• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiệu trưởng nhìn Từ Minh Châu trước mắt, trong lòng rất có hảo cảm, cười tủm tỉm mở miệng nói: “Cô ngồi xuống một chút đi, Minh Châu.”

“Vâng, cảm ơn hiệu trưởng.”

Hiệu trưởng lần lượt hỏi Từ Minh Châu và cô gái Tạ Đình Đình kia mấy vấn đề, trong lòng thoáng có một quyết định.

Hai người trả lời đều làm bà rất vừa lòng, nhưng bà vẫn nghiêng về phía Từ Minh Châu hơn, không chỉ vì cô có bằng cấp cao, phẩm hạnh tốt. Mà khi nhìn cô ấy làm người ta không tự chủ được muốn thân cận, người như vậy trời sinh thích hợp làm giáo viên mầm non.

Bất quá Tạ Đình Đình cũng không tồi, càng không cần phải nói còn có người đã nhờ cậy bà chiều cố.

Năm rồi có thể tuyển được một sinh viên cũng được xem như may mắn, năm nay mình lại có tận hai người, trong lòng hiệu trưởng rất rối rắm, bà muốn nhận cả hai người này, nhưng danh ngạch năm nay chỉ có một, hơn nữa điều kiện nhà trẻ cũng không giàu có, không có dư tiền để thuê thêm một giáo viên.

Hiệu trưởng nhịn không được có chút phát sầu.

Cuối cùng bà nghĩ ra một biện pháp, nếu mình không quyết định được, dứt khoát để các bạn nhỏ trong nhà lựa chọn đi, muốn ai trở thành giáo viên của mình.

Càng nghĩ hiệu trưởng càng cảm thấy đây là một ý kiến hay, ngay sau đó thanh thanh giọng nói: “Minh châu, Đình Đình, tôi rất vừa lòng với cả hai người, nhưng nhà trẻ chỉ có thể tuyển một người, dứt khoát để bọn nhỏ tới lựa chọn giáo viên cho mình đi.”

Khi hiệu trưởng nói xong, hai ngườ Từ Minh Châu cùng Tạ Đình Đình liền đi theo hiệu trưởng tới một gian phòng học.

Mấy đứa bé trong phòng học đều còn rất nhỏ, bọn nhỏ đều đang nhìn chung quanh hoặc đang đùa nghịch với bạn học bên cạnh, căn bản là không có nhìn giáo viên phía trước. Đây hiển nhiên là những bạn nhỏ vừa nhập học.

Còn không đợi ba người đi vào phòng học, trong phòng học đã có bạn nhỏ phát hiện các cô, tất cả đều nhìn về phía Từ Minh Châu các cô.

Từ Minh Châu nhìn nhìn Tạ Đình Đình bên cạnh, vẫn giữ nguyên bộ dạng cao ngạo ngẩng cao đầu lúc trước, nhìn thấy có mấy bạn nhỏ đang nhìn chằm chằm mình, trực tiếp nở nụ cười, vẫy vẫy tay chào hỏi.

Hiệu trưởng đi tới cửa gọi giáo viên trong phòng học ra, thì thầm với giáo viên vài câu, giáo viên gật gật đầu, lại lần nữa đi vào phòng học.

“Đình Đình, Minh Châu, tôi đã nói với giáo viên rồi, hai người ai muốn vào trước?” “Để tôi vào trước đi, hiệu trưởng.” Tạ Đình Đình dẫn đầu đi vào.



“Được, vậy cô chuẩn bị một chút đi, chờ cô Kim đi ra là có thể đi vào. Cố lên nha.”

Nghe được hiệu trưởng cổ vũ, Tạ Đình Đình liếc liếc mắt nhìn Từ Minh Châu một cái, có chút đắc ý, xem đi, vẫn là cô được hiệu trưởng yêu thích hơn.

Tuy rằng lúc trước cô đều dạy lớp lớn, bất quá cô nghĩ đều là bọn trẻ tầm tuổi đấy, khẳng định không thành vấn đề.

Đúng lúc này cô Kim đi ra ngoài, nhìn thấy Tạ Đình Đình liền nở một nụ cười thiện ý. Khả năng bởi vì cô Kim không phải đối thủ cạnh tranh, cho nên Tạ Đình Đình cũng mỉm cười lại.

Nhìn Tạ Đình Đình vào phòng học, đầu tiên là tự giới thiệu một chút, sau đó lại cầm lấy đồ chơi trong tay bọn nhỏ, chưa tới một hồi liền làm cho bọn nhỏ tập trung về phía mình, hiệu trưởng đứng ở bên ngoài nhìn, gật gật đầu.

Cứ như vậy kéo dài chưa tới mười phút, có mấy bé trai liền có chút ngồi không yên, không muốn nghe Tạ Đình Đình nói chuyện nữa, không ngừng đi quấy rối bạn nữ bên cạnh.

Hiển nhiên Tạ Đình Đình cũng thấy chuyện này, định hấp dẫn lực chú ý của mấy bé trai lại, bất quá hiển nhiên đều vô dụng.

Mười phút sau, buổi dạy thử của Tạ Đình Đình kết thúc, bất quá đến khi kết thúc cô cũng không thể làm mấy bé trai tập trung lại.

Đi ra khỏi phòng học, Tạ Đình Đình có chút uể oải, bất quá hiệu trưởng và cô Kim bên cạnh đều cười khen: “Rất lợi hại, mấy đứa Dương Dương còn nhỏ, có đôi khi không khống chế được.”

Nghe cô Kim an ủi, cuối cùng Tạ Đình Đình cũng lấy lại tinh thần, kỳ thật vừa rồi cô biểu hiện cũng thực không tồi, đây vẫn là lần đầu tiên cô dạy mấy bé mẫu giáo bé, chờ về sau ở chung nhiều, khẳng định sẽ tốt hơn.

Vừa lúc này, tiếng chuông của nhà trẻ vang lên, cô Kim đang chuẩn bị đi vào cho bọn nhỏ nghỉ giải lao, Tạ Đình Đình đảo đảo mắt, vội nói: “Từ Minh Châu, đến lượt cô.”

“Được.” Từ Minh Châu trực tiếp đi vào.

Cô Kim có chút thất thố nhìn về phía hiệu trưởng, “Hiệu trưởng, hiện tại đã tới giờ ra chơi mất rồi.”

“Không có việc gì, đây là một cuộc thi, khẳng định sẽ có đủ loại chuyện ngoài ý muốn phát sinh, cứ để Minh Châu thử xem.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK