Phải biết đám người trong chung đụng với Kinh Kha đều có, bằng hữu của Kinh Kha cũng không tính nhiều, bây giờ Đế Vô Song lại nói ra kiếm pháp đã tuyệt tích của Kinh Kha, đây là chuyện nhiều người bất ngờ cùng cẩn trọng.
“ Đế đại thúc! Thúc nói Cự Tử lão đại vì sao truyền ta chức vị” Thiên Minh hiếu kỳ cất lời hỏi.
Đế Thiên An hoàn toàn bơ đi đám người bên cạnh phản ứng, vuốt đầu tóc nhỏ của nó, rồi từ tốn nói : “ Ngươi sở dĩ được Yên Đan chọn làm Cự Tử truyền lại công lực, một phần là hắn nợ cha con ngươi ân tình. Thứ hai là ngươi đối với nhà họ Mặc có đại ân, lại xông qua Mặc Gia cấm địa, đạt được chí tôn vũ khí Phi Công, là nơi tuyển chọn các đời Mặc Gia Cự Tử có trở thành Cự Tử cơ bản tư cách.”
Thiên Minh nói : “ ta cũng nghe bọn họ nói như vậy”
Thiên Trạch nói : “Thứ 3 đám thống lĩnh hiện giờ đều không trở thành Cự Tử hợp vị, cùng đem Mặc Gia giao cho một người, bốc lên rất có thể hướng đi sai lầm phương hướng, ý kiến không hợp phân liệt, còn không bằng làm quần long vô thủ, chuyện gì đều mọi người thương lượng đi. Mà tiểu tử ngươi không phải là Mặc Gia đệ tử không có dã tâm, không có nhân mạch, không có tư lịch, không có năng lực, cho dù là trở thành Mặc Gia Cự Tử, muốn hồ nháo cũng không lật được, ai nguyện ý nghe một tên tiểu hài như ngươi, cho dù hắn là Mặc Gia thủ lĩnh, nhưng cũng chỉ bất quá là trên danh nghĩa. Thích thì cho ngươi làm không thích như bây giờ lập ra Thiên Chí bãi miễn ngươi”
Đám thống lĩnh nghe được biểu hiện trở nên lúng túng hơn, bọn họ mỗi người thế nào đều biết rõ, Ban lão đầu say mê cơ quan thuật, Từ Phu Tử lại say mê rèn kiếm, Cao Tiệm Ly Tuyết Nữ là cầm sư vũ đạo, Đạo Chích chuyên đi trộm đồ cợt nhã, Đại Thiết Chùy tính khí nóng nảy xúc động, Đoạn Mộc Dung chuyên tâm chữa bệnh.
Đúng là giao cho bất cứ ai đều không hợp, mà Thiên Minh không thân không thể tâm tính đơn thuần được Cự Tử chọn lại đảm bảo phù hợp, đám người càng nghe sắc mặt trở nên khó coi hơn.
Đế Thiên An nói : “ Thứ tư ngươi là Cái Nhiếp đệ tử, Quỷ Cốc xuất thân, võ lực giá trị cao, trí lực cao, hiểu biết rất nhiều Bách Việt chủ yếu bí mật, đối với Phản Việt thế lực thật sự mà nói rất quan trọng. Nếu ngươi trở thành Mặc Gia Cự Tử, Mặc Gia gặp nạn thời điểm hắn sẽ cố gắng giúp đỡ”
Thiên Minh ánh mắt mở to nói : “ nghe có vẻ rất đúng”
Thiên Trạch tiếp tục chỉ ra : “Thứ năm là ngươi xuất thân đối với phản Việt thế lực mà nói quá trọng yếu, một khi ngươi đủ thành thục thân phận bộc quang sẽ là một lá cờ tiên phong lật đổ Việt Đế. Thứ sáu một phần ngươi có ân với nhà họ Mặc, cộng trên những yếu tố đó lại ngươi chính thích hợp vị trí Cự Tử Mặc Gia hơn bất cứ người nào, lại tuổi nhỏ dể dàng uốn nắn cho nên hắn mới giao cho ngươi Cự Tử.”
Thiên Minh nghe một tràn đủ lý do, đầu não có chút ong ong lên hắn đơn thuần tâm tư còn không nghĩ ra được nhiều huyền cơ như vậy, khoa trương nói : “ Nhiều như vậy!”
Đế Thiên An gật đầu nói tiếp : “ Ngươi nghĩ đi ngươi làm Cự Tử lại có chổ tốt gì?”
“ Chổ tốt ư?” Thiên Minh mê man suy nghĩ rồi lắc đầu.
Thiên Trạch nói : “không có bất luận chổ tốt còn lại bồi mạng cho họ. Một, hư vô mờ mịt danh vọng, đối với đứa trẻ như ngươi hửu dụng sao, mệnh lệnh của ngươi ai sẽ nghe.”
Thiên Minh gật đầu tán đồng.
“Hai ngươi một đường mạo hiểm xông Cơ Quan Thành cứu trợ Mặc Gia trên dưới, người ta không cảm kích ngươi bây giờ ta chỉ thấy kỳ thị, xem thường, không tín nhiệm, ước thúc, cùng gánh vác.”
Thiên Trạch lại giảng giải cho Thiên Minh : “Ba, Mặc Gia truyền thừa ba trăm năm cùng với Nho gia là hai đại học phái, cừu nhân không ít nhất là tử địch Công Thâu Gia, ngươi 12 tuổi đảm nhiệm Cự Tử dể đối phó hơn nhiều.”
Thiên Minh nghe được lại run một cái.
“Bốn không có thực quyền hữu danh vô thực không có nhân mạch, không có tư lịch, năng lực không đủ, có thể nói chẳng qua là cái bài trí. Không điều động được người, tự nhiên cũng không có chỗ tốt gì, ai nguyện ý nghe một tên như ngươi. Thích thì cho ngươi làm không thích mở Thiên Chí bày trừ, ngươi đó bị đám người Mặc Gia bán còn giúp bọn họ kiếm cơm. Thấy tên to xác kia không”
Ngừng một hơi Đế Thiên An chỉ tay về Đại Thiết Chùy nói tiếp : “ hắn phản đối ngươi là cảm thấy ngươi không xứng, vô năng, chán ghét, sẽ ở Chư Tử Bách Gia, các vị giang hồ hào kiệt trước mặt cho các ngươi Mặc Gia mất mặt mà thôi, không chỉ hắn còn tên kia gì Từ từ gì ấy nhỉ cũng đồng dạng”
“Ngươi nói bậy” Đại Thiết Chùy tức điên phổi, đỏ hồng mắt phẩn nộ cất bước tiến lên gần Thiên Trạch.
Đại Thiết Chùy giờ này hắn đã hiểu vì sao Cự Tử lại chọn lấy Thiên Minh, nhưng mà về sau lời nói khó nghe vô cùng hắn tính khí đơn thuần dể xúc động, đầu nóng lên chỉ cầu thống khoái là được.
“Đại Thiết Chùy, không muốn!”
“Đại Thiết Chùy tỉnh táo!”
Thiên Trạch cười nhạt thân ảnh động thân xuất hiện phía trước Đại Thiết Chùy, tay vươn ra nắm lấy cánh tay to lớn của Đại Thiết Chùy vặn lấy “ răng rắc” tiếng xương gãy vang lên truyền đến tay đám người.
Ngay sau đó “ Bành” một tiếng cả thân ảnh to lớn Đại Thiết Chùy như diều đứt dây văng xa đi.
“ Ầm!”
Vang dội thanh âm lần nữa truyền đến tay đám người, khi thân ảnh Thiên Trạch đã biến mất xuất hiện ngay vị trí của Đại Thiết Chùy bồi thêm một cước, một cước này đem thân hình hắn đá văng rơi xuống mặt đất, bụi mù hiện lên mặt đất rạn nứt.
“ Phốc” Đại Thiết Chùy phun ra một ngụm máu nôn khan cảm nhận cơ thể mình đau đớn, các khớp xương trong người gãy vở ánh mắt mở lớn không tin được đối phương khí lực so với mình còn mạnh hơn nhiều.
“ Vù vù vù” ngay lập tức Cao Tiệm Ly bội kiếm Thủy Hàn ra khỏi vỏ hàn băng lạnh lẽo tràn ra trong không khí, ánh mắt ngưng trọng.
Đạo Chích, Tuyết Nữ, Từ Phu Tử vây đến người Đế Vô Song, nhìn Đại Thiết Chùy ho ra máu ngực bị một chân hắn nhấn xuống mặt đất đau đớn rên la.
“ Ồ!” Thiên Trạch thốt nhẹ, vươn ra duỗi nhanh như thiểm điện khi thấy Đạo Chích lao đến tấn công mình giải trừ cho Đại Thiết Chùy, trên tay phi luân xoay tròn rồi bắn ra thành nhiều mảnh công kích hắn.
“Keng keng keng keng keng”
Chói tai ma sát kim loại vang lên khi những mảnh lưỡi dao sắc bén va chạm vào thân Thiên Trạch, đều bị hắn đem bình hồ lô hóa giải, còn bị bắn ngược lại.
Chính lúc này Cao Tiệm Ly động.
Cao Tiệm Ly thúc dục nội lực rót vào Thủy Hàn kiếm, lập tức đốc kiếm phía trên, chậm rãi từ chuôi kiếm bắt đầu từng tầng từng tầng băng tinh lấy mắt thường rõ rệt, trải rộng tại trên Thủy Hàn kiếm .
Không khí dùng tốc độ cực nhanh lạnh xuống, hàn khí càng ngày càng đậm, mọi người chỉ gặp trên chuôi kiếm mọc ra vô số băng tinh, trong suốt chói mắt.
Cao Tiệm Ly đem Thủy Hàn kiếm cắm trên mặt đất, một cỗ âm lãnh chi khí truyền ra, phương viên trong vòng hai mươi trượng tất cả đều kết lên miếng băng mỏng
“ Dịch Thủy Hàn ư?” Thiên Trạch nhìn thấy Cao Tiệm Ly thả ra đại chiêu xem thường.
Trường kiếm trên tay Cao Tiệm Ly tại giang hồ xông ra thanh danh không nhỏ, tại Kiếm Phổ trên là Thủy Hàn, là một thanh cực lạnh kiếm, cũng là một thanh kiếm tốt của Mặc gia trong.
Từ khi Tần Vũ Dương chết đi, mấy năm nay Mặc gia không ngừng sa sút thế lực, Cao Tiệm Ly hiện giờ cũng là Mặc gia đệ nhất kiếm khách.
Dịch Thủy Hàn này của y tương đồng với Chỉ Thủy Kiếm Pháp của Tuyết Nguyệt thành, hay Phong Tuyết kiếm pháp của Trẫm Tĩnh Chu..... kiếm vừa ra đóng băng xung quanh.
Tuy nhiên Dịch Thủy Hàn còn chưa đủ để đối phó với Thiên Trạch.
“ Bành”
Thêm một tiếng vang dội, Thiên Trạch dẫm một cước đem Cao Tiệm Ly ngưng tụ hàn băng đánh đến toái vở, còn bức đối phương nhảy lùi ra sau.
“ Hít khà” Ban đại sư, Thiên Minh hoảng sợ khi nhìn đại địa phương vị mà Cao Tiệm Ly chổ đứng xuất hiện một chiếc hố nhỏ mặt đất nứt rộng ra như mạng nhện, các vết nứt rộng lớn lan xa chỉ bởi một cước của đối phương truyền lại.
“ Khí lực thật đáng sợ” Cao Tiệm Ly thầm nói, sau đó biến chiêu, nhẹ nhàng huy kiếm công kích.
Theo Cao Tiệm Ly đem Thủy Hàn chém một kiếm, chung quanh tầng băng toàn bộ vỡ tan dưới cước kình của Thiên Trạch, biến thành vô số băng hoa, tại Cao Tiệm Ly kiếm khí dẫn đạo dưới, toàn bộ bắn về phía Thiên Trạch.
“ Chỉ có như vậy ư!”Thiên Trạch hai tay nắm lại thành quyền liên tục đánh ra từng quyền, quyền ảnh liên miên không dứt chồng điệp lên nhau, quyền kình vừa xoáy lại mang theo ba đạo đáng sợ năng lượng, trên đường đi chấn tan mọi thứ.
“ Crac crac crac” gãy vở thanh âm không ngừng vang lên, quyền kình lan tỏa ra xung quanh như sóng nước lan tỏa trên mặt hồ yên tĩnh, đem chấn nát băng trụ xung quanh.
Một đòn này cũng trực tiếp đem cao thủ Mặc gia hung hắn đánh bật lùi về sau, hô hấp dồn dập.
“ Keng! Keng! Keng”
Đạo Chích dùng khinh công mau lẹ công kích Thiên Trạch, nhưng hắn nhanh lại không thể công phá được Thiên Trạch thân thể, đều bị cái hồ lô rượu đánh văng đôi phi luân.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK