“Vậy được.” Cô Kim cũng chỉ có thể lo lắng nhìn về phía Từ Minh Châu.
Không biết vì sao, rõ ràng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Từ Minh Châu, nhưng cô lại cảm thấy đặc biệt thân cận.
Từ Minh Châu đi vào phòng học đầu tiên là đánh giá bài trí bên trong phòng học, cuối cùng nhìn về phía kia mấy bé trai đã hoàn đứng khỏi ghế ngồi. Mấy bạn nhỏ khác vốn cũng đang nghiêm túc cũng bắt đầu vò đầu bứt tai.
“Chào mọi người, cô tên Từ Minh Châu, hai người từ, sáng ngời minh, trân châu châu.”
Nghe Từ Minh Châu nói, mấy bạn nhỏ không kiềm chế được đều nhìn về phía Từ Minh Châu, sau đó lại chuyển tầm mắt.
“Cô đoán các em đều đang thầm mắng cô ở trong lòng, vì sao còn chưa cho ra chơi đúng không?” Từ Minh Châu nói xong trên mặt lộ ra biểu tình hung thần ác sát.
“Đúng rồi, sao cô giáo không cho ra chơi, con muốn đi chơi cầu trượt.” Một bé trai đứng ngồi không yên nói.
Chỉ cần có một bé nói chuyện, mấy bạn nhỏ khác cũng đều mồm năm miệng mười, trở nên ồn ào.
“Con muốn chơi bập bênh.”
“Con muốn chơi nhảy dây với Đa Đa.”
“Đúng rồi, đúng rồi, tớ cũng tưởng chơi.”
Biểu hiện của bọn nhỏ đều nằm trong sự đoán của Từ Minh Châu, bởi vậy cô không hề kinh hoảng. Nhưng hiệu trưởng và cô Kim đứng ở bên ngoài lại thầm đổ mồ hôi.
“Mấy trò đấy thì ngày thường cũng có thể chơi, hiện tại cô có một trò chơi còn vui hơn thế. Các con có muốn chơi không?”
Không có gì bất ngờ xảy ra, tất cả bọn nhỏ trong phòng học đều bị Từ Minh Châu khơi lên lòng hiếu kỳ.
“Trò gì, cô giáo.”
“Đúng rồi, trò chơi gì, con muốn chơi.”
“Con, con, con cũng muốn chơi.”
Bé trai nói chuyện đầu tiên, dứt khoát trực tiếp chạy tới trước mặt Từ Minh Châu, “Cô giáo, là trò chơi gì? Nếu vui thật, con sẽ đi học tiếp.”
“Trò chơi này gọi là trái cây đối đối bính.”
“Trái cây đối đối bính là gì?”
“Đúng rồi, trái cây, là quả táo sao.”
“Đợi lát nữa cô sẽ viết xuống tên các loại trái cây lên bảng đen, sau đó cô sẽ vẽ lại một loại trái cây, nếu các con cũng vẽ ra loại trái cây giống cô, cô liền có thể biến ra trái cây thật.”
“Biến ra?” Bé trai cợt nhả nhìn Từ Minh Châu, “Này có phải ảo thuật không?” “Cũng có thể xem như một loại ảo thuật.”
“Được.”Bé trai gật gật đầu đáp ứng.
“Trước tiên các bạn nhỏ mau ngồi xuống vị trí của mình, khi nào tất cả mọi người ngồi xong, trò chơi sẽ bắt đầu.”
Nghe Từ Minh Châu nói, mấy bạn nhỏ có chút xao động, bất an đều chạy về ghế ngồi của mình. Mấy bé trai đang nghịch ngợm gây sự cũng ngồi yên ổn lại.
Nhìn thấy tất cả bạn nhỏ đều ổn định rồi, Từ Minh Châu vẽ lên bảng đen quả táo, quả quýt, quả cam, chuối, nhân tiện nói tên tiếng Anh của chúng.
“Được rồi, đợi lát nữa cô nói bắt đầu, tất cả các con sẽ vẽ ra trái cây mình thích, đương nhiên chỉ vẽ lại một trong các loại quả có trên bảng đen này thôi.”
“Vẽ.”
Vừa dứt lời, một đám bạn nhỏ liền bôi bôi vẽ vẽ lên mặt vở của mình.
