Như huấn luyện viên đã nói, muốn tôi vòng chung kết hát một bài hát opera. Opera là một thể loại nhạc được bắt đầu sáng tạo ra vào thế kỉ 16, nên có thể nói nó mang tính lịch sử rất cao và được coi là một thể loại cổ điển.
Nhưng những nhạc sĩ, ca sĩ hiện nay họ vô cùng tài năng khi có thể kết hợp những loại nhạc cổ điển với những nhạc cụ hiện tại.
Tôi cũng lựa chọn một bài hát như thế.
Lần này tôi muốn lựa chọn một bài hát về sự cố gắng của con người. Đây là một lời hứa của tôi trong sự nghiệp trong tương lai. Chương trình này là khởi đầu của tôi, dù sắp tới là cuối con đường, nhưng sau đó là những cánh cửa mới.
Sở dĩ tôi lựa chọn nó, bởi lẽ hiện tại tôi nghĩ tôi đã có thể kiểm soát được nó một phần nào.
Tôi chôn mình trong căn phòng thanh nhạc, vừa cố gắng thuộc lời bài hát, vừa cố gắng nhớ lại những giai điệu của nó. Trong thời gian đó, tôi sửa một chút giai điệu cho phù hợp với bản thân tôi, tôi muốn nó gây một ấn tượng mạnh mẽ vào trong lòng của khán giả. Dù sao đây cũng là lần công diễn cuối của tôi trong chương trình này, tôi phải thật tuyệt vời chứ.
Để thu hút với đối tượng là khán giả của người nước V, tôi cũng tự mình dịch nó sang tiếng V để dễ dàng tiếp cận với họ hơn. Bởi lẽ không phải ai cũng biết tiếng A, đặc biệt là những người ở tầng lớp thấp, hoặc những người già. Tôi muốn ai ai cũng có thể hiểu được cảm xúc trong bài hát nói, không ai là ngoại lệ. Tôi cũng cố gắng thêm thắt vào đó nhiều ý nghĩa sâu xa hơn, chứ không phải là một lời bài hát ai ai cũng có thể hiểu được. Nói chung, tôi muốn đó mọi người nghe đi nghe lại để ngẫm từng ý nghĩa ẩn giấu trong đó.
Buổi chiều hôm ấy, thầy Henry có sang phòng thanh nhạc của tôi để nói chuyện với tôi. Nói thật thì thầy không dạy bọn tôi nhiều, đa phần vòng 1 và 2 thì nhờ những người dạy thanh nhạc ở mức độ tiêu chuẩn dạy bọn tôi. Do tôi hơn trình độ mà họ dạy nên thầy cũng không thuê cho tôi nữa. Đến vòng 3 thì thầy thuê những người có chuyên môn phù hợp với trình độ của từng thí sinh, và đó là cơ hội để tôi có thể gặp một người như chị Yedda.
"Em định hát bài gì vậy?" - Thầy Henry mở cửa, thấy tôi đang ngồi trên bàn mà viết viết thứ gì đó.
"A, em chào thầy." - Tôi ngoảnh mặt lên nhìn thấy thầy đang đứng ở cửa. - "Dạ, em định hát bài "Love Senato" nhưng em muốn sửa đổi lời bài hát thành một bài hát về sự nỗ lực, cố gắng hết mình." - Tôi nhìn thầy trong ánh mắt vô cùng hứng khởi.
"Em định hát Popera (*)?" - Thầy nhìn tôi có vẻ ngạc nhiên. - "Thầy biết em rất muốn gây ấn tượng với khán giả, nhưng em có phải em đang đặt mình vào thế quá nguy hiểm không?"
(*): Popera là sự kết hợp của nhạc Pop và Opera.
"Tuy em học thanh nhạc có chút ngắn, nhưng những gì về Opera thì phải không phải là em không biết. Em nghĩ nếu em luyện tập thật nhiều, em sẽ có thể hoàn thành được phần thi của mình thật xuất sắc." - Tôi nói.
"Được rồi, nhưng mà em phải tự lượng sức bản minh. Thời gian còn 2 tuần, còn rất nhiều thời gian cho em. Nhưng em có muốn một bài hát thực sự hợp với em không?" - Thầy nhăn mặt rồi quay ra chỗ khác. Tôi nghĩ thầy nghi tôi không thể làm được.
"Em sẽ cố gắng hết mình. Nếu thầy có thể, em rất sẵn lòng ạ."
"Được rồi. khoảng 3 ngày sau thầy sẽ cho em một bài hát mới. Nó chưa có trên thị trường, nên thầy mong em hãy cố gắng hết sức mình nhé." - Thầy nói xong, quay ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Tôi không cố viết lời bài hát nữa. Tôi gọi chị Yedda tới để bổ túc cho tôi thêm về các kĩ thuật Opera.
Thực sự mà nói thì sở dĩ tôi không chỉ dùng thời gian học thanh nhạc với chị Mẫn Nhi và chị Yedda mà lúc trước khi quay trở lại quá khứ, tôi đã từng trốn bố mẹ đi học rất nhiều. Khi đó, trình độ của tôi đã ở mức khá giỏi rồi. Do đó, chị Mẫn Nhi mới có thể dạy nhanh như thế, hiện tại tôi muốn đa dạng hóa bản thân thành nhiều màu sắc khác nhau, tôi muốn chứng minh rằng bản thân tôi hoàn toàn có thể làm được một việc có thể coi là không thể.
Một buổi sáng, một buổi chiều lặp lại 3 lần như vậy với chị Yedda.
Chị ấy nói tại sao tôi có thể học một cách liều mạng như thế. Cũng giống như câu trả lời với chị Mẫn Nhi, tôi chỉ nói tôi thích và muốn vậy.
May mắn thay, thời gian tôi luyện tập không phản bội tôi. Tôi thực sự đã lên trình rất nhiều về Opera. Nhưng có thể nói là lão luyện không thì chưa chắc. Tôi muốn tiếp tục luyện tập hơn nữa.
Nhưng những nhạc sĩ, ca sĩ hiện nay họ vô cùng tài năng khi có thể kết hợp những loại nhạc cổ điển với những nhạc cụ hiện tại.
Tôi cũng lựa chọn một bài hát như thế.
Lần này tôi muốn lựa chọn một bài hát về sự cố gắng của con người. Đây là một lời hứa của tôi trong sự nghiệp trong tương lai. Chương trình này là khởi đầu của tôi, dù sắp tới là cuối con đường, nhưng sau đó là những cánh cửa mới.
Sở dĩ tôi lựa chọn nó, bởi lẽ hiện tại tôi nghĩ tôi đã có thể kiểm soát được nó một phần nào.
Tôi chôn mình trong căn phòng thanh nhạc, vừa cố gắng thuộc lời bài hát, vừa cố gắng nhớ lại những giai điệu của nó. Trong thời gian đó, tôi sửa một chút giai điệu cho phù hợp với bản thân tôi, tôi muốn nó gây một ấn tượng mạnh mẽ vào trong lòng của khán giả. Dù sao đây cũng là lần công diễn cuối của tôi trong chương trình này, tôi phải thật tuyệt vời chứ.
Để thu hút với đối tượng là khán giả của người nước V, tôi cũng tự mình dịch nó sang tiếng V để dễ dàng tiếp cận với họ hơn. Bởi lẽ không phải ai cũng biết tiếng A, đặc biệt là những người ở tầng lớp thấp, hoặc những người già. Tôi muốn ai ai cũng có thể hiểu được cảm xúc trong bài hát nói, không ai là ngoại lệ. Tôi cũng cố gắng thêm thắt vào đó nhiều ý nghĩa sâu xa hơn, chứ không phải là một lời bài hát ai ai cũng có thể hiểu được. Nói chung, tôi muốn đó mọi người nghe đi nghe lại để ngẫm từng ý nghĩa ẩn giấu trong đó.
Buổi chiều hôm ấy, thầy Henry có sang phòng thanh nhạc của tôi để nói chuyện với tôi. Nói thật thì thầy không dạy bọn tôi nhiều, đa phần vòng 1 và 2 thì nhờ những người dạy thanh nhạc ở mức độ tiêu chuẩn dạy bọn tôi. Do tôi hơn trình độ mà họ dạy nên thầy cũng không thuê cho tôi nữa. Đến vòng 3 thì thầy thuê những người có chuyên môn phù hợp với trình độ của từng thí sinh, và đó là cơ hội để tôi có thể gặp một người như chị Yedda.
"Em định hát bài gì vậy?" - Thầy Henry mở cửa, thấy tôi đang ngồi trên bàn mà viết viết thứ gì đó.
"A, em chào thầy." - Tôi ngoảnh mặt lên nhìn thấy thầy đang đứng ở cửa. - "Dạ, em định hát bài "Love Senato" nhưng em muốn sửa đổi lời bài hát thành một bài hát về sự nỗ lực, cố gắng hết mình." - Tôi nhìn thầy trong ánh mắt vô cùng hứng khởi.
"Em định hát Popera (*)?" - Thầy nhìn tôi có vẻ ngạc nhiên. - "Thầy biết em rất muốn gây ấn tượng với khán giả, nhưng em có phải em đang đặt mình vào thế quá nguy hiểm không?"
(*): Popera là sự kết hợp của nhạc Pop và Opera.
"Tuy em học thanh nhạc có chút ngắn, nhưng những gì về Opera thì phải không phải là em không biết. Em nghĩ nếu em luyện tập thật nhiều, em sẽ có thể hoàn thành được phần thi của mình thật xuất sắc." - Tôi nói.
"Được rồi, nhưng mà em phải tự lượng sức bản minh. Thời gian còn 2 tuần, còn rất nhiều thời gian cho em. Nhưng em có muốn một bài hát thực sự hợp với em không?" - Thầy nhăn mặt rồi quay ra chỗ khác. Tôi nghĩ thầy nghi tôi không thể làm được.
"Em sẽ cố gắng hết mình. Nếu thầy có thể, em rất sẵn lòng ạ."
"Được rồi. khoảng 3 ngày sau thầy sẽ cho em một bài hát mới. Nó chưa có trên thị trường, nên thầy mong em hãy cố gắng hết sức mình nhé." - Thầy nói xong, quay ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Tôi không cố viết lời bài hát nữa. Tôi gọi chị Yedda tới để bổ túc cho tôi thêm về các kĩ thuật Opera.
Thực sự mà nói thì sở dĩ tôi không chỉ dùng thời gian học thanh nhạc với chị Mẫn Nhi và chị Yedda mà lúc trước khi quay trở lại quá khứ, tôi đã từng trốn bố mẹ đi học rất nhiều. Khi đó, trình độ của tôi đã ở mức khá giỏi rồi. Do đó, chị Mẫn Nhi mới có thể dạy nhanh như thế, hiện tại tôi muốn đa dạng hóa bản thân thành nhiều màu sắc khác nhau, tôi muốn chứng minh rằng bản thân tôi hoàn toàn có thể làm được một việc có thể coi là không thể.
Một buổi sáng, một buổi chiều lặp lại 3 lần như vậy với chị Yedda.
Chị ấy nói tại sao tôi có thể học một cách liều mạng như thế. Cũng giống như câu trả lời với chị Mẫn Nhi, tôi chỉ nói tôi thích và muốn vậy.
May mắn thay, thời gian tôi luyện tập không phản bội tôi. Tôi thực sự đã lên trình rất nhiều về Opera. Nhưng có thể nói là lão luyện không thì chưa chắc. Tôi muốn tiếp tục luyện tập hơn nữa.