Kể từ lúc chia tay ở nước Đại Chu đến giờ, đã trải qua thời gian rất lâu.
Trần Trường An cũng chẳng thể ngờ, ở nơi này lại gặp được người của Thiên Cơ Các, mà dường như đối phương đang đặc biệt chờ hắn.
"Sao Vong Thiên Cơ không đến?" "Ngại gặp ta?”
Đệ tử Thiên Cơ Các cung kính hành lễ với Trần Trường An, cười khổ đáp: "Các chủ đã biết trước tiền bối sẽ nói như thế”.
"Có điều, lần này ta tới do được Các chủ phân phó, có một số việc cần báo cho tiền bối”.
"Chuyện gì? Nói đi". "Vâng, tiền bối”.
"Các chủ bảo ta mang tới vài tin tức. Đầu tiên, hiện giờ Trần Vân Hiên đã bắt đầu du lịch tại Trung Thiên Vực, tu vi đột phá đến Hóa Thần Cảnh tầng thứ hai".
Trần Vân Hiên đến Trung Thiên Vực là chuyện rất bình thường, Trần Trường An biết thằng này sớm muộn gì cũng tới.
Nhưng so với thời điểm định ra từ trước, hắn ta đi trước thời hạn ít nhất một năm, hơn nữa, thực lực tăng lên thật nhanh.
Mặc dù có tác dụng của Tiên Linh Quả, nhưng vẫn có thể nhìn ra, sự tiến bộ và cố gắng trong khoảng thời gian này của hắn ta.
"Việc thứ hai là gì?"
"Tin tức thứ hai liên quan tới tiền bối, Các chủ nói, đồ vật tiền bối muốn tìm có lẽ ở tại Liên minh đan sư”.
Nghe được tin tức này, Trần Trường An nhướng mày, Vong Thiên Cơ lại biết hạt châu hắn đang tìm kiếm? Còn trợ giúp hắn điều tra tin tức?
Liên minh đan sư?
Phạm vi này khá lớn, Liên minh đan sư có biết bao nhiêu luyện đan sư, bao nhiêu phân bộ, phải tìm thế nào?
"Không có tin tức cụ thể hơn sao?", Trần Trường An cau mày hỏi. "Gó
"Các chủ hoài nghị, thứ tiền bối muốn tìm đang ở trong tay Bất Tử Đan Đế, Dược Nghịch Mệnh”.
Bất Tử Đan Đế? Luyện đan sư duy nhất đột phá đến cảnh giới Đại Đế tại Thái Huyền Giới.
Tại sao lại ở trong tay người này?
"Vì sao Vong Thiên Cơ cảm thấy ở trong tay ông ta?", Trần Trường An hỏi.
"Các chủ thăm dò được, thật lâu trước kia, Bất Tử Đan Đế từng thu được một kiện bảo bối, xem như trân bảo, nhưng với thực lực của ông ta, luyện hóa suốt hơn ngàn năm vẫn không thể luyện hóa vật này".
"Tục truyền đó là một hạt châu không biết lai lịch, cho nên Các chủ mới có suy đoán này".
Nghe được lời đối phương nói, Trần Trường An nhẹ gật đầu. Nếu như vậy, trong tay người kia rất có thể là Thai Châu.
Nói cho cùng, trong thiên hạ, ngoại trừ Trân Trường An ra, không một ai có thể luyện hóa dung hợp Thai Châu này, ở trong tay người khác, nó chỉ là một hạt
châu bình thường, vô cùng cứng rắn thôi.
Có điều, Bất Tử Đan Đế này thật là cố chấp, lựa chọn luyện hóa nó hơn ngàn năm?
"Được rồi, ta đã biết, còn có chuyện gì khác không?", Trần Trường An hỏi. "Không có, Các chủ chỉ dặn dò hai chuyện này”.
"Ừ, cảm ơn Vong Thiên Cơ giúp ta".
"Dạ, vấn bối chắc chắn sẽ truyền đạt".
Sau khi đệ tử Thiên Cơ Các rời đi về sau, Trần Trường An nở nụ cười, vậy mà lại ở trong tay ông ta.
"Nếu quả thật ở trên tay Dược Nghịch Mệnh, chuyến này có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều".
"Công tử, ngài... ngài quen biết vị Bất Tử Đan Đế này?”
"Quen biết!"
Trần Trường An và vị này thật sự có quen biết, hơn nữa hai người đã biết nhau từ rất lâu, Trần Trường An gặp được người này tại khu rừng Cấm Ky, không phải ở bên ngoài.
Dược Nghịch Mệnh là một tên cuồng luyện đan. Năm đó, vì tìm kiếm linh thảo luyện đan, ông ta từng mạo hiểm chạy tới khu rừng Cấm Ky, vừa khéo gặp được
Trần Trường An.
Hắn đi ngang khu rừng Cấm Ky, Dược Nghịch Mệnh vừa vặn mượn tiếng xấu của Trần Trường An, tìm được không ít bảo bối trong khu rừng Cấm Ky.
Đó đã là chuyện gần tám ngàn năm trước.
Sau này Trần Trường An chạy ra ngoài chơi cũng từng gặp qua Dược Nghịch Mệnh hai lần, có điều sau đó không còn gặp lại nữa.
Đến tận sau này nghe thấy danh xưng Bất Tử Đan Đế, hắn mới biết được thằng này đã trở thành luyện đan sư duy nhất đột phá đến cảnh giới Đại Đế.
"Nếu công tử có quen biết với người này, có lẽ đồ vật công tử muốn tìm sẽ dễ dàng có được hơn một chút".
Trần Trường An cũng chẳng thể ngờ, ở nơi này lại gặp được người của Thiên Cơ Các, mà dường như đối phương đang đặc biệt chờ hắn.
"Sao Vong Thiên Cơ không đến?" "Ngại gặp ta?”
Đệ tử Thiên Cơ Các cung kính hành lễ với Trần Trường An, cười khổ đáp: "Các chủ đã biết trước tiền bối sẽ nói như thế”.
"Có điều, lần này ta tới do được Các chủ phân phó, có một số việc cần báo cho tiền bối”.
"Chuyện gì? Nói đi". "Vâng, tiền bối”.
"Các chủ bảo ta mang tới vài tin tức. Đầu tiên, hiện giờ Trần Vân Hiên đã bắt đầu du lịch tại Trung Thiên Vực, tu vi đột phá đến Hóa Thần Cảnh tầng thứ hai".
Trần Vân Hiên đến Trung Thiên Vực là chuyện rất bình thường, Trần Trường An biết thằng này sớm muộn gì cũng tới.
Nhưng so với thời điểm định ra từ trước, hắn ta đi trước thời hạn ít nhất một năm, hơn nữa, thực lực tăng lên thật nhanh.
Mặc dù có tác dụng của Tiên Linh Quả, nhưng vẫn có thể nhìn ra, sự tiến bộ và cố gắng trong khoảng thời gian này của hắn ta.
"Việc thứ hai là gì?"
"Tin tức thứ hai liên quan tới tiền bối, Các chủ nói, đồ vật tiền bối muốn tìm có lẽ ở tại Liên minh đan sư”.
Nghe được tin tức này, Trần Trường An nhướng mày, Vong Thiên Cơ lại biết hạt châu hắn đang tìm kiếm? Còn trợ giúp hắn điều tra tin tức?
Liên minh đan sư?
Phạm vi này khá lớn, Liên minh đan sư có biết bao nhiêu luyện đan sư, bao nhiêu phân bộ, phải tìm thế nào?
"Không có tin tức cụ thể hơn sao?", Trần Trường An cau mày hỏi. "Gó
"Các chủ hoài nghị, thứ tiền bối muốn tìm đang ở trong tay Bất Tử Đan Đế, Dược Nghịch Mệnh”.
Bất Tử Đan Đế? Luyện đan sư duy nhất đột phá đến cảnh giới Đại Đế tại Thái Huyền Giới.
Tại sao lại ở trong tay người này?
"Vì sao Vong Thiên Cơ cảm thấy ở trong tay ông ta?", Trần Trường An hỏi.
"Các chủ thăm dò được, thật lâu trước kia, Bất Tử Đan Đế từng thu được một kiện bảo bối, xem như trân bảo, nhưng với thực lực của ông ta, luyện hóa suốt hơn ngàn năm vẫn không thể luyện hóa vật này".
"Tục truyền đó là một hạt châu không biết lai lịch, cho nên Các chủ mới có suy đoán này".
Nghe được lời đối phương nói, Trần Trường An nhẹ gật đầu. Nếu như vậy, trong tay người kia rất có thể là Thai Châu.
Nói cho cùng, trong thiên hạ, ngoại trừ Trân Trường An ra, không một ai có thể luyện hóa dung hợp Thai Châu này, ở trong tay người khác, nó chỉ là một hạt
châu bình thường, vô cùng cứng rắn thôi.
Có điều, Bất Tử Đan Đế này thật là cố chấp, lựa chọn luyện hóa nó hơn ngàn năm?
"Được rồi, ta đã biết, còn có chuyện gì khác không?", Trần Trường An hỏi. "Không có, Các chủ chỉ dặn dò hai chuyện này”.
"Ừ, cảm ơn Vong Thiên Cơ giúp ta".
"Dạ, vấn bối chắc chắn sẽ truyền đạt".
Sau khi đệ tử Thiên Cơ Các rời đi về sau, Trần Trường An nở nụ cười, vậy mà lại ở trong tay ông ta.
"Nếu quả thật ở trên tay Dược Nghịch Mệnh, chuyến này có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều".
"Công tử, ngài... ngài quen biết vị Bất Tử Đan Đế này?”
"Quen biết!"
Trần Trường An và vị này thật sự có quen biết, hơn nữa hai người đã biết nhau từ rất lâu, Trần Trường An gặp được người này tại khu rừng Cấm Ky, không phải ở bên ngoài.
Dược Nghịch Mệnh là một tên cuồng luyện đan. Năm đó, vì tìm kiếm linh thảo luyện đan, ông ta từng mạo hiểm chạy tới khu rừng Cấm Ky, vừa khéo gặp được
Trần Trường An.
Hắn đi ngang khu rừng Cấm Ky, Dược Nghịch Mệnh vừa vặn mượn tiếng xấu của Trần Trường An, tìm được không ít bảo bối trong khu rừng Cấm Ky.
Đó đã là chuyện gần tám ngàn năm trước.
Sau này Trần Trường An chạy ra ngoài chơi cũng từng gặp qua Dược Nghịch Mệnh hai lần, có điều sau đó không còn gặp lại nữa.
Đến tận sau này nghe thấy danh xưng Bất Tử Đan Đế, hắn mới biết được thằng này đã trở thành luyện đan sư duy nhất đột phá đến cảnh giới Đại Đế.
"Nếu công tử có quen biết với người này, có lẽ đồ vật công tử muốn tìm sẽ dễ dàng có được hơn một chút".