Rất nhiều phụ nhân vì quá nhục nhã mà lựa chọn tự sát, nhưng nếu tự sát không thành công, những phụ nhân đó sẽ càng có kết cục bi thảm không thể tả nổi.
Những "nô lệ" ở đây có một phần là phạm nhân bị bắt giữ, một phần là bị bắt cóc, một phần vì nghèo túng mà làm thêm kiếm tiền, thậm trí có một số người là cô nhi không nơi lương tựa bị lừa gạt vào đây.
Với những người kiếm tiền làm thêm kia, đều là đến nơi làm việc rồi liền một vào không bao giờ trở ra nữa! Còn chuyện tiền bạc? Đó chỉ là chuyện viễn vông mà thôi!
Ngày đầu tiên của những người mới đến đều sẽ bị trói chặt rồi vô duyên vô cứ bị đánh, sau đó nhốt trong thùng nước lạnh một ngày một đêm, không cho ăn không cho uống. Sau khi được vớt lên từ thùng nước ấy họ phải ngay lập tức làm việc, nếu không sẽ tiếp tục bị tra tấn đến khi chịu khuất phục mới thôi.
Còn về phần những linh thú kia, chính là do những tửu lâu, khách điếm và cửa hàng hàng trên mặt đất kia tìm người bắt lại, sau đó cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ rồi sử dụng thuật thôi miên, bắt buộc chúng làm việc ở nơi này, phục vụ vì lợi ích của bọn họ!
Tầng hầm này gần như trải dài cả kinh thành của Vân Tinh quốc. Các cai quản nơi đây đều có võ lực thượng thừa, công phu có thể gọi là nhị đẳng. Họ là tâm phúc của các tửu điếm* cắt cử ra, điều đến nơi này trông chừng "nô lệ" và ước thúc những "nô lệ" làm việc.
*tửu điếm: tửu lâu+khách điếm.
Những "nô lệ" nơi này cũng đã từng trỗi dậy hòng phản công nhưng đều thất bại. Bọn họ chỉ là những người thường, không tu luyện nội công, không có kiếm thuật, thậm chí có đánh nhau, cũng chỉ là võ mèo cào mà thôi! Có số ít "nô lệ" mang ý nghĩ trốn đi, chính là chưa chạy trốn được ra khỏi tầng hầm này, đã bị giết chết!
Cũng càng đừng mong chờ vào những linh thú nơi đây, chúng chỉ như một cỗ máy lao động liên tục, chỉ nghe lời từ các cai quản.
Những "nô lệ" không thể làm việc hoặc chết vì kiệt sức đều được mang đi lên mặt đất, vứt ra bãi tha ma hoặc rừng sâu cho linh thú ăn thịt.
Chưa từng có ai giả làm người chết để nhân cơ hội này trốn ra ngoài. Vì trước khi mang những xác "nô lệ" đi, những cai quản sẽ chặt đầu xác xuống rồi mới di chuyển thi thể đi vứt.
..............................
Đường lớn tấp lập người tới lui, nhìn qua thật sự rất bình yên và thoải mái, nhưng mấy ai biết được bộ mặt đen tối kia đầy tàn bạo và bất nhân như thế nào!?
Ngồi trên một mái nhà của tửu lâu cao nhất kinh thành, Hàn Băng nhấm nháp vò rượu nhân sâm nhỏ trong tay, ánh mắt lạnh lùng không cảm xúc.
Hôm nay, tầm nhìn của nàng đã nâng lên một tầng cao mới. Chỉ cần nàng muốn, khắp kinh thành này Hàn Băng nàng đều có thể thấy được!Kể cả việc dưới lòng đất đen kia.
Ực!
Một ngụm rượu to đổ vào miệng, Hàn Băng lắc lắc vò rượu cảm nhận xem còn bao nhiêu, cười khinh một tiếng.
Đất nước này... sắp diệt vong rồi!
Nếu như bản đồ đại bác nàng trao đổi với lò rèn kia được chế tạo ra, vậy thì Vân Tinh quốc sẽ nhanh chóng bị san thành bình địa sụp đổ xuống lòng đất. Nhưng nếu cải tạo lại nơi này thật kĩ, sẽ là một khu tài nguyên vô cùng dồi dào và giàu có!
Theo địa hình của Vân Tinh quốc, luôn luôn nằm trong tuyết rơi nhưng lại có rất nhiều than đất và khoáng thạch, thậm trí là trên núi tuyết, phần trăm xuất hiên Băng nguyên tinh rất cao.
Băng nguyên tinh là một loại đá, được tạo ra từ băng vạn năm. Băng nguyên tinh cực kì rắn chắc, so với sắt thép vạn năm, có thể vượt hơn một bậc. Nếu đem rèn thành kiếm, vậy đó sẽ là một binh khí danh chấn thiên hạ.
Hàn Băng cười nhẹ lắc đầu, uống nốt ngụm rượu trong vò, rồi dùng kinh công bay đi. Nàng không muốn ở lại nơi đầy giả tạo và gian dối này!
Trả lại gian phòng thuê từ lâu, Hàn Băng mua một kị mã phi hành, cưỡi ngựa theo hướng núi tuyết. Nàng muốn đi thử vận may của mình, xem xem có thể tìm được Băng nguyên tinh hay không!
Lại nói về Băng nguyên tinh này, rất ít người biết đến. Hàn Băng cũng là vô tình đọc trong một cuốn sách về khảo cổ học thời hiện đại để thực hiện nhiệm vụ ám sát.
"Băng nguyên tinh được tạo ra từ điều kiện lạnh buốt khác nghiệt, luôn luôn nằm dưới suối băng, hấp thu thiên địa nhật nguyệt mà hóa thành. Băng nguyên tinh âm mười nghìn độ C, không có sinh vật nào có thể sống bên cạnh nó trong vòng năm cây số. Băng nguyên tinh trong suốt, tỏa ra ánh sáng lấp lánh của kim tuyến, lại có ánh hào nhoáng của cầu vồng, có tia sáng của mặt trời, ánh trăng của màn đêm."
Những thông tin đó chỉ là những phán đoán của người xưa, có một số thông tin chi tiết cũng không hẳn sẽ là sự thật. Vì dẫu sao, đó cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi!
Vừa phi ngựa, Hàn Băng vừa nhớ lại những kiến thức mà bản thân mình từng đọc qua, trong đầu hình dung ra hình dáng của Băng nguyên tinh.