Mục lục
Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc lạnh lùng Của Tôi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thần đi vào phòng, cũng không vội vã để ý đến chỗ Bát Nhã, mà là cúi xuống nhặt Thôn Chính lên.

Thanh đao này cũng coi như hắn hướng về cái gì đó. Dù sao trong vòng sinh tử, tinh thần của sát thủ cũng là đối tượng được tôn sùng.

Chẳng qua hiện giờ chuôi đao này nhiễm đầy máu tanh, yêu đạo khát máu trong lịch sử ở trong tay y. Dương Thần không có ý chiếm lấy.

Từng thần tượng, từng mơ ước hiện giờ thành vong hồn, thành một món đồ chơi. Ai nói đời người không phải trò đùa đâu.

Nhìn một lát, ngoài thân đao thật sự là kim loại cứng, bên ngoài chỉ có thể nói là tạo hình khác biệt. Còn sát khí mênh mông vừa rồi, Dương Thần không biết là lấy ai để có thể bùng nổ. Đao này trên thực tế cũng tạo công lực vô cùng tốt. Cái gì mà có lời nguyền đều là thần hóa nói, uy lực chính là ở người sử dụng.

Tùy tay, Dương Thần ném Thôn chính xuống trước mặt Bát Nhã.

Bát Nhã đang quỳ rạp xuống thấy Dương Thần ném đao xuống trước mặt mình, vẻ mặt cũng không có gì bất ngờ. Cầm lấy Yêu đao, tự đặt lên cổ mình.

- Cảm ơn Minh Vương để tôi có thể tự vẫn.

Bát Nhã nói xong, định cắt cổ.

Dương Thần không hiểu người đàn bà này lấy làm gì, không ngờ là tự sát. Dở khóc dở cười, đồng thời tạo ra một đạo kình, đánh rơi thanh đao trên tay Bát Nhã.

- Tôi lại không cho cô chết, cô sao phải tự sát.


Dương Thần cười nói.

Bát Nhã sửng sốt, ngẩng đầu lên, vẻ mặt buồn bã khó hiểu

- Thế này là…

- Giữ lại cô có lợi cho tôi.

Dương Thần nhìn Bát Nhã, dường như thấy được con mồi không tồi.

Bát Nhã thấy Dương Thần nhìn mình, lại nghĩ đến việc khác, khuôn mặt hơi đỏ, nhưng cũng không do dự, cởi bỏ đai lưng của mình.

Dương Thần lần này lại ngây người, chỉ thấy sau khi Bát Nhã cởi bỏ đai lưng, da ngực trắng nõn của Bát Nhã hiện ra. Một bầu ngực đầy đặn được quấn trong mảnh sợi dệt, dù như thế vẫn cảm nhận được độ lớn.

Giữ xương quai xanh của Bát Nhã còn có một đóa hồng xinh đẹp màu tím. Trên lớp da mịn màng của cô giống như nụ hoa được thả trên sông, rất sống động.

Bỏ hết quần áo trên người ra, chỉ giữ lại chiếc yếm. Bát Nhã nâng tay lên, xõa tóc ra, nhìn giống như một tán liễu, đôi mắt lập tức quyến rũ lên mười phần.

- Cô muốn làm gì?

Trong đáy lòng Dương Thần rên rỉ một trận.

- Minh Vương, bất luận ngài muốn gì, tôi… tôi đều tình nguyện chịu đựng ơn mưa móc của ngài.

Bát Nhã hiển nhiên cho rằng, sau một trận chiến, muốn tìm phụ nữ để thỏa mãn một phen, hoặc là trực tiếp coi cô như chiến lợi phẩm bắt được.

Đây là lối nghĩ của phụ nữ Nhật Bản. Đối với những người cướp của, phụ nữ là một chiến lợi phẩm là rất bình thường. Bát Nhã từ nhỏ bị Tokugawa nuôi nấng, tuổi còn nhỏ Tokugawa cũng làm như vậy, coi Bát Nhã là con nuôi, và là đồ chơi của chính y.

Hiện giờ Tokugawa đã chết, điều Bát Nhã được dạy dỗ vẫn không thay đổi. Không cảm thấy là khuất phục Dương Thần như vậy có gì không ổn, ngược lại có chút vội vàng xấu hổ.

Dương Thần cũng nuốt nước bọt, ho khan hai tiếng. Xoay người sang chỗ khác, nói:

- Cô cho là đầu óc tôi giống đầu óc ma quỷ của cha nuôi cô sao? Tôi không có hứng thú gì với cơ thể cô. Tôi giữ lại cô là muốn hỏi cô,nếu tôi giao Yêu đao cho cô, cô có thể nắm giữ toàn hội Bát Kỳ không?

Bát Nhã không kìm nổi, A lên một tiếng, hiểu đươc mình thất lẽ mới vội vàng nói:

- Rất xin lỗi Minh Vương, tôi… tôi nghĩ là ngài muốn. tôi không có ý kia..

Dương Thần cười khổ, người phụ nữ này xem ra bị Tokugawa dạy dỗ ăn sâu vào người. Giết chết Tokugawa, cùng chỉ mới báo thù, thật sự là muốn gặp chỗ dựa khác. Người phụ nữ này rất dễ thành nô lệ cho người khác.

- Minh Vương, cho dù không có yêu đao, nếu ngài muốn có hội Bát Kỳ, cũng không phải là việc khó.

Bát Nhã cuối cùng cũng hiểu được, Dương Thần không ngờ muốn hội Bát Kỳ bèn đáp:

- Hiện tại Tokugawa vừa chết, người mạnh nhất hội Bát Kỳ chính là tôi. Ninja cực kỳ trung thành chỉ cần truyền tin Tokugawa chết đi, vị trí người đứng đầu hội Bát Kỳ tất nhiên sẽ đến lượt tôi.

Không ngờ đơn giản như vậy?

Dương Thần không nghĩ tới việc có thể tiếp nhận hội Bát Kỳ dễ dàng như vậy. Hắn muốn thế lực của hội Bát Kỳ, chủ yếu vẫn lo lắng sau này hội Bát Kỳ rơi vào tay người khác, ví dụ như do thế lực của quốc gia khác khống chế, sẽ tạo ra lực cản cho Trung Quốc. Do vậy không bằng hiện giờ nghĩ cách phá hủy hoặc chiếm lấy.

Dù sao nếu có hội Bát Kỳ trong tay, ở Nhật Bản sẽ giống như ở nhà, không bị ngăn cản. Nhiều chuyện sẽ đơn giản đi. Cuối tuần đi quấy rối nhà họ Liễu, hội Bát Kỳ chính là trợ thủ không tồi.

Dương Thần nói,

- Nếu như vậy, tôi giao cho cô Yêu đao thôn chính. Về sau cô thay thế Tokugawa tiếp quản hội Bát Kỳ. Tôi cũng không cần cô thề trung thành với tôi như thế nào, chỉ cần khi tôi dùng cô, cô đừng giả vờ ngớ ngẩn là tốt rồi. Đương nhiên, nếu có người nghĩ đến việc đuổi cô đi, cướp hội Bát Kỳ, tôi sẽ giúp đỡ cô.

Bát Nhã cảm thấy như mình đang nằm mơ, không chỉ cô không chết, còn có thể công khai làm người đứng đầu của hội Bát Kỳ. Quan trọng hơn là nghe ý của Dương Thần, là muốn giúp cô củng cố lực lượng.

- Minh Vương hiện tại tôi nên làm gì?

Bát Nhã như đứng trong sương mù hỏi.

Dương Thần bĩu môi:

- Trước tiên mặc quần áo vào.

Bát Nhã lúc này mới ý thức được tình trạng của mình, lập tức nhanh chóng mặc quần áo vào.

Dương Thần trong lòng thật ra hơi hối hận, nhắc tới nữ Ninja hắn thật sự không chơi đùa, chỉ tiếc vừa rồi hắn nói rất hiên ngang lẫm liệt, nếu lúc này còn muốn hưởng thụ một chút, có vẻ da mặt không được dầy, chỉ có thể tạm thời từ bỏ, nói:

- Phía trước nơi này đã bị phong tỏa, tôi muốn giải quyết tốt hậu quả cô hẳn biết thế nào. Quần áo của tôi bân thỉu, hiện tại cô lập tức giúp tôi tìm bộ khác.

Bát Nhã bình tĩnh lại, nghe điện thoại nói, lập tức rời khỏi viện.

Vài phút sau, Bát Nhã mang quần áo đến, vừa định nói giúp Dương Thần thay quần áo, nhưng sợ Dương Thần trách đành phải đưa quần áo cho Dương Thần.

Dương Thần thay quần áo mới xong, nhìn Bát Nhã nói:

- Cửu Vĩ chồn bạc biến đổi thành hướng dẫn viên du lịch “asakawa nako”, cô có thể biến được không?

Bát Nhã gật đầu:

- Tuy không thể giống như Cửu Vĩ, nhưng có thể bắt chước được.

Dương Thần nhớ rõ Bát Nhã từng giả Mạc Thiện Ny cho nên mới nhắc đến việc này. Dù sao asakawa nako đã chết, đột nhiên đổi hướng dẫn viên du lịch cũng phải có lý do. Để Bát Nhã thay cũng thích hợp. Tuy nhiên, hắn có thể phân biệt thật giả, đám con gái kia không thể.

Sau khi giải thích cho Bát Nhã qua về tình hình, thấy đã muộn, nghĩ đến mấy cô gái trong phòng trà đang chờ, nên bảo Bát Nhã biến thành một asakawa nako mới, thành người đến du lịch rồi nói sau.

May mắn tiếp nhận công việc của hội Bát Kỳ rất đơn giản rõ ràng. Vài nhân vật quan trọng của tổ chức nhìn thấy Yêu đao trên tay Bát Nhã liền nhanh chóng thuần phục. Cho nên, không tốn nhiều thời gian.

Dương Thần và Bát Nhã đang giả trang thành asakawa nako cùng nhau về tới hàng ngũ, tất nhiên là không tránh khỏi bị chất vấn một phen.

Đặc biệt Dương Thần không ngờ đã thay bộ quần áo khác, mấy cô gái rất bất mãn, bảo Dương Thần trốn bọn họ đi mua sắm, thật sự không tốt.

Lưu Minh Ngọc suy nghĩ khá tinh tế, phát hiện ra Dương Thần không suy nghĩ đơn giản như vậy liền hỏi:

- Anh không sao chứ?

Dương Thần đương nhiên không nói ra chân tướng sự việc. Không phải sợ Lưu Minh Ngọc nói ra, chỉ là có những việc không cần khiến cô lo lắng.

- Cô thấy tôi giống như làm sao sao? Chỉ là quần áo bị mưa ướt nên đã thay thôi.

Dương Thần nói.

- Gặp mưa sao?

Lưu Minh Ngọc lườm Dương Thần một cái, không hỏi gì thêm, cũng biết Dương Thần không muốn nói thêm.

Bát Nhã đóng vai asakawa nako rất tốt, cũng không làm người ta phát hiện cái gì khác thường. Dù sao cũng là cô gái Nhật Bản, lại được huấn luyện chuyên nghiệp. Làm một hướng dẫn viên du lịch không thành vấn đề gì.

Thấy trời đã chạng vạng, mọi người cũng không định ở lại lâu, lục đục lên xe.

Nhưng, Dương Thần vừa mới ngồi vào xe, liền giật mình. Hắn cảm thấy trái tim và lục phủ ngũ tạng của mình đều đau đớn, đầu váng vất.

Nhận thấy có gì đó khác thường, Dương Thần nhìn kỹ, lập tức trầm xuống. Ban đầu hắn tưởng rằng, sau khi hắn đạt đến cảnh giới “Hướng sinh” có thể ngăn chặn được nguyên tố phóng xạ phát tác. Không ngờ rằng nguyên tố này bị hắn áp chế xuống, cũng không tiêu tan hoàn toàn, vẫn giống như một khối u ác tính, ở trong cơ thể hắn, tuy nhiên, chỉ là yếu bớt đi thôi.

Vừa rồi hắn vận chuyển nội công, cho nên không có ảnh hưởng rõ ràng. Có thể hiện tại hắn vừa thả lỏng, trong cơ thể ngoại trừ tật gàn bướng lại biểu hiện ra.


Dương Thần biết rằng đây không phải là một vấn đề nhỏ, dù sao hiện giờ nội công của hắn đạt đến cảnh giới viên mãn, cũng không thể tiêu trừ nguyên tố phóng xạ này, có thể thấy cái này khó chơi.


Tokugawa chết tiệt, hạ độc dược đối với hắn thật sự là khống chế được hắn.


Dương Thần suy nghĩ một lát, suy nghĩ xem có nên mời chuyên gia đến kiểm tra cho mình không. Dù sao về mặt khoa học, vẫn phải dựa vào các nhà khoa học. Hắn tự dùng nội công để giải độc tốt là có thể được nhưng với nguyên tố phóng xạ này chưa chắc đã khả thi.


Nghĩ đến đây, Dương Thần liền lấy di động ra, tuy điện thoại không gọi được. Nhưng có thể thông qua Bưu điện gửi điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK