Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Khương Lam Hân - Truyện full tác giả: Nam Cung Tử Yên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2044:

Lục Hạo Thành hung hăng trừng mắt liêc xéo con trai lân nữa.

Thằng nhãi con, bỏ đá xuống giếng, con chờ đó cho ta.

Lam Tử Nhiên dường như nhìn ra được ý của cha mình, cậu bé nhướng mày, cười với vẻ mặt xâu xa, giơ ngón tay ngoäc ngoặc với Lục Hạo Thành đây khiêu khích.

Lục HO :phlaniii “Được, xem như con lợi hại! Anh vung vầy tức tối mà trở vệ phòng.

Ba anh em Tiểu Tuần cũng chuẩn bị đề đi học.

Lục Hạo Thành trở lại phòng mình, Lam Hân đã trang điêm cho bản thân trông thật tươi tăn, sau khi son môi xong, cô câm lây túi xách, không thèm đê ý tới Lục Hạo Thành, trực tiệp mở cửa lây chìa khóa xe của mình đê tự lái tới công ty.

Lục Hạo Thành lúc này không để ý tới gì khác nữa, vội vã câm theo áo khoác rôi co giò đuôi theo sau.

Vừa đuôi theo phía sau, Lục Hạo Thành vừa nhanh chóng giải thích: “Bà xã, em đừng nóng giận có được không?Đó thật sự chỉ là việc ngoài ý muôn.”

Lam Hân không có nhìn anh, vẻ mặt ghen tuông, giông như tất cả bình giâm chua ở thành phô Giang này đều bị đánh đồ rồi vậy.

Lục Hạo Thành nhìn dáng vẻ cô dầu môi tức giận cũng thây thật xinh đẹp, rât bán manh, rất dễ thương.

Mấy năm nay, vẻ ngoài của cô cũng không hệ thây thay đồi chút nào cả, ngược lại càng ngày càng trẻ ra.

Nhưng mà nhìn thấy cô ghen tuông vì mình, anh vừa thấy vui vẻ, lại đau lòng.

Anh biết bản thân ở trước mặt cô vẫn luôn rất âu trĩ, nhưng cũng chỉ âu trĩ trước mặt cô mà thôi, anh cứ thích cưng chiêu cô, làm nững cũng chỉ với một mình cô mà thôi.

Lam Hân hướng về chiếc xe hơi màu đỏ của mình mà đi đến.

Lục Hạo Thành vừa thấy, không được, cô như vậy lái xe thì sẽ nguy hiểm.

“Bà xã, em đừng nóng giận nữa, được không?”

Lục Hạo Thành lôi kéo tay cô, dừng lại trước xe anh.

Lam Hân nhìn vẻ mặt tủi thân của anh, hoàn toàn đã không còn vẻ kiêu ngạo như ngày thường nữa.

Người này thật là…… anh cứ không có côt khi như vậy, làm hại cô cũng ngượng ngùng khi tức giận.

Ảnh mắt Lam Hân lóe lóe, dầu môi đỏ , trừng mắt nhìn liếc anh một cái, “Em phải giận dữ một lát nữa, đáy lòng em khó chịu, sao có thể nói nguôi giận liền nguôi giận được.”

Lục Hạo Thành: “…… ” Anh cũng không muốn chọc cô tức giận nha.

Anh nhanh chóng kéo cửa xe ra đỡ Lam Hân ngôi vào trong.

Lam Hân cũng không đến nỗi giận dỗi, chỉ là sau khi lên xe cũng không thèm đề ý tới Lục Hạo Thành.

Lục Hạo Thành không biết cô nói sẽ tức giận một lát nữa là bao lâu.

Xe đã chạy được một quãng được khá dài, Lam Hân cũng không thèm đề ý tới anh.

Anh có chút nhịn không được, “Bà xã, em nói một lát là bao lâu vậy?”

Lam Hân nhìn phong cảnh ngoài cửa SỐ xe, chậm rãi thu hôi ánh mắt, hung hăng trừng mắt liệc xéo người nào đó “Thời gian do em quyết định, chờ ta đáy lòng em hết tức giận thì sẽ tha thứ cho anh.”

Cô cũng biệt anh sẽ không phản bội mình, nhưng mỗi lân nhìn thấy loại tin tức này, trong lòng luôn có một cỗ lửa giận không thê tiêu tan.

sô, Lục Hạo Thành rầu rĩ không vui lên tiếng, lại nhìn nhìn qua cô, rồi lại nghiêm túc lái xe.

Mãi cho lúc đến công ty, lửa giận của Lam Hân vân chưa có tiêu tan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK