Cũng một buổi sáng, thầy gửi một tin nhắn cho tôi.
[Em thực sự dám hát Popera sao?"]
[Vâng]
[Đây là bản demo.]
Tôi tải bản demo (*) đó xuống máy, tìm trong túi chiếc tai nghe bluetooth trong túi.
(*) demo bài hát: bản ban đầu của một bài hát, thường là do nhạc sĩ hát, do đó không cần quá chỉn chu, chỉ cần cho thấy tiềm năng và ý tưởng của bài là được.
Tôi vô cùng háo hức, bởi lẽ đây có thể là một tác phẩm của thầy Henry. Tôi biết thầy ấy lâu lâu mới ra nhạc một lần, vậy mà lần này thầy ấy lại muốn viết cho tôi.
Tôi bật lên, giai điệu trong bài hát khiến tôi thực sự sốc. Bài này thực sự khác với phong cách của thầy Henry, tất nhiên giọng hát cũng không phải. Nhưng tôi bị sự tác động mạnh mẽ của nó đánh vào. Tôi thề rằng, một khi bài này được trình bày bởi một ca sĩ vô danh, họ hoàn toàn có thể trở nên nổi tiếng. Tôi không biết có phải vì mình đã làm gì không mà được một cơ hội lớn như vậy. Dẫu không phải là thầy Henry viết, nhưng người này tôi nghĩ phải rất giỏi, kiến thức về âm nhạc cũng vô cùng sâu rộng. Đặc biệt giọng hát cũng rất tốt, nhưng tôi nghĩ là mang hơi hướng thiếu niên một chút, có vẻ là viết cho tôi nên mới như vậy. Tôi cảm thấy giọng này cũng hơi quen quen.
Tôi bị đơ một chút, một lát sau mới nhắn lại cho thầy Henry.
[Thầy ơi, bài hát này tuyệt quá. Thầy có thể cho em tên của người viết được không.]
[Không được, người này không muốn tiết lộ danh tính. Ông ấy nói muốn nhượng bản quyền bài hát này hoàn toàn cho em.]
[Như vậy không được thầy ơi. Em thực sự rất biết ơn ông ấy viết bài này cho em, nhưng mà đừng như vậy. Xin thầy nói với ông ấy như thế.]
[Thầy cũng đã nói rồi, nhưng ông ấy không đồng ý. Vì thế em phải cố gắng hết mình được chưa. Sau khi Chung kết kết thúc, nếu em dành được giải Quán quân, thầy sẽ thuê cho em một đội ngũ làm MV tốt nhất thầy biết để làm cho em.]
[Thầy, như thế hơi quá.]
[Không nhưng nhị gì hết. Em hãy cố mà lấy được thì lúc đấy hãy nói.]
Nhắn xong dòng đó xong, thầy Henry không hoạt động nữa.
Tôi không biết tại sao thái độ của thầy ấy lại như vậy, càng không thể hiểu được người viết muốn gì khi muốn nhượng lại toàn bộ bản quyền bài hát cho tôi. Tôi không tốt bằng nhiều người trên thế giới, cũng không có một lượng fan quá lớn. Vậy tại sao ông ấy lại nhượng cho tôi.
Tôi không suy nghĩ gì thêm mà bắt đầu tập trung hơn vào bài hát này. Bài hát này thực sự rất khó về thanh nhạc. Đây là một bài có tiết tấu mạnh mẽ cùng với sự chuyển biến liên tục giữa các nhịp điệu. Ngoài ra đây là một bài hát đòi hỏi sự tư duy về âm nhạc rất lớn.
Do tôi cũng đã học Opera rồi. Về phần Pop thì tôi đã vô cùng quen thuộc với nó nên tôi nghĩ mình hoàn toàn có thể làm được.
Lần này, chúng tôi cũng phải thu âm để có thể giữ vững phong độ tốt nhất khi trình diễn. Lúc lên sân khấu, tổ chương trình sẽ mở phần backtrack (*) để chúng tôi có thể sử dụng những kĩ thuật như belting hoặc tự hòa âm với chính giọng mình trong backtrack để tạo thành một màn trình diễn xuất sắc nhất.
(*) backtrack: Backtrack là một thuật ngữ âm nhạc dùng để chỉ một bản nhạc nền (background music) hoặc một phần nhạc chơi nền (accompaniment) được sử dụng trong quá trình biểu diễn hoặc thu âm. Backtrack thường là một bản ghi âm trước đó, chứa các phần nhạc không phải do người biểu diễn trực tiếp tạo ra, và được phát lại trong khi người biểu diễn thể hiện ca khúc trên sân khấu hoặc trong phòng thu.
Nói chung đây là phần trình diễn cuối cùng của chúng tôi trong chương trình này, nên ai ai cũng muốn một sự tốt nhất. Một phần để cho thí sinh sẽ có phong độ tốt nhất, một phần là tăng lượng khán giả xem truyền hình, và tạo danh tiếng cho các mùa tiếp theo.
Nếu như bình thường, tôi sẽ chỉ cần một khoảng thời gian ngắn để có thể tập luyện một bài hát thành thạo, nhưng lần này tôi phải dành rất nhiều thời gian cho nó.
Chị Yedda sau khi bản demo cũng phải tự thốt lên rằng, tại sao lại có thể sáng tác một bài hát khó như vậy cho một đứa trẻ 14 tuổi, và trong đó còn có sự ngưỡng mộ không hề nhỏ cho người viết nhạc khi có thể kết hợp thuần thục giữa pop và opera, cùng với những kĩ thuật vô cùng đắt giá và khó người này sử dụng.
Chị ấy có khuyên tôi là nên giảm một số chi tiết khó xuống, nhưng với tôi mà nói, giảm một thứ là giảm cơ hội thể hiện bản thân, tôi muốn tiếp tục. Ngoài ra, dù nó rất hay và phù hợp với tôi nhưng một số đoạn lại không làm tôi thích lắm. Tôi nói với chị về việc sửa đổi nó, lại muốn tăng thêm một số kĩ thuật siêu khó nữa, làm chị Yedda khóc muốn hết nước mắt.
Do người hát là tôi nên chị ấy không cố ngăn cản tôi, chỉ hỏi rằng liệu bản thân tôi có thể làm được không, ngoài ra thì chị ấy giúp tôi xem nó có phù hợp để sửa hay không.
Rất may là những gì tôi muốn đều được chấp thuận nên tôi nhanh chóng tiến vào giai đoạn tập hát hết mình.
[Em thực sự dám hát Popera sao?"]
[Vâng]
[Đây là bản demo.]
Tôi tải bản demo (*) đó xuống máy, tìm trong túi chiếc tai nghe bluetooth trong túi.
(*) demo bài hát: bản ban đầu của một bài hát, thường là do nhạc sĩ hát, do đó không cần quá chỉn chu, chỉ cần cho thấy tiềm năng và ý tưởng của bài là được.
Tôi vô cùng háo hức, bởi lẽ đây có thể là một tác phẩm của thầy Henry. Tôi biết thầy ấy lâu lâu mới ra nhạc một lần, vậy mà lần này thầy ấy lại muốn viết cho tôi.
Tôi bật lên, giai điệu trong bài hát khiến tôi thực sự sốc. Bài này thực sự khác với phong cách của thầy Henry, tất nhiên giọng hát cũng không phải. Nhưng tôi bị sự tác động mạnh mẽ của nó đánh vào. Tôi thề rằng, một khi bài này được trình bày bởi một ca sĩ vô danh, họ hoàn toàn có thể trở nên nổi tiếng. Tôi không biết có phải vì mình đã làm gì không mà được một cơ hội lớn như vậy. Dẫu không phải là thầy Henry viết, nhưng người này tôi nghĩ phải rất giỏi, kiến thức về âm nhạc cũng vô cùng sâu rộng. Đặc biệt giọng hát cũng rất tốt, nhưng tôi nghĩ là mang hơi hướng thiếu niên một chút, có vẻ là viết cho tôi nên mới như vậy. Tôi cảm thấy giọng này cũng hơi quen quen.
Tôi bị đơ một chút, một lát sau mới nhắn lại cho thầy Henry.
[Thầy ơi, bài hát này tuyệt quá. Thầy có thể cho em tên của người viết được không.]
[Không được, người này không muốn tiết lộ danh tính. Ông ấy nói muốn nhượng bản quyền bài hát này hoàn toàn cho em.]
[Như vậy không được thầy ơi. Em thực sự rất biết ơn ông ấy viết bài này cho em, nhưng mà đừng như vậy. Xin thầy nói với ông ấy như thế.]
