"Cố Cao Lãng, hôm nay em sẽ hát bài gì?" - Người MC hỏi tôi khi tới gần đựng cạnh anh ta.
"Hôm nay em sẽ hát bài 'Golden Land' ạ"
"Chúc em may mắn."
Tuổi trẻ là một thứ gì đó vô củng xa xỉ, nhưng ai ai cũng đã từng sở hữu. Sở dĩ nói như vậy bởi lẽ nó quyết định mọi thứ về sau, cũng không thể ai có thể một lần nữa quay trở lại thời còn trẻ. Tuổi trẻ là sự thử thách chính bản thân mình với những niềm đam mê cháy bỏng, cùng với sự nỗ lực không ngừng nghỉ để tiến về phía trước.
---------------------------------------------
In a land of golden dreams,
Where the sun's warm embrace beams,
We're free to wander and explore,
In this Golden Land, forevermore.
(Trên mảnh đất của những giấc mơ vàng rực rỡ,
Nơi ánh nắng mặt trời ôm ấp ấm áp chiếu sáng,
Chúng ta tự do lang thang và khám phá,
Trên Vùng Đất Vàng này, mãi mãi.)
-----------------------------------------------
No boundaries, no fear,
We'll chase our dreams, crystal clear,
With hearts so light, we'll take flight,
In this Golden Land, shining bright.
(Không giới hạn, không sợ hãi,
Chúng ta sẽ theo đuổi những ước mơ, rõ ràng như pha lê,
Với trái tim nhẹ nhàng, chúng ta cất cánh,
Trên Vùng Đất Vàng này, tỏa sáng rực rỡ.)
-------------------------------------------
In this Golden Land, we'll roam,
Where dreams come true and hearts find home,
We'll dance and sing, our spirits soar,
In this Golden Land, forevermore.
(Trên Vùng Đất Vàng này, chúng ta lang thang,
Nơi ước mơ trở thành hiện thực và trái tim tìm thấy nơi gọi là nhà,
Chúng ta nhảy múa và hát ca, tâm hồn bay cao,
Trên Vùng Đất Vàng này, mãi mãi.)
-----------------------------------------
Tôi hát xong, mọi người vỗ tay vô cùng rôm rả. Nói chung, tôi đứng trên sân khấu này, tôi đã tự mình thưởng thức nó. Tôi thưởng thức từng biểu cảm của mỗi khán giả, tôi cảm thây bản thân mình là người kể chuyện, là người điều phối cảm xúc của mọi người trong trường quay này. Bài hát này mang giai điệu vui tươi của tuổi trẻ, tuy nhiên để hỏi rằng có đáng suy ngẫm hay không thì là có. Tự bản thân tôi thấy rằng nó có ý nghĩa, bởi lẽ tôi đã từng bỏ lỡ tuổi trẻ, hiện tại tôi nó, tôi cảm thấy dường như mình lại có tất cả mọi thứ. Chỉ như vậy thôi cũng đã quyết định thế giới mai sau của tôi như thế nào. Vì thế tuổi trẻ, đừng bỏ lỡ nó, hãy tiếp tục thử thách bản thân mình, làm những gì mình muốn bởi lẽ trong tương lai khó có thể thay đổi được dù có cố gắng thế nào, do cơ hội đã trở nên khan hiếm.
"Tôi không còn ngôn từ gì để nói về em nữa, em quá tốt so với chất lượng thí sinh của chương trình. Tôi tin rằng mọi người sẽ bình chọn cho em cao nhất trong tất cả các mùa của chương trình 'Find my voice'này" - Hứa Kì nói.
"Tôi thì thấy rằng em rất đáng để được khen ngợi khi tự đa dạng hóa bản thân trong nhiều cảm xúc khác nhau. Tôi hi vọng tập sau có thể nghe một thể loại nhạc khác biệt hoàn toàn với những bài hát pop, hay ballad này." - Mĩ Lâm nói.
"Chị Mĩ Lâm, chị quên tập sau là tập cuối rồi sao. Cao Lãng, em ấy chỉ còn một sự lựa chọn cuối cùng để có thể đạt được lượt bình chọn cao nhất thôi, vì thế tôi nghĩ em ấy nên lựa chọn một bài hát sở trường của mình." - Huấn luyện viên Tịnh Kì nói.
"Đúng là như vậy, nhưng tôi vẫn rất mong được một lần nghe em hát một thể loại mang tính cổ điển như vậy vì trình độ thanh nhạc của em rất tốt. Hiện tại, em đứng trên sân khấu này, tôi là huấn luyện viên, nhưng tôi nghĩ sau khi em ra khỏi chương trình này, em sẽ có thể ngang hàng cả về trình độ lẫn sự nổi tiếng với tôi. Tôi chúc em vòng sau có thể giữ được phong độ tốt nhất." - Mĩ Lâm nói.
