Lúc này Từ Minh Châu mới phát hiện bản thân quên chuyện quan trọng nhất, chủ yếu là hai ngày nay đều vây quanh lợn rừng, tự nhiên nghĩ không ra. Lão Vi nghĩ hai ngày trước Từ gia xảy ra chuyện như vậy, cũng không có lập tức gọi điện thoại hỏi, nhưng hai ngày qua, một chút tin tức cũng không có.
Hắn và vợ đều đứng ngồi không yên, học phí của con trai đều còn đang chờ, nên đành phải gọi điện thoại lại đây.
Từ Minh Châu trực tiếp kêu hắn tới nhà nói chuyện, vừa lúc cha cô cũng có ở nhà, có thể cùng nhau thương lượng một chút.
Lão Vi chưa tới nhà Từ Minh Châu bao giờ, nhưng hai thôn ngay cạnh nhau, lão Vi hỏi thăm một chút liền tìm tới nhà Từ Minh Châu.
Đứng ở cửa, lão Vi nhịn không được sửa sang lại quần áo của mình, muốn giữ ấn tượng tốt trước mặt cha Từ, không đợi hắn gõ cửa, cửa đã mở ra.
Lão Vi còn chưa kịp phản ứng, sau cửa liền xuất hiện một đôi răng nanh thật dài. “Lợn, lợn rừng.” Lão Vi bị dọa trực tiếp ngã ngồi xuống đất, nháy mắt mồ hôi đầy đầu.
Con heo rầm rì hai tiếng, mở cửa sân to hơn, Từ Minh Châu cũng thấy lão Vi bị dọa ngã trên mặt đất, trên mặt mang theo một chút tự trách, cô quên mất chuyện này, người bình thường đều sợ lợn rừng.
“Bá Thiên, đi vào trước đi.”
Lợn rừng rầm rì hai tiếng, kêu một tiếng vui sướng, vẫy vẫy cái đuôi đi vào.
Từ Minh Châu vội đi lên đỡ lão Vi dậy, “Chú Vi, ngại quá, vừa rồi là thành viên mới của nhà cháu, kêu Bá Thiên, dọa đến chú rồi, ngại quá.”
“Thành viên mới? Bá Thiên?” Lão Vi vẫn có chút kinh hồn chưa định.
“Vâng, con lợn rừng kia là thành viên mới của nhà cháu, tên Bá Thiên.” Nói thật Từ Minh Châu nhắc đến tên con lợn rừng kia vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
Vốn cô định gọi nó là tiểu Hắc, nề hà con lợn rừng này căn bản không đồng ý, kêu tiểu Hắc nó không thèm phản ứng, còn tức giận đi dọa gia súc ở hậu viện, không có biện pháp cô lại nghĩ mấy cái tên, mỗi một cái tên đều bị lợn rừng biểu đạt kháng nghị.
Cuối cùng vẫn là khi tên nam chính trong bộ phim trên TVvang lên, lợn rừng phát ra tiếng kêu vui mừng, Từ Minh Châu thử kêu hai tiếng, thật sự có phản ứng, người trong nhà kêu cũng có phản ứng, cuối cùng Từ Minh Châu chỉ có thể chọn cái tên xấu hổ này.
“Thành viên mới?” Đầu óc Lão Vi có chút mê mang, người ở thôn này đều kỳ quái như vậy sao? Hắn từng nghe chuyện nuôi chó nuôi mèo làm thú cưng, hiện tại còn có người nuôi heo, hơn nữa còn là heo rừng ba, bốn trăm cân? Trời mới biết nếu buổi tối lợn rừng phát cuồng thì phải làm sao bây giờ?
Chỉ là nghĩ thôi, lão Vi liền cảm thấy trước mắt một mảnh đen nhánh.
“Đúng vậy, chú Vi, chú yên tâm đi, Bá Thiên nhà cháu rất nghe lời, rất ngoan, một chút cũng không nháo người.”
Từ Minh Châu đỡ lão Vi vào nhà, vừa đi vừa còn tẩy não, đến cuối cùng lão Vi nhịn không được hoài nghi, chẳng lẽ tlà do mình quá có thành kiến.
Bất quá nhìn thấy lợn rừng chạy tới chỗ mình, hắn vẫn là nhịn không được có chút chân mềm, ai ai ai, lợn rừng thật sự đáng sợ, thật sự đáng sợ!
Còn may, Từ Minh Châu đỡ lão Vi ngồi xuống, bảo cho lợn rừng đợi trong sân, mới vừa ngồi xuống không đến nửa phút, cha Từ liền từ trên lầu xuống.
Vốn dĩ cha Từ tính toán chờ trong phòng khách, nề hà ngày hôm qua bận việc một ngày, trên người toàn là mồ hôi, để vậy tiếp khách cũng không tốt, liền chạy nhanh lên lầu tắm rửa một cái.
“Ngại quá, để ông đợi rồi.” Cha Từ đi lên xin lỗi.
Lời này làm lão Vi hơi ngượng ngùng, “Là tôi tới cửa làm phiền.”
“Khách khí, khách khí, chúng ta cũng không nói mấy lời dư thừa, vào chủ đề chính, nói một chút yêu cầu của tôi đi.” Cha Từ cũng không khách sáo, người trước mắt ông cũng từng nghe qua, là một người thành thật, nếu quá khách sáo ngược lại sẽ làm người ta cảm thấy không được tự nhiên.
“Được.” Trong nháy mắt cả người lão Vi như đổi thành một người khác, trên mặt trở nên nghiêm túc, hoàn toàn không có bộ dạng hoảng sợ vừa rồi.
Đại khái Từ Minh Châu đã nói sơ qua cho lão Vi, lần này cha Từ muốn xác nhận một ít chi tiết với lão Vi, thương lượng cong là có thể trực tiếp khởi công.
Nhắc tới vấn đề chuyên môn, cả người lão Vi giống như toả sáng, nói cũng rõ ràng. Cha Từ nghe cũng rất vừa lòng.
Ông chưa làm mấy thứ này, chỉ có vài ý tưởng sơ qua, cũng không biết cách nói cụ thể, nhưng chỉ cần nói sơ ra ý tưởng, lão Vi có thể biểu đạt chuẩn xác.
Hắn và vợ đều đứng ngồi không yên, học phí của con trai đều còn đang chờ, nên đành phải gọi điện thoại lại đây.
Từ Minh Châu trực tiếp kêu hắn tới nhà nói chuyện, vừa lúc cha cô cũng có ở nhà, có thể cùng nhau thương lượng một chút.
Lão Vi chưa tới nhà Từ Minh Châu bao giờ, nhưng hai thôn ngay cạnh nhau, lão Vi hỏi thăm một chút liền tìm tới nhà Từ Minh Châu.
Đứng ở cửa, lão Vi nhịn không được sửa sang lại quần áo của mình, muốn giữ ấn tượng tốt trước mặt cha Từ, không đợi hắn gõ cửa, cửa đã mở ra.
Lão Vi còn chưa kịp phản ứng, sau cửa liền xuất hiện một đôi răng nanh thật dài. “Lợn, lợn rừng.” Lão Vi bị dọa trực tiếp ngã ngồi xuống đất, nháy mắt mồ hôi đầy đầu.
Con heo rầm rì hai tiếng, mở cửa sân to hơn, Từ Minh Châu cũng thấy lão Vi bị dọa ngã trên mặt đất, trên mặt mang theo một chút tự trách, cô quên mất chuyện này, người bình thường đều sợ lợn rừng.
“Bá Thiên, đi vào trước đi.”
Lợn rừng rầm rì hai tiếng, kêu một tiếng vui sướng, vẫy vẫy cái đuôi đi vào.
Từ Minh Châu vội đi lên đỡ lão Vi dậy, “Chú Vi, ngại quá, vừa rồi là thành viên mới của nhà cháu, kêu Bá Thiên, dọa đến chú rồi, ngại quá.”
“Thành viên mới? Bá Thiên?” Lão Vi vẫn có chút kinh hồn chưa định.
“Vâng, con lợn rừng kia là thành viên mới của nhà cháu, tên Bá Thiên.” Nói thật Từ Minh Châu nhắc đến tên con lợn rừng kia vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
Vốn cô định gọi nó là tiểu Hắc, nề hà con lợn rừng này căn bản không đồng ý, kêu tiểu Hắc nó không thèm phản ứng, còn tức giận đi dọa gia súc ở hậu viện, không có biện pháp cô lại nghĩ mấy cái tên, mỗi một cái tên đều bị lợn rừng biểu đạt kháng nghị.
Cuối cùng vẫn là khi tên nam chính trong bộ phim trên TVvang lên, lợn rừng phát ra tiếng kêu vui mừng, Từ Minh Châu thử kêu hai tiếng, thật sự có phản ứng, người trong nhà kêu cũng có phản ứng, cuối cùng Từ Minh Châu chỉ có thể chọn cái tên xấu hổ này.
“Thành viên mới?” Đầu óc Lão Vi có chút mê mang, người ở thôn này đều kỳ quái như vậy sao? Hắn từng nghe chuyện nuôi chó nuôi mèo làm thú cưng, hiện tại còn có người nuôi heo, hơn nữa còn là heo rừng ba, bốn trăm cân? Trời mới biết nếu buổi tối lợn rừng phát cuồng thì phải làm sao bây giờ?
Chỉ là nghĩ thôi, lão Vi liền cảm thấy trước mắt một mảnh đen nhánh.
“Đúng vậy, chú Vi, chú yên tâm đi, Bá Thiên nhà cháu rất nghe lời, rất ngoan, một chút cũng không nháo người.”
Từ Minh Châu đỡ lão Vi vào nhà, vừa đi vừa còn tẩy não, đến cuối cùng lão Vi nhịn không được hoài nghi, chẳng lẽ tlà do mình quá có thành kiến.
Bất quá nhìn thấy lợn rừng chạy tới chỗ mình, hắn vẫn là nhịn không được có chút chân mềm, ai ai ai, lợn rừng thật sự đáng sợ, thật sự đáng sợ!
Còn may, Từ Minh Châu đỡ lão Vi ngồi xuống, bảo cho lợn rừng đợi trong sân, mới vừa ngồi xuống không đến nửa phút, cha Từ liền từ trên lầu xuống.
Vốn dĩ cha Từ tính toán chờ trong phòng khách, nề hà ngày hôm qua bận việc một ngày, trên người toàn là mồ hôi, để vậy tiếp khách cũng không tốt, liền chạy nhanh lên lầu tắm rửa một cái.
“Ngại quá, để ông đợi rồi.” Cha Từ đi lên xin lỗi.
Lời này làm lão Vi hơi ngượng ngùng, “Là tôi tới cửa làm phiền.”
“Khách khí, khách khí, chúng ta cũng không nói mấy lời dư thừa, vào chủ đề chính, nói một chút yêu cầu của tôi đi.” Cha Từ cũng không khách sáo, người trước mắt ông cũng từng nghe qua, là một người thành thật, nếu quá khách sáo ngược lại sẽ làm người ta cảm thấy không được tự nhiên.
“Được.” Trong nháy mắt cả người lão Vi như đổi thành một người khác, trên mặt trở nên nghiêm túc, hoàn toàn không có bộ dạng hoảng sợ vừa rồi.
Đại khái Từ Minh Châu đã nói sơ qua cho lão Vi, lần này cha Từ muốn xác nhận một ít chi tiết với lão Vi, thương lượng cong là có thể trực tiếp khởi công.
Nhắc tới vấn đề chuyên môn, cả người lão Vi giống như toả sáng, nói cũng rõ ràng. Cha Từ nghe cũng rất vừa lòng.
Ông chưa làm mấy thứ này, chỉ có vài ý tưởng sơ qua, cũng không biết cách nói cụ thể, nhưng chỉ cần nói sơ ra ý tưởng, lão Vi có thể biểu đạt chuẩn xác.