Từ Minh Châu cũng lấy ra giấy bút ra. Không đến một phút, Từ Minh Châu liền vẽ xong, ngẩng đầu lên vừa thấy, phát hiện phần lớn bạn nhỏ đã vẽ xong.
“Được rồi, chúng ta công bố đáp án nha. Cô đã vẽ quả táo.” Từ Minh Châu nói xong giơ quyển vở trong tay lên cao, trên giấy rõ ràng vẽ một quả táo trông như thật.
“Oa, ta họa chính là đối.”
Một bé trai trực tiếp từ trên ghế nhảy lên, lập tức chạy tới trước mặt Từ Minh Châu. Tất cả bạn nhỏ trong lớp đều nhìn về phía hai người.
“Giỏi, con đọc theo cô tên quả táo trong tiếng Anh nhé, apple.”
Bạn nhỏ sốt ruột, nhìn Từ Minh Châu, “Apple”
Từ Minh Châu vỗ vỗ bả vai bé trai, ngay sau đó bắt tay giơ lên trước mặt, “Con nhìn xem, đây là cái gì?”
Trên tay thình lình nằm một cái hồng quả táo.
“Oa, là quả táo màu đỏ.”
“Là quả táo thật.”
“Oa,cô giáo thật quá lợi hại.”
Từ Minh Châu đưa quả táo cho bé trai, “Cho con.”
Bé trai ôm quả táo về tới chỗ ngồi, mấy bạn học khác bên cạnh lập tức xúm lại, muốn sờ sờ quả táo, nhưng bé trai không muốn.
Nhìn thất khát vọng trên mặt các bạn nhỏ, Từ Minh Châu biết cô đã hoàn toàn khêu gợi hưng thú của bọn nhỏ.
Thời gian còn lại, tất cả bạn nhỏ đều tập trung trên người Từ Minh Châu, gọi cô giáo cũng càng ngày càng thuận miệng.
Đến cuối cùng, đã không cần Từ Minh Châu làm mẫu, bọn nhỏ đã có thể chuẩn xác đọc hết tất cả tên tiếng Anh của những loại trái cây này.
Không biết vì sao, rõ ràng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Từ Minh Châu, nhưng cô lại cảm thấy đặc biệt thân cận.
Từ Minh Châu đi vào phòng học đầu tiên là đánh giá bài trí bên trong phòng học, cuối cùng nhìn về phía kia mấy bé trai đã hoàn đứng khỏi ghế ngồi. Mấy bạn nhỏ khác vốn cũng đang nghiêm túc cũng bắt đầu vò đầu bứt tai.
“Chào mọi người, cô tên Từ Minh Châu, hai người từ, sáng ngời minh, trân châu châu.”
Nghe Từ Minh Châu nói, mấy bạn nhỏ không kiềm chế được đều nhìn về phía Từ Minh Châu, sau đó lại chuyển tầm mắt.
“Cô đoán các em đều đang thầm mắng cô ở trong lòng, vì sao còn chưa cho ra chơi đúng không?” Từ Minh Châu nói xong trên mặt lộ ra biểu tình hung thần ác sát.
“Đúng rồi, sao cô giáo không cho ra chơi, con muốn đi chơi cầu trượt.” Một bé trai đứng ngồi không yên nói.
Chỉ cần có một bé nói chuyện, mấy bạn nhỏ khác cũng đều mồm năm miệng mười, trở nên ồn ào.
“Con muốn chơi bập bênh.”
“Con muốn chơi nhảy dây với Đa Đa.”
“Đúng rồi, đúng rồi, tớ cũng tưởng chơi.”
Biểu hiện của bọn nhỏ đều nằm trong sự đoán của Từ Minh Châu, bởi vậy cô không hề kinh hoảng. Nhưng hiệu trưởng và cô Kim đứng ở bên ngoài lại thầm đổ mồ hôi.
“Mấy trò đấy thì ngày thường cũng có thể chơi, hiện tại cô có một trò chơi còn vui hơn thế. Các con có muốn chơi không?”
Không có gì bất ngờ xảy ra, tất cả bọn nhỏ trong phòng học đều bị Từ Minh Châu khơi lên lòng hiếu kỳ.
“Trò gì, cô giáo.”
“Đúng rồi, trò chơi gì, con muốn chơi.”
“Con, con, con cũng muốn chơi.”
Bé trai nói chuyện đầu tiên, dứt khoát trực tiếp chạy tới trước mặt Từ Minh Châu, “Cô giáo, là trò chơi gì? Nếu vui thật, con sẽ đi học tiếp.”
“Trò chơi này gọi là trái cây đối đối bính.”
“Trái cây đối đối bính là gì?”
“Đúng rồi, trái cây, là quả táo sao.”
“Đợi lát nữa cô sẽ viết xuống tên các loại trái cây lên bảng đen, sau đó cô sẽ vẽ lại một loại trái cây, nếu các con cũng vẽ ra loại trái cây giống cô, cô liền có thể biến ra trái cây thật.”
“Biến ra?” Bé trai cợt nhả nhìn Từ Minh Châu, “Này có phải ảo thuật không?” “Cũng có thể xem như một loại ảo thuật.”
“Được.”Bé trai gật gật đầu đáp ứng.
“Trước tiên các bạn nhỏ mau ngồi xuống vị trí của mình, khi nào tất cả mọi người ngồi xong, trò chơi sẽ bắt đầu.”
Nghe Từ Minh Châu nói, mấy bạn nhỏ có chút xao động, bất an đều chạy về ghế ngồi của mình. Mấy bé trai đang nghịch ngợm gây sự cũng ngồi yên ổn lại.
Nhìn thấy tất cả bạn nhỏ đều ổn định rồi, Từ Minh Châu vẽ lên bảng đen quả táo, quả quýt, quả cam, chuối, nhân tiện nói tên tiếng Anh của chúng.
“Được rồi, đợi lát nữa cô nói bắt đầu, tất cả các con sẽ vẽ ra trái cây mình thích, đương nhiên chỉ vẽ lại một trong các loại quả có trên bảng đen này thôi.”
“Vẽ.”
Vừa dứt lời, một đám bạn nhỏ liền bôi bôi vẽ vẽ lên mặt vở của mình.
Từ Minh Châu cũng lấy ra giấy bút ra. Không đến một phút, Từ Minh Châu liền vẽ xong, ngẩng đầu lên vừa thấy, phát hiện phần lớn bạn nhỏ đã vẽ xong.
“Được rồi, chúng ta công bố đáp án nha. Cô đã vẽ quả táo.” Từ Minh Châu nói xong giơ quyển vở trong tay lên cao, trên giấy rõ ràng vẽ một quả táo trông như thật.
“Oa, ta họa chính là đối.”
Một bé trai trực tiếp từ trên ghế nhảy lên, lập tức chạy tới trước mặt Từ Minh Châu. Tất cả bạn nhỏ trong lớp đều nhìn về phía hai người.
“Giỏi, con đọc theo cô tên quả táo trong tiếng Anh nhé, apple.”
Bạn nhỏ sốt ruột, nhìn Từ Minh Châu, “Apple”
Từ Minh Châu vỗ vỗ bả vai bé trai, ngay sau đó bắt tay giơ lên trước mặt, “Con nhìn xem, đây là cái gì?”
Trên tay thình lình nằm một cái hồng quả táo.
“Oa, là quả táo màu đỏ.”
“Là quả táo thật.”
“Oa,cô giáo thật quá lợi hại.”
Từ Minh Châu đưa quả táo cho bé trai, “Cho con.”
Bé trai ôm quả táo về tới chỗ ngồi, mấy bạn học khác bên cạnh lập tức xúm lại, muốn sờ sờ quả táo, nhưng bé trai không muốn.
Nhìn thất khát vọng trên mặt các bạn nhỏ, Từ Minh Châu biết cô đã hoàn toàn khêu gợi hưng thú của bọn nhỏ.
Thời gian còn lại, tất cả bạn nhỏ đều tập trung trên người Từ Minh Châu, gọi cô giáo cũng càng ngày càng thuận miệng.
Đến cuối cùng, đã không cần Từ Minh Châu làm mẫu, bọn nhỏ đã có thể chuẩn xác đọc hết tất cả tên tiếng Anh của những loại trái cây này.