Thấy Liệt Sơn đã có hành động, Đinh Hạo chỉ chần chừ một chút, rồi cũng ngự kiếm bay đi, đợi bay đến khu vực có mấy người thì phát hiện mấy người này đang giao đấu.
Nói là đang giao đấu, kỳ thật nói rõ ra chính là Huyết Ma Liệt Sơn đang đuổi theo, ba người chật vật chạy trốn. Xem tình huống ba người rõ ràng là một thầy dẫn theo hai đồ đệ, đều là người trong Đạo Môn. Xem ra sư phụ tu vi dường như chỉ mới ở mức Xuất Khiếu Kỳ, còn hai đệ tử chỉ mới ở mức Dung Hợp Kỳ. Chỉ thấy hai tay Liệt Sơn huyết mang lóe lên, ba người liền như chó nhà táng liều mạng trốn chạy. Nếu như Huyết Ma Liệt Sơn không muốn bắt sống mấy người, sợ cả ba đã sớm bị độc thủ của lão.
Huyết Ma Liệt Sơn thấy Đinh Hạo đã chạy đến, hừ lạnh một tiếng, ba luồng huyết quang như trụ đã xuyên qua sáu chân của cả ba người. Liệt Sơn thân hình lắc lên đã xuất hiện phía sau của cao thủ Xuất Khiếu Kỳ, bàn tay to lớn đã ấn vào thiên linh cái của người này. Những thanh âm chửi rủa điên cuồng đột nhiên do người này phát ra, trong đó lại có những tiếng kêu vô cùng thống khổ, hỗn loạn.
Cả hai đồ đệ thấy sư phụ đã dễ dàng bị kiềm chế như vậy, mặt lộ vẻ sợ hãi khiếp hồn, nhưng cả bốn chân của hai người đều bị huyết mang xuyên qua, với tu vi Dung Hợp Kỳ lại không có năng lực ngự không phi hành, chỉ có thể trơ trơ hai mắt nhìn Đinh Hạo đang cười cười đến gần.
Hai thời thần sau, Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo cơ hồ đồng thời buông tay ra, thi thể ba người như đã bị khô mất không còn sinh mệnh khí tức. Đinh Hạo vẫy vẫy tay, Bát Sí Tử Mãng đã biết ý liền nuốt gọn thi thể ba người vào bụng, chớp mắt lại biến vào trong Trữ Vật Thủ Trạc trên cổ tay của Đinh Hạo.
Thở dài một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn nói: “Đáng tiếc chỉ là tu vi Xuất Khiếu Kỳ, sử dụng không được nhiều. Với thực lực như vậy cũng dám xâm nhập vào Di Thiên Chiểu Trạch, đúng là điên rồ!”
Đinh Hạo cũng gật đầu nói: “Không sai, cả hai chân nguyên Dung Hợp Kỳ hấp thu được sử dụng không được nhiều, thậm chí ta còn không cần phải tìm đất để tiêu hóa nữa. Xem ra chúng ta cần phải tìm vật gì cứng rắn mà gặm mới được!”
“Ồ, ngươi còn chưa qua khỏi Dung Hợp Kỳ mà thôi, lẽ nào hấp thuhai người đối với ngươi lại không hề có tác dụng? Ngay cả tiêu hóa cũng không cần thiết?” Huyết Ma Liệt Sơn nghe thấy lời này, nghi hoặc hỏi lại.
“Ha ha, Liệt lão ngươi hãy xem lại lần nữa tu vi của tại hạ liền biết thôi !” Đinh Hạo cười nói, một cổ ma khí đột nhiên xoay quanh toàn thân Đinh Hạo.
“Ồ, Tâm Động Hậu Kỳ, xem tình huống này cũng không lâu nữa liền có khả năng đột phá lên Nguyên Anh Kỳ rồi. Tiểu tử ngươi đúng thật là giả heo mà nuốt cả hổ già rồi, cái này thật là khó trách!” Liệt Sơn vừa thấy ma khí Đinh Hạo liền kinh ngạc nói lên.
Nhưng đúng vào lúc này, có mấy âm thanh từ phía bên phải khoảng ngoài vài dặm vang vọng đến, hơn nữa ẩn trong đó còn có âm thanh đánh nhau.
Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt hoan hỉ nói: “Xem ra đúng là hai phía Đạo Ma tự mình động thủ rồi, hơn nữa nghe tiếng bọn chúng tu vi tựa hồ không yếu, hẳn phải đâu đó ở mức Phân Thần Kỳ. Chúng ta hôm nay có phúc rồi!”
“Nếu đã như vậy, Liệt lão còn chờ gì nữa?” Đinh Hạo cười dài nói.
Nói rồi liền phóng thẳng lên trời nhằm hướng khu vực có âm thanh tranh đấu mau chóng bay đi. Đi được nửa đường Đinh Hạo liền dùng ngay một đạo Ẩn Thân phù trên người.
Với tu vi của Huyết Ma Liệt Sơn nếu như muốn cố ý ẩn giấu khí tức, căn bản không người nào có thể phát giác được. Nhưng Đinh Hạo dù sao cũng chỉ ở mức tu vi Tâm Động Kỳ, bởi vậy dùng một đạo phù ẩn thân đúng là có chuẩn bị tốt.
Liệt Sơn vừa thấy Đinh Hạo dùng một đạo Ẩn Thân Phù, tán dương: “Tiểu tử quả nhiên có chút thủ đoạn. Ẩn thân phù này cũng không giống bình thường chút nào. Được như vậy ta cũng không mất công lo lắng cho ngươi nữa. Có được phù này hộ thân, sợ là cả cao thủ Phân Thân Kỳ cũng không phát hiện ra được!”
“Nếu không có một chút thủ đoạn, tiểu tử nào dám một mình đi vào Di Thiên Chiểu Trạch!” Đinh Hạo cười nói.
Giây lát sau, hai người đã như quỷ ảnh tiếp cận vào trường tranh đấu.
Trong tầm nhìn chính là mấy người đang cực lực giao đấu với nhau, không ngờ chính là mấy người trong Đạo Ma mà Đinh Hạo đã từng gặp qua. Hai bên không biết vì chuyện gì lại ra tay tranh đấu. Do thực lực hai bên cũng tương đương với nhau, trận chiến này lại rơi vào thế giằng co.
Hai người nhìn qua một chút, Liệt Sơn nói: “Xem ra chỉ còn cách đợi mấy người này phân cao thấp rồi mới có thể ra tay. Thực lực của những người này cũng không bình thường, lão phu cũng không chắc có thể bắt hết được mấy người một lượt!”