"Em cảm ơn các vị huấn luyện viên đã dành lời khen cho em. Trong vòng Chung kết, nếu em có thể đi tiếp em sẽ cố gắng hết sức mình ạ."
Cả khán đài vỗ tay ầm cả một vùng. Tôi cúi đầu chào tất cả các vị khán giả rồi tiến vào bên trong cánh gà. Tôi hiện tại là thí sinh cuối cùng tham gia vòng Trình diễn này. Có thể là huấn luyện viên ấy đã đánh giá tôi cao hơn các thí sinh khác, và một phần cũng có thể là tổ chương trình sắp xếp để khiến lượng khán giả trong trường quay không chán nản mà quay về.
Tôi ngồi cùng với cả bọn đang nói chuyện ồn ào. Hi Tuấn vẫy tay tôi ý muốn tôi ngồi cạnh cậu ấy, vì thế nên tôi cũng qua.
"Ê nè, hay quá đấy. Đừng nói với tôi là lần sau cậu hát Opera nhé." - Hi Tuấn nháy mắt nhìn tôi.
"Một ý kiến hay, tôi sẽ thử xem xét nó xem sao." - Tôi cười nói.
"Em hát hay lắm đấy. Chị nghĩ em hoàn toàn là Quán quân của chương trình. Nếu không thì có lẽ chương trình đã thay đổi kết quả rồi." - Lương Tâm Như nói.
"Chị, đừng nói thế." - Tôi ngoảnh mặt lại, tay xoa xoa đầu rồi cười nói.
"A, cô ấy bằng tuổi tôi, sao cậu lại xưng chị em còn tôi là tôi cậu thế hả. Cậu có phải là một đứa có sắc bỏ bạn không hả." - Hi Tuấn kéo tay tôi nói.
"Không phải đâu, không phải đâu, cậu mà còn thế nữa thì có khác gì trẻ con đâu chứ" - Tôi cố gạt bỏ cái tay đang kéo mình liên tục.
"Thôi đi, đừng có biện minh nữa."
Lương Tâm Như nhìn bọn tôi che miệng cười. Cô ấy thực sự rất xinh đẹp, cuốn hút, tôi mong cô ấy có thể hoàn thành tâm nguyện của cô ấy, trở thành một thần tượng được nhiều sự chú ý từ mọi người.
"Hôm nay em sẽ hát bài 'Golden Land' ạ"
"Chúc em may mắn."
Tuổi trẻ là một thứ gì đó vô củng xa xỉ, nhưng ai ai cũng đã từng sở hữu. Sở dĩ nói như vậy bởi lẽ nó quyết định mọi thứ về sau, cũng không thể ai có thể một lần nữa quay trở lại thời còn trẻ. Tuổi trẻ là sự thử thách chính bản thân mình với những niềm đam mê cháy bỏng, cùng với sự nỗ lực không ngừng nghỉ để tiến về phía trước.
---------------------------------------------
In a land of golden dreams,
Where the sun's warm embrace beams,
We're free to wander and explore,
In this Golden Land, forevermore.
(Trên mảnh đất của những giấc mơ vàng rực rỡ,
Nơi ánh nắng mặt trời ôm ấp ấm áp chiếu sáng,
Chúng ta tự do lang thang và khám phá,
Trên Vùng Đất Vàng này, mãi mãi.)
-----------------------------------------------
No boundaries, no fear,
We'll chase our dreams, crystal clear,
With hearts so light, we'll take flight,
In this Golden Land, shining bright.
(Không giới hạn, không sợ hãi,
Chúng ta sẽ theo đuổi những ước mơ, rõ ràng như pha lê,
Với trái tim nhẹ nhàng, chúng ta cất cánh,
Trên Vùng Đất Vàng này, tỏa sáng rực rỡ.)
-------------------------------------------
In this Golden Land, we'll roam,
Where dreams come true and hearts find home,
We'll dance and sing, our spirits soar,
In this Golden Land, forevermore.
(Trên Vùng Đất Vàng này, chúng ta lang thang,
Nơi ước mơ trở thành hiện thực và trái tim tìm thấy nơi gọi là nhà,
Chúng ta nhảy múa và hát ca, tâm hồn bay cao,
Trên Vùng Đất Vàng này, mãi mãi.)
-----------------------------------------
Tôi hát xong, mọi người vỗ tay vô cùng rôm rả. Nói chung, tôi đứng trên sân khấu này, tôi đã tự mình thưởng thức nó. Tôi thưởng thức từng biểu cảm của mỗi khán giả, tôi cảm thây bản thân mình là người kể chuyện, là người điều phối cảm xúc của mọi người trong trường quay này. Bài hát này mang giai điệu vui tươi của tuổi trẻ, tuy nhiên để hỏi rằng có đáng suy ngẫm hay không thì là có. Tự bản thân tôi thấy rằng nó có ý nghĩa, bởi lẽ tôi đã từng bỏ lỡ tuổi trẻ, hiện tại tôi nó, tôi cảm thấy dường như mình lại có tất cả mọi thứ. Chỉ như vậy thôi cũng đã quyết định thế giới mai sau của tôi như thế nào. Vì thế tuổi trẻ, đừng bỏ lỡ nó, hãy tiếp tục thử thách bản thân mình, làm những gì mình muốn bởi lẽ trong tương lai khó có thể thay đổi được dù có cố gắng thế nào, do cơ hội đã trở nên khan hiếm.
"Tôi không còn ngôn từ gì để nói về em nữa, em quá tốt so với chất lượng thí sinh của chương trình. Tôi tin rằng mọi người sẽ bình chọn cho em cao nhất trong tất cả các mùa của chương trình 'Find my voice'này" - Hứa Kì nói.
"Tôi thì thấy rằng em rất đáng để được khen ngợi khi tự đa dạng hóa bản thân trong nhiều cảm xúc khác nhau. Tôi hi vọng tập sau có thể nghe một thể loại nhạc khác biệt hoàn toàn với những bài hát pop, hay ballad này." - Mĩ Lâm nói.
"Chị Mĩ Lâm, chị quên tập sau là tập cuối rồi sao. Cao Lãng, em ấy chỉ còn một sự lựa chọn cuối cùng để có thể đạt được lượt bình chọn cao nhất thôi, vì thế tôi nghĩ em ấy nên lựa chọn một bài hát sở trường của mình." - Huấn luyện viên Tịnh Kì nói.
"Đúng là như vậy, nhưng tôi vẫn rất mong được một lần nghe em hát một thể loại mang tính cổ điển như vậy vì trình độ thanh nhạc của em rất tốt. Hiện tại, em đứng trên sân khấu này, tôi là huấn luyện viên, nhưng tôi nghĩ sau khi em ra khỏi chương trình này, em sẽ có thể ngang hàng cả về trình độ lẫn sự nổi tiếng với tôi. Tôi chúc em vòng sau có thể giữ được phong độ tốt nhất." - Mĩ Lâm nói.
"Em cảm ơn các vị huấn luyện viên đã dành lời khen cho em. Trong vòng Chung kết, nếu em có thể đi tiếp em sẽ cố gắng hết sức mình ạ."
Cả khán đài vỗ tay ầm cả một vùng. Tôi cúi đầu chào tất cả các vị khán giả rồi tiến vào bên trong cánh gà. Tôi hiện tại là thí sinh cuối cùng tham gia vòng Trình diễn này. Có thể là huấn luyện viên ấy đã đánh giá tôi cao hơn các thí sinh khác, và một phần cũng có thể là tổ chương trình sắp xếp để khiến lượng khán giả trong trường quay không chán nản mà quay về.
Tôi ngồi cùng với cả bọn đang nói chuyện ồn ào. Hi Tuấn vẫy tay tôi ý muốn tôi ngồi cạnh cậu ấy, vì thế nên tôi cũng qua.
"Ê nè, hay quá đấy. Đừng nói với tôi là lần sau cậu hát Opera nhé." - Hi Tuấn nháy mắt nhìn tôi.
"Một ý kiến hay, tôi sẽ thử xem xét nó xem sao." - Tôi cười nói.
"Em hát hay lắm đấy. Chị nghĩ em hoàn toàn là Quán quân của chương trình. Nếu không thì có lẽ chương trình đã thay đổi kết quả rồi." - Lương Tâm Như nói.
"Chị, đừng nói thế." - Tôi ngoảnh mặt lại, tay xoa xoa đầu rồi cười nói.
"A, cô ấy bằng tuổi tôi, sao cậu lại xưng chị em còn tôi là tôi cậu thế hả. Cậu có phải là một đứa có sắc bỏ bạn không hả." - Hi Tuấn kéo tay tôi nói.
"Không phải đâu, không phải đâu, cậu mà còn thế nữa thì có khác gì trẻ con đâu chứ" - Tôi cố gạt bỏ cái tay đang kéo mình liên tục.
"Thôi đi, đừng có biện minh nữa."
Lương Tâm Như nhìn bọn tôi che miệng cười. Cô ấy thực sự rất xinh đẹp, cuốn hút, tôi mong cô ấy có thể hoàn thành tâm nguyện của cô ấy, trở thành một thần tượng được nhiều sự chú ý từ mọi người.