• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có thịt heo thì không có biện pháp nào khác, vậy nếu có heo thì sao? Từ Minh Châu càng nghĩ đôi mắt càng sáng, trong nhà không phải còn có hai con heo sao? Thật sự không đủ thì trong thôn mặt cũng có không ít heo, trong thôn không đủ thì còn có mấy thôn khác xung quanh, bất quá nói vậy phí tổn cũng sẽ tăng.

Nhưng heo trong thôn khẳng định khác mấy con heo chỉ ăn thức ăn chăn nuôi, khẳng định có thể bán đắt hơn một ít, cứ như vậy tính xuống hẳn cũng sẽ không lỗ vốn.

“Anh, hiện tại vấn đề của chúng ta là không có thịt heo, nếu chúng ta có heo thì sao? Anh có thể tìm được người giúp đỡ giết thịt sao?”

Nghe Minh Châu nói, Từ Minh Phong cũng phản ứng lại, lập tức tinh thần sáng láng nói: “Một chút việc nhỏ như vậy anh vẫn có thể làm được.”

Vương Chi còn chưa phản ứng lại, thịt heo ở đâu?

“Vậy là tốt rồi, lúc trước ba mới bắt hai con heo từ thôn bên cạnh về, đều nuôi không sai biệt lắm, có thể giết thịt, chờ hợp đồng hết hạn, anh trực tiếp tới lôi đi, đến lúc đó không đủ chúng ta có thể thu mua mấy con heo trong thôn.

Nhưng phải tốn thêm phí vận chuyển, nhưng tính xuống khẳng định là rẻ hơn khi anh mua từ lò mổ. Hơn nữa đây đều là heo nuôi ở nông thôn, giá cả khẳng định cao hơn một chút.”

Từ Minh Châu nói xong, đôi mắt Từ Minh Phong càng ngày càng sáng, “Anh sẽ làm thế!”

Ngồi trên xe về nhà, tâm tình Từ Minh Châu rất tốt. Không phải vì bản thân, mà là vì ông anh nhà mình. Cô rất vui vì có thể giúp đỡ.

Lần này bọn họ chia làm hai đường, cô về nhà chăm sóc hai con heo trong nhà, còn Từ Minh Phong ở thành phố sẽ liên hệ địa điểm và người mổ thuê.

Một khi hợp đồng hết hạn, sẽ vận chuyển con heo từ nhà lại đây, giai đoạn đầu cũng không cần quá nhiều, một ngày một con heo là đủ rồi, kiên trì nửa tháng. Trong lúc này cũng có thể lại tìm kiếm nhà cung ứng mới, như vậy sẽ có nhiều thời gian hơn, cũng có nhiều lựa chọn hơn một chút.

Lần này Từ Minh Châu đảm đương trọng trách tìm heo, đương nhiên bao gồm cả nuôi béo hai con heo ở nhà.

Về đến nhà, Từ Minh Châu còn chưa kịp ngồi xuống uống miếng nước liền chạy đến hậu viện xem hai con heo.

Hai con heo vốn đang lười biếng nằm liệt dưới đất, nhìn thấy Từ Minh Châu lập tức hưng phấn lên, không ngừng chạy vòng vòng, còn đặt hai chi trước lên cục đá bên cạnh, nỗ lực nâng đầu cao lên.



“Heo bảo bối, bọn mày phải ăn nhiều nhiều nha, đến lúc đó có thể bán thêm ít tiền.” cô vừa nói vừa múc cơm heo vào.

Cũng không biết hai con heo này có nghe hiểu lời cô nói không, lập tức chúi đầu vào máng ăn, vừa ăn còn thường thường ngẩng đầu nhìn Từ Minh Châu có ở đây không.

Cha Từ phụ đi ra sân sau bắt gà, nhìn thấy con gái cho heo ăn, trong miệng còn lẩm bẩm gì đó. Biểu tình muốn bao nhiêu nghiêm túc có bấy nhiêu nghiêm túc.

“Châu Châu, con đang làm gì vậy? Đám heo này mẹ con đã cho ăn từ buổi trưa rồi, không ăn ...” Nhìn thấy hai con heo đang ăn ngon lành, ông liền nuốt xuống nửa câu còn lại.

Rõ ràng buổi trưa, bà xã còn nhắc mãi, nói hôm nay hai con heo không ăn nhiều, sao hiện tại lại ăn mạnh mẽ thế?

“Cha nói gì ạ?” Từ Minh Châu nghi hoặc nhìn về phía cha Từ.

“Không có gì.”

“Vâng, đúng rồi, con có chuyện muốn nói với cha.” Từ Minh Châu nói hết chuyện đã thương lượng với anh trai.

Lúc trước ba người bọn họ đã thương lượng tốt. Vợ chồng Từ Minh Phong không nói ra làm người nhà lo lắng, nhưng Từ Minh Châu không nghĩ như vậy.

Đến lúc đó giấu giếm thu mua heo cũng khẳng địnhkhông giấu được chỗ cha, không bằng nói hết ngay từ đầu, đỡ làm người trong nhà đoán mò mà nhọc lòng. Còn có một nguyên nhân chính là Từ Minh Châu cảm thấy nhân mạch của cha cô rất rộng, khẳng định có thể càng thu được nhiều heo hơn.

Từ Minh Châu nói xong nhìn về phía cha cô, mặt cha Từ không cảm cúc, trong lòng đột nhiên cảm thấy có điểm luống cuống, chẳng lẽ?

Không đợi cô nghĩ gì, cha Từ đã mở miệng, “Thằng nhãi kia có phải định gạt cha hay không?”

Thằng nhãi? Từ Minh Châu đột nhiên phản ứng lại đây nói tới ông anh mình, “Aiz, cha, kỳ thật anh chỉ không muốn mọi người lo lắng mà thôi.”

“Được rồi, đừng giải thích thay nó, anh con tính tình cái gì cha còn không biết sao. Được rồi, chuyện này cha hiểu, khi nào cần thu heo thì nói với cha trước hai ngày là được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK