Vĩ Nhiên nhìn kỹ một lần nữa, cô đột nhiên cảm thấy gương mặt của Uyển Chi rất quen hình như đã gặp ở đâu đó rồi, suy ngẫm một lát thì cô chợt nhớ ra cô đã gặp Uyển Chi tại quán bar The Night, hình như cô chính là đối tác xây dựng của The Night.
Nếu nói như vậy chẳng lẽ Hoắc Trương và Uyển Chi đã gặp lại nhau rồi sao?
Chiếc xe của Thiên Vĩ một lần nữa lăn bánh, Uyển Chi để quên đồ tại Tạ gia, sau khi lấy xong cô liền cùng Thiên Vĩ đi đến nhà hàng.
Vĩ Nhiên nhanh chóng bám theo họ, cô muốn biết thêm chút thông tin, Vĩ Nhiên rất cảnh giác, cô luôn giữ khoảng cách với xe của Thiên Vĩ nên anh cơ bản là không phát hiện ra.
Ba người họ cùng nhau đi vào nhà hàng, Vĩ Nhiên nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi.
“ Anh à, em vừa gửi địa chỉ cho anh đấy, anh đến đây nhanh lên.”
Hoắc Trương nhìn vào địa chỉ mà Vĩ Nhiên gửi, nó là một quán ăn, tự nhiên hôm nay lại rủ anh đi ăn bất chợt như vậy, con nhóc này tính làm gì chứ?
“ Anh đang rất bận, em đi ăn một mình đi.”
Hoắc Trương không có quá nhiều thời gian, anh còn rất nhiều việc phải làm, bình thường nếu không phải họ hẹn trước với nhau thì anh nhất định không đi ăn cùng Vĩ Nhiên.
Điều này cô đâu phải không biết, hôm nay lại muốn giở trò gì mà bắt anh đi ăn cho bằng được.
“ Đi mà, em…. đại loại là anh đến đây đi, rất quan trọng, làm ơn.”
Vĩ Nhiên bắt đầu năn nỉ, cô biết nói chuyện bình thường không thể nào xê dịch được anh trai, liền dở trò năn nỉ, Hoắc Trương cũng không phải con nít, anh đương nhiên cũng không dễ dàng trúng kế của cô.
“ Anh à, thật sự là rất quan trọng nếu anh không đến nhất định sẽ hối hận đấy.”
Vĩ Nhiên không biết phải năn nỉ làm sao nữa liền dở trò giận dỗi tắt máy, Hoắc Trương nhìn vào điện thoại mà bất lực thở dài, anh biết cô chỉ là đang dở thói công chúa thôi.
Hoắc Trương tiếp tục làm việc, anh cử Alex đến đó rồi báo lại tình hình cho anh.
Vĩ Nhiên ngồi vào bàn, cô chọn một vị trí có thể dễ dàng quan sát ba người họ.
Tiểu Đồng ngồi bên cạnh Uyển Chi, Thiên Vĩ chọn vị trí đối diện, cả ba trò chuyện rất vui vẻ, chủ đề đều là quay quanh Tiểu Đồng.
Vĩ Nhiên đương nhiên chẳng nghe được họ đang nói gì nhưng nhìn mặt ai cũng vui như thế, cô đánh giá đúng là một gia đình hạnh phúc.
Không biết anh trai cô có cửa xen vào không nữa, thật tiếc quá.Ủa nếu nghĩ như vậy khác gì đang gán cho anh trai cô danh phận của tiểu tam, không được, phải bỏ cái suy nghĩ đó ra.
“ Tiểu thư.”
Alex thấy Vĩ Nhiên cứ tập trung nhìn vào bàn của người khác liền vỗ nhẹ vào vai của cô, anh đứng đây nãy giờ mà cô chẳng hề nhìn một cái.
“ Anh trai tôi đâu?”
Vĩ Nhiên nhìn mãi vẫn không thấy Hoắc Trương, cô tức giận hỏi, những lúc cần như vậy thì anh không xuất hiện.
“ Ông chủ đang rất bận, cử tôi đến xem tình hình của tiểu thư ạ.”
Tức chết cô, cô làm việc này là vì ai chứ, nghe cứ như cô quậy phá cần anh đến giúp vậy.
Vĩ Nhiên tức giận bỏ ra ngoài, khoảng năm phút sau cô đi vào ngồi lại bàn, gương mặt vô cùng mong chờ.
Đúng như dự định, mười lăm phút sau Hoắc Trương chính thức xuất hiện, gương mặt anh vô cùng khó chịu, ngồi xuống đối diện với Vĩ Nhiên.
“ Chỉ là ăn tối, em nhất thiết phải gọi cho mẹ sao?”
Hoắc Trương lúc nãy đang làm việc thì nhận được cuộc gọi của mẹ, bình thường mẹ anh rất ít khi gọi bất chợt như thế này nhất định là có chuyện rất quan trọng, nhưng khi nghe máy, mẹ chỉ mắng anh, hỏi anh tại sao không đến chỗ Vĩ Nhiên hẹn, còn nói nếu anh không nhanh chóng đứng dậy thì đừng trách bà.
Hoắc Trương bất lực chỉ có thể chạy đến đây xem nhóc con này giở trò, thực ra vì anh sợ nếu chọc giận mẹ, sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của bà, tuy mấy năm qua sức khỏe đã cải thiện rất nhiều, nhưng vẫn nên hạn chế tức giận.
“ Anh nhìn họ có quen không?”
Vĩ Nhiên không trả lời câu hỏi của anh, cô chỉ vào bàn của Uyển Chi, Hoắc Trương cũng quay lại nhìn theo hướng tay của cô.
Anh ngạc nhiên không ngờ lại gặp Uyển Chi ở đây, đã vậy cô còn đi ăn với lại Thiên Vĩ nữa chứ.
Uyển Chi bên này cũng có cảm giác như ai đó đang nhìn mình, cô đảo đôi mắt tìm kiếm, khi nhìn thấy Hoắc Trương đang ngồi gần đó, cả người Uyển Chi run lên, cũng may vừa rồi cô nhờ nhân viên đưa Tiểu Đồng đến khu vui chơi ở dãy bên cạnh, nếu không Hoắc Trương đã gặp Tiểu Đồng.
Thiên Vĩ quan sát biểu cảm của Uyển Chi, thấy cô khác thường, anh liền nắm lấy tay cô chấn an.
“ Uyển Chi sao vậy?”
“ Là hắn, Hoắc Trương đang ở đây.”
Thiên Vĩ sau khi nghe xong vẫn giữ bình tĩnh, anh đứng dậy đi đến bên cạnh Uyển Chi, vỗ nhẹ vào vai của cô sau đó cả hai cùng nhau rời đi.Anh muốn cho Hoắc Trương thấy mối quan hệ giữa họ rất tốt, Uyển Chi lại không có ý phản kháng, cô cứ như vậy mà để cho Thiên Vĩ nắm lấy tay mình, cả hai cùng nhau đi ra ngoài.
Hoắc Trương định đứng dậy đuổi theo bọn họ nhưng đã bị Vĩ Nhiên ngắn lại.
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.
Nếu nói như vậy chẳng lẽ Hoắc Trương và Uyển Chi đã gặp lại nhau rồi sao?
Chiếc xe của Thiên Vĩ một lần nữa lăn bánh, Uyển Chi để quên đồ tại Tạ gia, sau khi lấy xong cô liền cùng Thiên Vĩ đi đến nhà hàng.
Vĩ Nhiên nhanh chóng bám theo họ, cô muốn biết thêm chút thông tin, Vĩ Nhiên rất cảnh giác, cô luôn giữ khoảng cách với xe của Thiên Vĩ nên anh cơ bản là không phát hiện ra.
Ba người họ cùng nhau đi vào nhà hàng, Vĩ Nhiên nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi.
“ Anh à, em vừa gửi địa chỉ cho anh đấy, anh đến đây nhanh lên.”
Hoắc Trương nhìn vào địa chỉ mà Vĩ Nhiên gửi, nó là một quán ăn, tự nhiên hôm nay lại rủ anh đi ăn bất chợt như vậy, con nhóc này tính làm gì chứ?
“ Anh đang rất bận, em đi ăn một mình đi.”
Hoắc Trương không có quá nhiều thời gian, anh còn rất nhiều việc phải làm, bình thường nếu không phải họ hẹn trước với nhau thì anh nhất định không đi ăn cùng Vĩ Nhiên.
Điều này cô đâu phải không biết, hôm nay lại muốn giở trò gì mà bắt anh đi ăn cho bằng được.
“ Đi mà, em…. đại loại là anh đến đây đi, rất quan trọng, làm ơn.”
Vĩ Nhiên bắt đầu năn nỉ, cô biết nói chuyện bình thường không thể nào xê dịch được anh trai, liền dở trò năn nỉ, Hoắc Trương cũng không phải con nít, anh đương nhiên cũng không dễ dàng trúng kế của cô.
“ Anh à, thật sự là rất quan trọng nếu anh không đến nhất định sẽ hối hận đấy.”
Vĩ Nhiên không biết phải năn nỉ làm sao nữa liền dở trò giận dỗi tắt máy, Hoắc Trương nhìn vào điện thoại mà bất lực thở dài, anh biết cô chỉ là đang dở thói công chúa thôi.
Hoắc Trương tiếp tục làm việc, anh cử Alex đến đó rồi báo lại tình hình cho anh.
Vĩ Nhiên ngồi vào bàn, cô chọn một vị trí có thể dễ dàng quan sát ba người họ.
Tiểu Đồng ngồi bên cạnh Uyển Chi, Thiên Vĩ chọn vị trí đối diện, cả ba trò chuyện rất vui vẻ, chủ đề đều là quay quanh Tiểu Đồng.
Vĩ Nhiên đương nhiên chẳng nghe được họ đang nói gì nhưng nhìn mặt ai cũng vui như thế, cô đánh giá đúng là một gia đình hạnh phúc.
Không biết anh trai cô có cửa xen vào không nữa, thật tiếc quá.Ủa nếu nghĩ như vậy khác gì đang gán cho anh trai cô danh phận của tiểu tam, không được, phải bỏ cái suy nghĩ đó ra.
“ Tiểu thư.”
Alex thấy Vĩ Nhiên cứ tập trung nhìn vào bàn của người khác liền vỗ nhẹ vào vai của cô, anh đứng đây nãy giờ mà cô chẳng hề nhìn một cái.
“ Anh trai tôi đâu?”
Vĩ Nhiên nhìn mãi vẫn không thấy Hoắc Trương, cô tức giận hỏi, những lúc cần như vậy thì anh không xuất hiện.
“ Ông chủ đang rất bận, cử tôi đến xem tình hình của tiểu thư ạ.”
Tức chết cô, cô làm việc này là vì ai chứ, nghe cứ như cô quậy phá cần anh đến giúp vậy.
Vĩ Nhiên tức giận bỏ ra ngoài, khoảng năm phút sau cô đi vào ngồi lại bàn, gương mặt vô cùng mong chờ.
Đúng như dự định, mười lăm phút sau Hoắc Trương chính thức xuất hiện, gương mặt anh vô cùng khó chịu, ngồi xuống đối diện với Vĩ Nhiên.
“ Chỉ là ăn tối, em nhất thiết phải gọi cho mẹ sao?”
Hoắc Trương lúc nãy đang làm việc thì nhận được cuộc gọi của mẹ, bình thường mẹ anh rất ít khi gọi bất chợt như thế này nhất định là có chuyện rất quan trọng, nhưng khi nghe máy, mẹ chỉ mắng anh, hỏi anh tại sao không đến chỗ Vĩ Nhiên hẹn, còn nói nếu anh không nhanh chóng đứng dậy thì đừng trách bà.
Hoắc Trương bất lực chỉ có thể chạy đến đây xem nhóc con này giở trò, thực ra vì anh sợ nếu chọc giận mẹ, sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của bà, tuy mấy năm qua sức khỏe đã cải thiện rất nhiều, nhưng vẫn nên hạn chế tức giận.
“ Anh nhìn họ có quen không?”
Vĩ Nhiên không trả lời câu hỏi của anh, cô chỉ vào bàn của Uyển Chi, Hoắc Trương cũng quay lại nhìn theo hướng tay của cô.
Anh ngạc nhiên không ngờ lại gặp Uyển Chi ở đây, đã vậy cô còn đi ăn với lại Thiên Vĩ nữa chứ.
Uyển Chi bên này cũng có cảm giác như ai đó đang nhìn mình, cô đảo đôi mắt tìm kiếm, khi nhìn thấy Hoắc Trương đang ngồi gần đó, cả người Uyển Chi run lên, cũng may vừa rồi cô nhờ nhân viên đưa Tiểu Đồng đến khu vui chơi ở dãy bên cạnh, nếu không Hoắc Trương đã gặp Tiểu Đồng.
Thiên Vĩ quan sát biểu cảm của Uyển Chi, thấy cô khác thường, anh liền nắm lấy tay cô chấn an.
“ Uyển Chi sao vậy?”
“ Là hắn, Hoắc Trương đang ở đây.”
Thiên Vĩ sau khi nghe xong vẫn giữ bình tĩnh, anh đứng dậy đi đến bên cạnh Uyển Chi, vỗ nhẹ vào vai của cô sau đó cả hai cùng nhau rời đi.Anh muốn cho Hoắc Trương thấy mối quan hệ giữa họ rất tốt, Uyển Chi lại không có ý phản kháng, cô cứ như vậy mà để cho Thiên Vĩ nắm lấy tay mình, cả hai cùng nhau đi ra ngoài.
Hoắc Trương định đứng dậy đuổi theo bọn họ nhưng đã bị Vĩ Nhiên ngắn lại.
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.