[Thầy cũng đã nói rồi, nhưng ông ấy không đồng ý. Vì thế em phải cố gắng hết mình được chưa. Sau khi Chung kết kết thúc, nếu em dành được giải Quán quân, thầy sẽ thuê cho em một đội ngũ làm MV tốt nhất thầy biết để làm cho em.]
[Thầy, như thế hơi quá.]
[Không nhưng nhị gì hết. Em hãy cố mà lấy được thì lúc đấy hãy nói.]
Nhắn xong dòng đó xong, thầy Henry không hoạt động nữa.
Tôi không biết tại sao thái độ của thầy ấy lại như vậy, càng không thể hiểu được người viết muốn gì khi muốn nhượng lại toàn bộ bản quyền bài hát cho tôi. Tôi không tốt bằng nhiều người trên thế giới, cũng không có một lượng fan quá lớn. Vậy tại sao ông ấy lại nhượng cho tôi.
Tôi không suy nghĩ gì thêm mà bắt đầu tập trung hơn vào bài hát này. Bài hát này thực sự rất khó về thanh nhạc. Đây là một bài có tiết tấu mạnh mẽ cùng với sự chuyển biến liên tục giữa các nhịp điệu. Ngoài ra đây là một bài hát đòi hỏi sự tư duy về âm nhạc rất lớn.
Do tôi cũng đã học Opera rồi. Về phần Pop thì tôi đã vô cùng quen thuộc với nó nên tôi nghĩ mình hoàn toàn có thể làm được.
Lần này, chúng tôi cũng phải thu âm để có thể giữ vững phong độ tốt nhất khi trình diễn. Lúc lên sân khấu, tổ chương trình sẽ mở phần backtrack (*) để chúng tôi có thể sử dụng những kĩ thuật như belting hoặc tự hòa âm với chính giọng mình trong backtrack để tạo thành một màn trình diễn xuất sắc nhất.
(*) backtrack: Backtrack là một thuật ngữ âm nhạc dùng để chỉ một bản nhạc nền (background music) hoặc một phần nhạc chơi nền (accompaniment) được sử dụng trong quá trình biểu diễn hoặc thu âm. Backtrack thường là một bản ghi âm trước đó, chứa các phần nhạc không phải do người biểu diễn trực tiếp tạo ra, và được phát lại trong khi người biểu diễn thể hiện ca khúc trên sân khấu hoặc trong phòng thu.
Nói chung đây là phần trình diễn cuối cùng của chúng tôi trong chương trình này, nên ai ai cũng muốn một sự tốt nhất. Một phần để cho thí sinh sẽ có phong độ tốt nhất, một phần là tăng lượng khán giả xem truyền hình, và tạo danh tiếng cho các mùa tiếp theo.
Nếu như bình thường, tôi sẽ chỉ cần một khoảng thời gian ngắn để có thể tập luyện một bài hát thành thạo, nhưng lần này tôi phải dành rất nhiều thời gian cho nó.
Chị Yedda sau khi bản demo cũng phải tự thốt lên rằng, tại sao lại có thể sáng tác một bài hát khó như vậy cho một đứa trẻ 14 tuổi, và trong đó còn có sự ngưỡng mộ không hề nhỏ cho người viết nhạc khi có thể kết hợp thuần thục giữa pop và opera, cùng với những kĩ thuật vô cùng đắt giá và khó người này sử dụng.
Chị ấy có khuyên tôi là nên giảm một số chi tiết khó xuống, nhưng với tôi mà nói, giảm một thứ là giảm cơ hội thể hiện bản thân, tôi muốn tiếp tục. Ngoài ra, dù nó rất hay và phù hợp với tôi nhưng một số đoạn lại không làm tôi thích lắm. Tôi nói với chị về việc sửa đổi nó, lại muốn tăng thêm một số kĩ thuật siêu khó nữa, làm chị Yedda khóc muốn hết nước mắt.
Do người hát là tôi nên chị ấy không cố ngăn cản tôi, chỉ hỏi rằng liệu bản thân tôi có thể làm được không, ngoài ra thì chị ấy giúp tôi xem nó có phù hợp để sửa hay không.
Rất may là những gì tôi muốn đều được chấp thuận nên tôi nhanh chóng tiến vào giai đoạn tập hát hết mình.