Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người trò chuyện chừng nửa tiếng thêm thì đồng loạt đem mắt nhìn về một nơi.

“ Buông!” Khổng Tước xấu hổ thanh âm có chút lớn, muốn thoát ly ra khỏi vòng tay ôm ấp của Đế Thiên An, gương mặt so với trước kia còn kiều diễm hơn.

Đế Thiên An đem tay nới lỏng, Khổng Tước lập tức thoát ly khỏi vòng tay của hắn, muốn thoát ly khỏi chổ này nhanh nhất, nhưng có tâm mà vô lực, thân ảnh dời xa ra Đế Thiên An cố gắng trấn định tinh thần của mình lại.

“ Ca ca! ngươi lại có phải khi dễ Khổng Tước tỷ tỷ” Bạch Thái bênh vực vị tỷ tỷ kia.

Đế Thiên An đáp : “ khi dễ gì chứ, Khổng Tước à Bản Đế có khi dễ nàng sao?”

“Hừ!” Khổng Tước hừ lạnh một tiếng, hai tay siết chặt, cố bình ổn tâm tình của mình.

A Lam ở gần, con mắt khẻ đảo, hỏi : “ Khổng Tước, hắn làm gì cô?”

“ Không có gì, chỉ đi ngắm cảnh một chút rồi bị tên lưu manh khốn kiếp đùa giỡn một hồi, thực lực ta kém chỉ có thể cam chịu” Khổng Tước lạnh giọng đáp lại.

Nghe xong Khổng Tước nói, đám người liền tin tưởng, dù sau Đế Thiên An thường ngày chính là trêu chọc mỹ nữ đây.

Đế Thiên An cười nhìn A Lam : “ Nàng nếu như muốn biết, một lát nữa Bản Đế sẽ giúp nàng biết rõ, đừng nghe tỷ muội tốt của nàng nói, nàng ấy à da mặt mỏng xấu hổ không dám nói, chứ thực ra trong lòng lại rất ưa thích”

“ Hỗn đãn” Khổng Tước thẹn quá thành giận quát.

A Lam mặc dù không biết Khổng Tước xảy ra chuyện gì, nhưng bằng cá tính của Đế Thiên An hẳn không phải là chuyện tốt lành gì, con mắt âm trầm nhìn : “ ngươi khi dễ Khổng Tước cùng chúng ta có gì là lợi hại.”

Đế Thiên An cười không đáp, đem chung rượu trên tay Bạch Thái uống lở dở đoạt uống, rồi hỏi : “ với Bản Đế mà nói khi dễ các nàng là lợi hại rồi, hơn nữa A Lam lần này nàng đổ oan cho Bản Đế đấy, nhìn xem”

Lời dứt chiếc áo sơ mi trắng của hắn như bọt biển tan rã đi, để lộ từng thớ cơ săn chắc như thép nguội cường tráng. Đặc biệc trên làn da cổ đồng kia là những đạo vết thương chi chit, còn cả dấu răng ẩn hiện trên đó.

“Ah!!” Bạch Thái bật thốt lên khi thấy những vết thương này.

Những người khác đều đem ánh mắt nhìn, rồi thỉnh thoảng nhìn về Khổng Tước, càng làm cho Khổng Tước thẹn và giận hơn.

“Bản Đế nhục thể ngay cả thời không phong bạo cũng không tổn thương được. Nhưng vì mềm lòng sợ mỹ nữ đau, để cho nàng ấy cắn vài cái, ai ngờ Khổng Tước cảm thấy còn chưa đủ, chém một ngàn chín trăm năm mươi bảy đao.” Đế Thiên An cười nhìn Khổng Tước : “ lưu manh, Khổng Tước hôn cũng là nàng hôn trước, ăn xong rồi rút đao chém, ai là lưu manh đây”

“ Khốn kiếp” Khổng Tước đã nhịn không được, quát mắng : “ là do ngươi dùng thủ đoạn, là ngươi khống chế cơ thể ta! Đồ khốn!”

“ Là vậy ư!!”

Đám người thầm nói, lời của Khổng Tước vừa ra mọi chuyện đều thông tỏ cả, Đế Thiên An bằng vào thủ đoạn của mình trêu đùa Khổng Tước, khiến nàng mới cầm đao chém hắn như vậy.

“ Đại ca không hổ là đại ca” A Kim thầm nói, trong lòng bội phục với vị kia.

Bạch Thái đem tay vươn vào hông mà vặn lấy : “ ca! còn nói không khi dễ Khổng Tước tỷ, ca ngươi làm ra như vậy tỷ ấy làm sao không chém ngươi”

“ Chém như vậy cũng không chết! đúng là quái vật” A Lam mắng lấy.

“ Tiểu tử này phong lưu tiêu sái hơn cả ta, Khổng Tước ăn thiệt, chả trách cô ta phát điên như vậy” Vân Trung Tử một bên nghĩ, tận lực không tham dự vào, xem như là không nghe không thấy.

“ Đúng là cái tên háo sắc” Tùy Phong Khởi Vũ nhỏ giọng mắng, bất chợt nhìn thấy Đế Thiên An quay sang nhìn mình, trong lòng lại có một cổ dự cảm không tốt phát sinh, vội dời đầu đi.

Đế Thiên An cười nói : “ mấy ngày nay Bản Đế lại quên mất có mỹ nữ còn nợ, vậy đêm nay thu nợ vậy. Minh tộc nói 1 là 1, Bản Đế nguyện chờ mỹ nữ quá bước nâng ly đối ẩm.”

“ Đáng chết!” Tùy Phong Khởi Vũ thầm hận mình khi không lại mắng hắn làm gì, hiện giờ mang đá đập chân mình.

Đế Thiên An cười nói : “ Nàng sẽ không gạt Bản Đế đó chứ”

“ Chuyện ta đáp ứng, tất nhiên sẽ thực hiện”Tùy Phong Khởi Vũ hít sâu một hơi, hai bàn tay siết chặt đáp, lại nói : “ ta còn một chuyện muốn nhờ ngươi”

Đế Thiên An nâng lên chung rượu, đáp : “ nàng trả nợ trước rồi mới tính tiếp”

“ Được” Tùy Phong Khởi Vũ gật đầu đồng ý.

Đế Thiên An nhìn qua A Lam nói : “ những gì mà Phục Hy nói cho nàng chỉ là hắn hiểu biết nông cạn mà thôi. Thực ra hắn chẳng biết cái gì về Thiên cả hơn nữa lại càng là lầm to, lại đây rót rượu cho Bản Đế.”

Đế Thiên An tuy rời đi khỏi căn nhà, nhưng mọi việc bên trong đây phát sinh đều không qua được ánh mắt của hắn cả. Cuộc trò chuyện của đám người đều bị hắn nghe được, nhất là Phục Hy đối với Thiên hiểu biết.

Đế Thiên An nói :“Đạt đến cảnh giới như Thái Cực hắn không cần hấp thụ Huyết Thạch nữa mà vẫn có thể tồn tại được, cái gọi là Thiên chết chẳng qua chỉ là cái trò cười rẻ tiền mà Phục Hy tự nghĩ ra mà thôi”

“ Khụ khụ” Phục Hy ho khan lên, thần sắc lúng túng.

A Lam nói : “ nếu như Thiên không hấp thụ Huyết Thạch làm sao có thể tồn tại đến bây giờ”

Đế Thiên An đáp : “ tu luyện đến cao thâm có thể vĩnh sinh với trời đất, Thiên đạt đến cảnh giới khó người có thể theo kịp. Hơn nữa hắn mang trong mình huyết mạch của chủng tộc mạnh mẽ, thọ mệnh tất nhiên sẽ cao hơn nhiều, sống mấy vạn năm chỉ là chuyện bình thường mà thôi.”

Vũ Canh nghi hoặc : “ Có thể như vậy ư?”

“ Tu luyện có thể vĩnh sinh được ư?” Lý Tịnh suy ngẫm

Khổng Tước hỏi : “ ngươi không phải là lừa gạt A Lam hầu rượu cho ngươi đó chứ”

Đế Thiên An cười : “ vũ trụ này rộng lớn, có vô vàn thế giới có cách thức tu luyện và năng lượng khác nhau. Thần tộc ở thế giới này có thể mạnh mẽ, nhưng tại thế giới khác thì cũng giống như nhân loại thế giới này nhỏ yếu mà thôi. Các ngươi còn không đi ra được thế giới này thì hiểu được bao nhiêu chứ”

Đám người Thần Ẩn Bộ cùng Vũ Canh trầm mặc một hồi rồi gật đầu, bọn họ là những người biết Đế Thiên An không phải thế giới này đến từ một thế giới khác. Ngoài vũ trụ tinh không kia còn nhiều thế giới khác nữa.

Mấy lời của y có thể bọn họ chưa từng nghe được lẫn biết đến, nhưng không phải là không có thể xảy ra. Dù sau đúng như lời y nói, bọn họ chỉ ở thế giới này kiến thức không có bao nhiêu thì biết được nhiều ít chứ.

“ Chín vạn năm trước, đại chiến chúng thần xảy ra, Long tộc tiền thân của Thần tộc hiện giờ thắng thảm chỉ còn lại mấy cái thành viên mà thôi. Trước tình huống đó, Thái Cực bọn điểm hóa loài khỉ, chúng trở thành những con người sơ khai”

“ Một số con người sơ khai được chọn và tách hồn và xác ra. Linh hồn trở thành tinh linh chúng mãi mãi mang tâm trí của những đứa trẻ và sinh sống quanh quẩn trong Kết Tinh Sơn, tinh linh.”

“ Còn thân xác thì bị nguyên thần của Viễn Cổ Thần chiếm giữ. Chúng được ban cho những đặc tính của Thần, trở thành hậu duệ Long tộc cũng chính là tổ tiên của Thần Tộc bây giờ.”

“ Thần tộc mới này chỉ mang 1 vài đặc tính của Viễn Cổ Thần nên tuổi thọ chỉ tới 300 năm, và ấu thơ không hề có thần lực. Có nguồn gốc từ con người, cho nên vẻ ngoài của tân Thần tộc và con người không khác biệc gì nhau. Đặc biệc là giai đoạn ấu thơ, trước Thiên Khải hoàn toàn không có khác biệc gì.”

“ Hai chủng tộc này yếu kém hơn các tộc Thần nhưng chúng khả năng sinh sản nhanh hơn, nhờ thế mà giúp Thái Cực đạt được không ít chuyện, lớn mạnh thế lực trong thời gian ngắn.”

“Chỉ là sau này hai tộc trải qua năm tháng lớn mạnh, lại qua các đời Thiên Đế cai trị khác nhau, mầm họa mâu thuẫn dẫn đến mà sinh ra nội đấu. Cuối cùng kết thúc bằng sự trấn áp máu tanh của Thiên hoặc là tự diệt lẫn nhau, qua năm tháng bí mật này bị chôn vào dĩ vãng, Tân Thần tộc ngộ nhận mà chìm đắm trong sự mục rửa sa đọa”

Nghe được đến đây đám người Phục Hy cũng bất ngờ lên, bọn họ không ngờ được Thần tộc và Nhân Loại lại có liên quan đến như vậy.

“ Nói như vậy, Thần tộc khởi nguồn là từ nhân loại ư” A Kim kinh khiếp hô.

Vũ Canh nói : “ vậy mà cái đám Đại Thần đó lại cao ngạo, tự cho là cao quý hơn chúng ta, thì ra bọn họ tổ tiên cũng là bắt nguồn từ chúng ta, thể xác là nhân loại chúng ta mà ra”

Bạch Thái cũng tràn đầy kinh ngạc, nàng đem mắt quan sát đám người Khổng Tước rồi nói : “ thì ra là vậy, thảo nào Thần tộc và con người lại có ngoại hình giống nhau như vậy”

“Ta từng vào bên trong Thiên chi mộ, cũng gặp gỡ tinh linh, thì ra bọn họ lại là linh hồn của những con người bị Thiên lấy ra” Phục Hy cảm khái nói : “ không nghĩ ra được, thật là không ngờ đến”

“ Đúng vậy! Thần tộc và con người lại có quan hệ sâu sa như vậy” Vân Trung Tử nói.

Khổng Tước lên tiếng : “ nếu chuyện này được lộ ra ngoài, nhất định chính là chấn động toàn bộ Thần tộc, ta tin bọn họ sẽ thay đổi lại suy nghĩ của mình”

Thần tộc lại có chung nguồn gốc với con người, trước giờ Thần tộc vẫn luôn xem thường con người. Xem bọn họ là loài khỉ nô dịch, hoàn toàn không biết được tổ tiên của mình lại có gốc gát với con người.

Hình thể của bọn họ giống với con người như vậy, là do Thiên trực tiếp lấy thể xác con người. Tân Thần tộc qua năm tháng mà sinh sôi nảy nở, bọn họ luôn xem mình là cao quý hơn người lại có dây mơ rể má với trong mắt họ chủng tộc thấp kém.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK