khiến cho họ công lực tinh tiến rất nhiều, tương đương với bế quan khổ tu hơn mười năm, làm sao không khiến mấy người kinh hỉ cho được. Cũng chính bởi vì như thế, mấy người âm thầm hạ quyết tâm từ nay về sau nhất định phải ở lại vô cực Ma Tông, cho dù đuổi cũng không đi.

Lúc này mới gia nhập tông môn không được bao lâu, mà pháp bảo cùng linh đan đều đã rơi vào tay, cứ như vậy phát triển tiếp, chỗ tốt từ nay về sau khẳng định là còn nhiều nữa. Mà bởi vì hiệu quả thôn phệ cường đại của Vô Cực Ma Công, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn đối với đan dược cũng không để ý nhiều lắm, linh lực của đan dược tiêu hóa ba tháng nay làm hai người cảm giác tiến bộ cũng không quá lớn, nếu không phải là đợi mấy người khác cùng nhau hành động, hai người sợ là đã sớm không kiềm chế được rồi.

Đợi mấy người kia đem linh khí của đan dược tiêu hóa toàn bộ lập tức dẫn theo bọn họ đi về hướng Đoạn Hồn sơn. Nhưng đúng lúc này Đinh Hạo lại thấy phe mình hiện giờ cường binh mãnh tướng như vân, liền nảy ra chủ ý đánh lén các tiểu phái Đạo Ma lưỡng môn, mà Thanh Nguyên sơn chính là trạm thứ nhất trên đường của mấy người.

Một lát sau, đoàn người Đinh Hạo đã đi tới sơn môn của Bích Tiêu Tông. Mấy người cẩn thận dò xét một lượt, phát hiện bốn phía Bích Tiêu Tông cũng chỉ bố trí một cái trận pháp tầm trung "Thất tuyệt kiếm trận", mấy người liếc mắt nhìn nhau, Đinh Hạo mở miệng nói:

- Các vị tiền bối đối với tông phái này hiểu biết thế nào ?

- Bích Tiêu Tông không có cái gì cao thủ khó lường, tu vi của tông chủ tựa hồ cũng chỉ vừa mới tới Phân thần kỳ, môn hạ đệ tử chỉ có tầm ba mươi người. Chúng ta không cần chuẩn bị gì cả, chính cần phá trận xông vào là có thể đem chúng toàn bộ tru sát.

Người nói chuyện này gọi là Khương Tử Duy, cùng Hạ Trường Xuyên và Mai Thiên Lý hai người hợp xưng "Tử mộc tam lão", ba người đều là Ma Môn tán tu. Bình thường tại Tử Mộc lâm Thụy Nham sơn tu luyện, tu vi của ba người đều là Phân thần trung kỳ, làm việc đều là cùng nhau hành động, tại tu chân giới coi như là có tiểu danh tiếng.



- Ồ, vậy thì dễ xử lý hơn rất nhiều rồi. Chỉ cần lão phu cùng với Đinh Hạo tiểu ca và Thiên Thi Thượng Nhân đi vào tru sát là được, còn Tử Mộc tam lão các vị cùng với đệ tử ở lại bên ngoài Bích Tiêu Tông phục sẵn, một khi phát hiện có người lao ra khỏi Bích Tiêu Tông thì lập tức ra tay giết chết. Các vị có dị nghị gì không ?

Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng phân phó.


Đinh Hạo cùng Thiên Thi Thượng Nhân đương nhiên không có vấn đề gì, mà Huyết Ma Liệt Sơn cùng Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương cùng ra tay trên cơ bản đã có thể đem tông phái này diệt môn, thêm Đinh Hạo tựa hồ chỉ là dư thừa. Tam lão kia phục ở bên ngoài tựa hồ cũng không có bao nhiêu khả năng còn gì tốt để kiếm, nhưng nhìn diện mạo hung ác đằng đằng sát khí của Huyết Ma Liệt Sơn, ba người đương nhiên sẽ không tự chuốc lấy cực khổ, tất cả không có gì dị nghị.


Mắt thấy ba người đã không có ý kiến gì, Huyết Ma Liệt Sơn nói:


- Nếu các ngươi để cho dù chỉ là một người chạy thoát, chúng ta lập tức có thể phải đối mặt với sự đuổi giết không ngừng của Đạo Môn tam tông, cho nên các ngươi ngàn vạn lần không thể khinh địch, nếu không … Nếu như xảy ra sai lầm gì, đừng trách lão phu tâm ngoan thủ lạt.


Nói xong lạnh lùng quét mắt nhìn mấy người, rồi dẫn Đinh Hạo cùng Âm Vô Xương hai người vô thanh vô tức tiến vào "Thất tuyệt kiếm trận".


Vừa mới vào trận, đạo đạo kiếm khí đã hướng ba người phóng tới. Ba người đều không chút hoang mang. Chỉ thấy Liệt Sơn vung tay lên, cánh tay vẽ thành một đường tròn, một cái lồng huyết khí hiện ra đem thân hình ba người che kín lại, kiếm khí đánh vào trên cương tráo phát ra tiếng "lốp bốp", nhưng đối với cương tráo không tạo ra chút ảnh hưởng nào.


Nhưng đúng lúc này, ba người nghe được vài tiếng tiếng xé gió bay vào trong trận.


- Kẻ đến từ phương nào ? Lại dám đến Bích Tiêu Tông ta giương oai ? Có phải không muốn sống nữa rồi không ? Bây giờ mau mau thoái lui, bổn tông sẽ miễn các ngươi tội chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK