Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Khương Lam Hân - Truyện full tác giả: Nam Cung Tử Yên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 405 €ó tôi ở đây, tôi bóc cho em, em chỉ cần phụ trách ăn

Anh cũng thích ăn tôm hùm đất, nhưng không đặc biệt yêu thích như Lam Lam, có thể ăn như cơm bữa.

Lục Hạo Thành vừa nói vừa đặt một bát canh gà thả vườn hầm trước mặt cô.

“Cám ơn!” Lam Hân cảm kích trước hành động chu đáo của anh.

Lục Hạo Thành không nói gì, đeo bao tay dùng một lần, cầm lấy tôm hùm đất ướp lạnh tiến hành lột vỏ tôm, Lam Hân thì cúi đầu uống canh.

Tôm được bóc vỏ xong, anh lại cho vào bát của Lam Hân.

Lam Hân đang uống canh thì nhìn thấy thịt tôm ngon lành, cô hơi sửng sốt, nhanh chóng ngước mắt lên, nhìn Lục Hạo Thành với ánh mắt phức tạp: “Lục Hạo Thành, anh ăn đi, tôi sẽ tự mình bóc.” Cô cũng không tiểu thư như vậy, tôm hùm đất phải tự tay bóc ăn mới có hương vị!

Lục Hạo Thành nói: “Lam Lam, có tôi ở đây, tôi bóc cho em, em chỉ cần phụ trách ăn.”

Lam Hân ghe vậy cười nhẹ: “Lục Hạo Thành, nếu anh cứ đối tốt với tôi như vậy, tôi sẽ nghiện mắt.

“Sẽ nghiện sao?Vậy thì tốt quá.” Giọng nói khàn khàn của Lục Hạo Thành tràn đầy vui sướng khó nhận ra.

Lam Hân còn nói: “Lục Hạo Thành, hành động của anh càng như vậy lại càng khơi dậy sự hiếu kỳ của tôi.”

Lục Hạo Thành lại đặt con tôm đã bóc vào bát cô, sau đó cười xấu xa:”Lam Lam, nếu em muốn suy nghĩ miên man, tôi cũng không thẻ khống chế được lòng em ” Lời này có ý tứ.

Lam Hân nghe xong thì mặt đỏ lên, cô, cô nào có suy nghĩ gì miên man chứ .

“Tôi, tôi không có?” Cô có chút trốn tránh, sau đó lại cúi đầu tiếp tục ăn canh.

Lục Hạo Thành lại vui vẻ nở nụ cười, suy nghĩ lung tung, vậy là tốt rồi.

Cô vui vẻ ở cạnh Cần Hi chỉ là trong vô thức, bởi vì bọn họ đã quen thuộc như gia đình bạn bè.

Nhưng mà, Lam Lam ở trước mặt anh sẽ suy nghĩ miên man, Lục Hạo Thành phải chăng đã có thành công được một nửa rồi sao.

Khoảnh khắc này làm anh cảm thấy, cuối cùng bao nhiêu năm kiên trì chờ đợi cũng có được chút hồi đáp.

Lục Hạo Thành một bên vui vẻ nghĩ, một bên đem con tôm lột vỏ xong đặt vào bát cho Lam Hân .

Lam Hân thấy vậy, cũng không nói gì, ngắng đầu nhìn người đàn ông đang nghiêm túc lột tôm, dáng vẻ anh cúi đầu, ngũ quan có vẻ lãnh khốc, nhưng ánh mắt bá đạo lại có tia dịu dàng.

Lam Hân đang cần thận đánh giá khuôn mặt đẹp trai hay thay đổi tâm trạng kia thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Cô khẽ giật mình, hơi thở dài, thật đúng là có tật giật mình.

Vừa nhìn điện thoại, thấy là Nhiên Nhiên gọi video đến, cô vui vẻ nghe máy.

“Nhiên Nhiên, trễ thế này sao còn chưa ngủ?”

Lục Hạo Thành vừa nghe hai tiếng Nhiên Nhiên, động tác bóc tôm cũng dừng lại, ngước mắt lên nhìn lúm đồng tiền như hoa của Lam Hân, cô luôn kiên nhẫn với trẻ con.

Nhiên Nhiên cười vẻ mặt vui vẻ, giọng cũng mềm nhẹ làm nũng: “Mẹ, hôm nay kết thúc công việc có chút muộn, nhưng nhìn thấy thời gian còn sớm, muốn gặp mẹ!”

“Ôi, bảo bối nhỏ nhà của chúng ta, lại cao hơn nhiều, lại yêu mẹ như vậy, mẹ hạnh phúc chết mắt.” Lam Hân nhìn đứa con ra dáng soái ca của mình, tuổi còn nhỏ, đã đẹp trai lấn át kẻ khác.

Lục Hạo Thành nghe ở bên cạnh, môi mỏng cũng gợi lên nụ cười ấm áp.

“Nhiên Nhiên, trong khoảng thời gian này có nhiều việc lắm không con?” Lam Hân đau lòng đứa con.

“Mẹ, phim đã quay gần xong một nửa , con sẽ trở lại sau khoảng nửa tháng nữa. Mẹ đừng lo, mẹ Cần Nghiên chăm sóc con rất tốt.”

Lam Hân cười nói: “Có mẹ Cần Nghiên của con chăm sóc, mẹ yên tâm trăm phần trăm , nhưng mà Nhiên Nhiên, mẹ Cẩn Nghiên gần đây đang có chuyện gì không vui hả? Mẹ nhắn tin cho cô ấy nhưng hồi lâu mới thấy trả lời.”

Mấy ngày nay cô cũng bận, nhưng cô hiểu Cẩn Nghiên, mấy ngày nay hình như tâm trạng cô ấy không tốt.

Nhiên Nhiên nghĩ nghĩ nói: “Mẹ, có thể là bởi vì chú Ôn, mấy ngày nay, cũng không biết chú ấy đã làm sai gì. Thường xuyên tới cửa xin lỗi, nhưng mẹ Cần Nghiên không thèm để ý, nhưng cũng không được vui.”

Lam Hân khẽ cau mày, chẳng lẽ Cần Nghiên và Ôn Lãng gặp vấn đề gì sao 2 Lục Hạo Thành vừa nghe, nheo mắt, chẳng lẽ, Mộc Tử Hoành và Cần Nghiên thật sự có duyên phận.

Tên miệng quạ đen Mộc Tử Hoành, thật đúng là bị cậu ta nói trúng , Ôn Lãng ngoài Nhạc Cẩn Nghiên còn có người khác .

Lam Hân cười nói: “Nhiên Nhiên, vậy con phải ngoan một chút đó, tuyệt đối không thể khiến mẹ Cần Nghiên không vui.”

” Mẹ, con biết, nhưng mẹ đang ở đâu vậy?” Nhiên Nhiên tò mò nhìn phía sau mẹ, không phải là ở nhà.

Lam Hân mỉm cười, nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, nói: “Nhiên Nhiên, mẹ cùng Chú Lục ra ngoài ăn tôm hùm đất.”

Lam Hân nói xong, hướng cuộc gọi về phía Lục Hạo Thành.

Lục Hạo Thành nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu của con trai, anh cười chào hỏi: “Nhiên Nhiên.”

“Chú Lục, đúng là chú!” Nhiên Nhiên có chút kích động.

“Ù” Lục Hạo Thành cười nhẹ.

“Chú Lục, vậy không quấy rầy chú cùng mẹ dùng cơm nữa , mẹ cháu liền giao cho Chú Lục . Chú Lục nhát định phải mang mẹ an toàn về nhà.”

“Được!” Lục Hạo Thành nghe vậy thì vô cùng vui vẻ : “Nhiên Nhiên, cháu yên tâm, ta nhất định đưa người về nhà an toàn.”

“Cám ơn Chú Lục.”

Lam Hân: “2 2”

Nhiên Nhiên đây là…… Cái gì mà đem cô giao cho Lục Hạo Thành.

Lam Hân nghĩ đông nghĩ tây, Nhiên Nhiên vui vẻ nói: “Mẹ, ăn nhiều một chút, tạm biệt mẹ.”

Nói xong thì nhanh chóng kết thúc cuộc gọi video.

Lam Hân chỉ biết cười bắt lực, mẹ mong cô sớm lấy chồng để cô hiểu được tâm tư của mẹ.

Nhưng tại sao Nhiên Nhiên cũng như vậy?

Lục Hạo Thành đột nhiên hỏi: “Lam Lam, trường học cho ba anh em Tiểu Tuấn em đã tìm được nơi nào phù hợp chưa?”

Lam Hân khẽ gật đầu: “Đã chọn rồi, ngay tại trường tiểu học cách nhà chúng tôi không xa, như vậy mẹ tôi cũng tiện đưa đón chúng! Đã đăng ký rồi .”

Lục Hạo Thành vừa nghe, trường kia cũng không tốt lắm.

Anh muốn con mình vào trường quý tộc, nhưng Lam Lam nhất định sẽ không đồng ý.

Anh nên làm gì bây giờ?

Không còn bao lâu nữa cũng đến ngày khai giảng rồi.

Lục Hạo Thành suy nghĩ về chuyện này, cần phải nghĩ ra giải pháp hoàn hảo mới được.

Anh hỏi: “Lam Lam, có bao giờ em nghĩ đến việc … cho chúng học trường quý tộc tốt nhát ở thành phố không?”

Lam Hân nghe vậy thì cười tinh nghịch: “Đến đó làm gì? Muốn so đo, đánh nhau hay đi học? Bọn nhỏ đi học ở đó đều được bố mẹ lái xe sang, xe sang thì làm sao mà có được?Bên cạnh đó, học phí của chúng cũng là một vấn đề? “

Lam Hân nói xong, chế nhạo nói: “Lục Hạo Thành, anh trả lương cho tôi bao nhiêu hả? Nếu con tôi đi học trường quý tộc, người một nhà chúng tôi phải ăn không khí để sống chắc?”

Cô cũng không phải chỉ có một đứa nhỏ, mà là ba đứa.

Kỳ Kỳ muốn học vẽ, Tiểu Tuấn muốn học kỹ thuật máy tính, Nhiên Nhiên muốn học diễn xuất, những khoản chỉ phí này cũng không hề nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK