Chương 29: Lòng sỉ tình vẫn không đổi, cái giá phải trả là sự im
Lục Hạo Thành thấy Cố Ức Sầm liền châm
chọc cười nói:”Ức Sầm, tôi ở đây, là có lí do
của tôi, chỉ là hôn sự, cậu cũng biết rồi đấy, nếu
tôi muốn kết hôn, thì cũng phải là một người
con gái khác của Cố gia, tôi tin rằng, cô ấy nhất
định sẽ trở về.”
Cố An An nghe thấy, sắc mặt bỗng trầm lại khó coi.
Tại sao anh ấy có thể nói ra những lời tàn nhẫn
như vậy chứ.
Cô đã thích anh nhiều năm như vậy rồi, mà
người anh muốn kết hôn lại là một người sẽ
không bao giờ quay trở lại.
Cố Ức Sầm nghe được, trong long lại cảm thấy
đau đón.
Nếu như Lam Lam có thể quay trở về, vậy thì
hãy quay về sớm một chút.
Nhưng đối với việc của em gái, anh không
muốn nhắc tới, cũng biết Lục Hạo Thành rất cố chấp.
Anh nhìn về phía Cố An An nói:” An An chúng
ta về trước đi.”
Lục Hạo Thành ở trước mặt nhiều người như
vậy từ chối cô, trong lòng cô rất là khổ sở.
Cố An An cũng không muốn tiếp tục chờ đợi,
cô vẫn duy trì được nụ cười dịu dàng của ình,
nói nhẹ nhàng với Lục Hạo Thành:”Anh Hạo
Thành vậy em ởi trước.”
Cô xoay người, ánh mắt liếc nhìn Lam Hân, tổ
vẻ hận cô vô cùng, giống như Lam Hân đã đoạt
mắt thứ gì từ tay cô ta vậy, nhìn một lúc, rồi cô
mới theo Cố Ức Sầm rời đi.
Lam Hân luôn cảm thấy ánh mắt của Cố An An
này không có ý tốt.
Làm việc được ba năm ở công ty, loại người
nào cô cũng từng gặp qua rồi, trong lòng liền
nghĩ Cố An An là một con người nguy hiểm,
không nên dây dưa.
Sau khi Cố An An và Cố Ức Sầm rời đi, Lam
Hân mới đứng dậy, cười cười nói với mọi
người:”Tối nay cảm ơn Lục tổng, cảm ơn mọi
người, tôi kính mọi người một ly.”
Nói xong, Lam Hân cầm ly rượu lên, một hơi
uống sạch.
“Lam Hân thật là sảng khoái.”Dương Tĩnh vui
vẻ nói to, dương như không bị chuyện vừa rồi
làm ảnh hưởng.
Mọi người ai nấy đều nhìn nhau cười, không
khí áp lực trong nháy mắt được xua tan đi,
không khí trở nên vui vẻ hơn.
Mà Lục Hạo Thành nhìn thấy mọi người vui vẻ
như vậy, cũng đưa mắt nhìn theo.
Ăn xong cơm tới, mọi người lại đến hát KTV ở
tầng sáu,
Lam Hân không biết hát, chỉ ngồi nghe mọi
người hát.
Mà tối nay Lục Hạo Thành lại phá lệ, chọn hát
một bài:<Chờ đợi>
Anh hát rất nghiêm túc, hòa nhập vào hồn của
bài hát, thậm chí là cả linh hồn.
Những ca từ mà anh hát, có một loại yêu mà
khiến cho con người ta cuồng si không thay
đổi, và cái giá phải trả là sự yên lặng và chờ đợi.
Lam Hân đang nghĩ, người giống Lục Hạo
Thành, không có một chút tin tức nào về
chuyện tình cảm, nhất định là một người rất sỉ
tình.
Chơi đến mười hai giờ đêm, mọi người vẫn cứ
nhiệt tình như vậy, nhưng ngày hôm sau mọi
người vẫn phải đi làm, Dương Tĩnh đã có chút
say say rồi.
Mặt cô đỏ lên, vui vẻ đứng dậy nhắc nhở mọi
người:”Lục tổng, tối nay chơi rất là vui, nhưng
thức đêm không khác nào tự hại chính mình, vì
súc khỏe an toàn của mọi người, hôm khác mọi
người lại tụ họp sau.”
Lục Hạo Thành cười như không cười:”Chỉ cần
mọi người có thể chơi vui vẻ, thành tâm làm
việc, mùa thu năm nay phát triển xong, tôi đưa
mọi người đi du lịch, công ty sẽ tặng phúc lợi
và đãi ngộ cho những người nghiêm túc có
thành tích cao trong công việc.
Những lời nói này của Lục Hạo thành lại càng
làm cho mọi người vui hơn.
Làm việc ở Lục Thị, đã là gặp được công ty tốt
nhất ở thành phố Giang này rồi.
“Cảm ơn Lục tổnglLục tổng của chúng ta là
đỉnh nhất, vậy thì mọi người về nhà
thôi!Dương Tĩnh luôn biết cách làm cho bầu
không khí vui vẻ hơn, cô vốn là người ôn hòa,
từng hành động, từng lời nói , đều khiến mọi
người cảm thấy gần gũi hơn.
Mọi người lần lượt tạ biệt nhau tiến ra cửa.
Lục Hạo Thành dưới ánh đèn sáng nhìn Lam
Hân, thấy cô đang cúi đầu nhìn điện thoại.
Cho dù là nhìn một bên mặt, cũng rất xinh, lông
mi của cô tựa như cánh bướm, lông mày lá
liễu, rất là xinh đẹp.