Đại Hoàng chưa đến, đương nhiên Trần Trường An sẽ không động thủ trước, nhưng không phải do tốc độ của Đại Hoàng quá chậm, mà là tốc độ hiện tại của Trần Trường An quá nhanh.
Dung hợp Thai Châu mang tới cho Trần Trường An không ít năng lực. Lúc ở thành Đan Đế, hắn dung hợp Thai Châu, rót năng lượng vào đùi phải.
Cùng lúc đó, Trần Trường An phát hiện ra hình như mình đã có được một loại năng lực không gian, có thể thi triển năng lực giống như di chuyển chớp nhoáng.
Chỉ có điều Trần Trường An không biết nguyên nhân do đâu mà bất kể là loại năng lực nào thì hiện tại hắn đều không thể thực hiện một cách hoàn mỹ.
Hơn nữa, số lần thi triển cũng có hạn. Dẫu vậy nhưng như vậy cũng đã đủ dùng rồi.
Đây là lý do vì sao chỉ trong thời gian ngắn, Trần Trường An đã tiêu diệt hết những người ở những nơi khác nhau.
“Tiên Nhi, lúc không có chuyện gì làm, ngươi đi hỏi thăm thử xem lần này phòng đấu giá trong đế đô kia sắp đấu giá những gì”.
Phòng đấu giá?
Cố Tiên Nhi hơi kinh ngạc, Trần Trường An bắt đầu thấy hứng thú với chỗ như thế này từ khi nào vậy?
Lần gần nhất họ tới phòng đấu giá là ở thành Bất Quy, lần đó là vì chuyện linh hồn của Ngô Danh Đao.
“Công tử, phòng đấu giá này có vật gì mà công tử cần ư?”
“Lẽ nào là hạt châu?”, Cố Tiên Nhi kinh ngạc hỏi.
“Không rõ, nhưng mà chủ nhân sau lưng phòng đấu giá này là Cổ gia”. “Có khi lại thực sự có món đồ tốt nào đó cũng nên”.
“Cho dù không có thứ ta cần thì mua thứ ngươi cần cũng được”. “Chuyện này... Đa tạ công tử”.
“Đừng vội cảm ơn”.
“Vâng”.
Chuyện của phòng đấu giá không cần phải nghe ngóng nhiều vì bọn họ cũng đang tiến hành tuyên truyền.
Tuy hiện tại đế đô đang bị bóng tối của Trần Trường An bao trùm nhưng phòng đấu giá này thì khác.
Dù sao nó cũng là sản nghiệp của Gổ gia, ai dám gây chuyện ở đây?
Hơn nữa, Cổ gia có tâm ảnh hưởng rất lớn, bọn họ tổ chức tuyên truyền đương nhiên có thể thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Cho dù hoàng thất đang bận tối tăm mặt mũi cũng không thể không cử người tới dự vào lúc thế này.
“Công tử!”
“Đồ mà lần này phòng đấu giá bán được giữ bí mật tuyệt đối, không nói trước là gì nhưng lại mời tất cả những ai có thực lực, có thân phận ở đế đô tham gia”.
“Ta đã hỏi thăm rồi, trước đây chưa từng có chuyện như vậy”. “Công tử có muốn đi không?”, Cố Tiên Nhi hỏi.
“Dù sao cũng đang rảnh, đi xem thử một chút cũng tốt”.
Dung hợp Thai Châu mang tới cho Trần Trường An không ít năng lực. Lúc ở thành Đan Đế, hắn dung hợp Thai Châu, rót năng lượng vào đùi phải.
Cùng lúc đó, Trần Trường An phát hiện ra hình như mình đã có được một loại năng lực không gian, có thể thi triển năng lực giống như di chuyển chớp nhoáng.
Chỉ có điều Trần Trường An không biết nguyên nhân do đâu mà bất kể là loại năng lực nào thì hiện tại hắn đều không thể thực hiện một cách hoàn mỹ.
Hơn nữa, số lần thi triển cũng có hạn. Dẫu vậy nhưng như vậy cũng đã đủ dùng rồi.
Đây là lý do vì sao chỉ trong thời gian ngắn, Trần Trường An đã tiêu diệt hết những người ở những nơi khác nhau.
“Tiên Nhi, lúc không có chuyện gì làm, ngươi đi hỏi thăm thử xem lần này phòng đấu giá trong đế đô kia sắp đấu giá những gì”.
Phòng đấu giá?
Cố Tiên Nhi hơi kinh ngạc, Trần Trường An bắt đầu thấy hứng thú với chỗ như thế này từ khi nào vậy?
Lần gần nhất họ tới phòng đấu giá là ở thành Bất Quy, lần đó là vì chuyện linh hồn của Ngô Danh Đao.
“Công tử, phòng đấu giá này có vật gì mà công tử cần ư?”
“Lẽ nào là hạt châu?”, Cố Tiên Nhi kinh ngạc hỏi.
“Không rõ, nhưng mà chủ nhân sau lưng phòng đấu giá này là Cổ gia”. “Có khi lại thực sự có món đồ tốt nào đó cũng nên”.
“Cho dù không có thứ ta cần thì mua thứ ngươi cần cũng được”. “Chuyện này... Đa tạ công tử”.
“Đừng vội cảm ơn”.
“Vâng”.
Chuyện của phòng đấu giá không cần phải nghe ngóng nhiều vì bọn họ cũng đang tiến hành tuyên truyền.
Tuy hiện tại đế đô đang bị bóng tối của Trần Trường An bao trùm nhưng phòng đấu giá này thì khác.
Dù sao nó cũng là sản nghiệp của Gổ gia, ai dám gây chuyện ở đây?
Hơn nữa, Cổ gia có tâm ảnh hưởng rất lớn, bọn họ tổ chức tuyên truyền đương nhiên có thể thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Cho dù hoàng thất đang bận tối tăm mặt mũi cũng không thể không cử người tới dự vào lúc thế này.
“Công tử!”
“Đồ mà lần này phòng đấu giá bán được giữ bí mật tuyệt đối, không nói trước là gì nhưng lại mời tất cả những ai có thực lực, có thân phận ở đế đô tham gia”.
“Ta đã hỏi thăm rồi, trước đây chưa từng có chuyện như vậy”. “Công tử có muốn đi không?”, Cố Tiên Nhi hỏi.
“Dù sao cũng đang rảnh, đi xem thử một chút cũng tốt”.