Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, Hồng Hài Tử chổ.

Từng cái nữ tử đem thu nhập của mình đem ra cho Công Tôn Lan.

Âu Dương Tình cũng không ngoại lệ, nàng đem cái túi gấm của mình đến trước, nhẹ nhàng đưa tay sờ...

Chỉ thấy túi gấm tỏa ra kim quang, túi gấm mở ra, từ bên trong lại trôi ra không ít hoàng kim châu báo.

Bảy cái nữ nhân khác chăm chú nhìn chằm chằm.

“ Đại tỷ, đây là tích súc của ta ở Di Tình viện theo quy cũ mà đưa ra. Còn số tiền kia là của nam nhân ta, ta không muốn đưa ra. Nhưng chổ tỷ muội với nhau, ta tặng cho mỗi người năm ngàn lượng hoàng kim. Xem như là tặng lễ trước khi đi” Âu Dương Tình nhìn đại tỷ từng người, rồi từ từ nói.

Bởi vì một chút không muốn người biết kinh lịch, Âu Dương Tình dấn thân vào thanh lâu, nàng không nghĩ tới ăn bữa hôm nay lo bữa ngày mai thời gian, càng rõ ràng số phận kỷ nữ khi mất đi nam nhân yêu thích, dùng hết trí tuệ tìm chỗ dựa.

Một ngày nàng gặp được Công Tôn Lan, nàng phát hiện võ công của Công Tôn Lan cao minh vô cùng.

Công Tôn Lan cũng phát hiện năng lực của Âu Dương Tình, Công Tôn Lan vì lôi kéo Âu Dương Tình, hứa cho nàng rất nhiều chỗ tốt.

Âu Dương Tình cảm thấy Hồng Hài Tử là một đám thương tâm tỷ muội thiết lập, đoàn kết hữu ái, là một cái ấm áp đại gia đình, thế là bằng lòng gia nhập.

Nhưng khi gia nhập vào trong mới phát hiện hết thảy đều là giả tượng, chỉ là Công Tôn Lan vơ vét của cải cùng tìm hiểu tình báo công cụ.

Công Tôn Lan chính xác bảo vệ an toàn của nàng, nhưng nàng mong muốn một dạng cũng không có nhận được, thậm chí ngay cả sống mơ mơ màng màng quyền hạn cũng không có.

Ủy khúc cầu toàn để dành được tiền bị nàng đều lấy đi tám phần, thỉnh thoảng hơn nửa đêm sẽ có người từ cửa sổ đi vào, tuyên bố nhiệm vụ mới.

Âu Dương Tình không thích cuộc sống này, nhưng lại không phản kháng được.

Vì phòng ngừa nằm mơ thời điểm nói ra một chút không nên nói, nàng miệng luôn ngậm hoa quả, để tránh nói lở mà mất mạng.

Song hết thảy đã kết thúc, nàng mạo hiểm đánh một ván cược cho mình, thắng nàng thu được tự do của mình, nam nhân của nàng đáng sợ vũ lực tài trí yêu nghiệt, vì cái gì nàng phải nán lại Hồng Hài Tử chịu khổ chứ.

Đổi lại trước kia nàng không dám phản, nhưng Đạo Thánh dư uy để cho đại tỷ không dám giết nàng.

“ Vù! Vù!”

Hoàng kim không ngừng đi ra rồi chồng chất ở bên cạnh bàn sập.

Từng cái nữ tử không nói, chỉ nhìn thật kỹ.

Có đố kỵ cùng hâm mộ, không nghĩ đến Âu Dương Tình trèo lên được cái nam nhân kia lại có gan thoát ly Hồng Hài Tử, hơn nữa còn ra tay bạo chi, nhất là còn sở hữu một món bảo vật như vậy.

“ Tứ tỷ, tỷ có đàn ông muốn thoát ly rồi” Thất nương hâm mộ nói : “ bảo bối như vậy, tứ tỷ, tỷ tặng cho muội đi, vàng bạc thứ này cho bát muội cửu muội đi”

Âu Dương Tình nhìn rồi nói : “đồ khôn lỏi”

“Chẳng trách Đạo Thánh có thể thần không biết quỷ không hay dời đồ, tứ muội, muội vận đỏ thật đấy” tam nương cũng chen vào.

Thượng Quan Phi Yến đố kỵ cùng hâm mộ không kém : “ tứ tỷ, 20 vạn lượng vàng cùng với bảo bối túi gấm, tỷ muốn đi hưởng phúc rồi”

Công Tôn Đại Nương nhìn : “ ngươi nghĩ hắn che chở được cho ngươi ư? một cái nam nhân sẽ vì một cái nữ tử mà dừng chân ư?”

Âu Dương Tình nói : “ đúng là ta không thể níu kéo được hắn, nhưng có gì chứ, ta chán như trước kia rồi. Hắn có thực lực có dung mạo có tài trí lại có khí phách, ta đã là nữ nhân của hắn rồi thì phải tuân thủ phu đạo nha.”

Nói xong nàng đứng dậy chậm rãi đi.

Công Tôn Đại Nương lạnh lùng nhìn, tay siết nhẹ, nàng phân vân có nên ra tay đem cái không an phận tỷ muội này trừ đi, để cho mấy cái tỷ muội khác dị tâm bóp chết.

“ Tứ muội, ánh mắt phải nhìn xa một chút, kẻo chết lúc nào cũng không hay” Công Tôn Đại Nương ẩn ý nhắc nhở.

“ Đa tạ đại tỷ nhắc nhở, chỉ là mấy lời này tỷ tỷ cũng phải nhớ à, không khéo nam nhân ta thu lấy Hồng Hài Tử rồi, đại tỷ cũng nên cẩn thận nha, chàng ấy phương diện kia mạnh mẽ lắm đấy” Âu Dương Tình đáp trả lại tồi xuống lầu.

Cả quá trình Công Tôn Đại Nương để mặc cho Âu Dương Tình rời đi.

Tam nương, ngủ nương, lục nương, thất nương, bát nương đưa mắt nhìn, ánh mắt lay động trong lòng có tính toán riêng.

Hiển nhiên có vài người trong bọn họ cũng đã có ý định thoát ly khỏi Hồng Hài Tử, tuy nhiên thế của đại tỷ quá lớn. Đi vào thì dễ mà thoát ra thì khó, trong đám tỷ muôi thì nhị nương đã thoát ly, song bọn họ cũng rõ chờ đợi nhị nương là con đường chết.

Tứ nương theo sau, nhưng y có một cái cực kỳ lợi hại nam nhân ở bên, nam nhân này khiến cho Công Tôn Đại Nương kiêng kỵ. Cũng là người có ảnh hưởng rất lớn với tương lai bọn họ phía trước.

Tiết Băng nói : “ tứ tỷ bị cái gả khốn kia mê hoặc rồi”

“ Cũng giống như bát muội thôi, bị Lục ba trứng mê hoặc so sém chết. Nếu mà gả kia chịu nhìn ta, ta cũng bị hắn mê hoặc đó. Thực lực mạnh, vóc dáng soái, tài trí cũng giỏi, so với Lục ba trứng mà nói thì gấp trăm lần, tứ tỷ lần này đúng là kiếm lời” Thất nương nhỏ giọng chen vào.

Mấy cái còn lại cũng gật đầu.

“Hừ!” Công Tôn Đại Nương hừ lạnh, rồi cắt ngang đi chủ đề này, gõ đầu mấy cái tỷ muội của mình : “ hắn đúng là lợi hại hơn Lục Tiểu Phụng, nhưng mạnh hơn hắn không phải là không có, hiện giờ còn đánh chủ ý đến phía sau, đây là tìm chết đường”

Tiết Băng nói : “ chính là Tiếu lão đầu gì đó ư?”

Vốn Công Tôn Đại Nương không có ý định hé lộ, nhưng để gỏ đầu mấy cái không an phận tỷ muội, thả ra một chút tiếng gió cảnh cáo đám tỷ muội.

Lại nói Âu Dương Tình rời khỏi chổ tỷ muội, liền tìm đến chổ Thiên Trạch.

Nàng đến cửa phòng rồi đẩy cửa ra, trong nhà đang tối om chợt sáng loà lên theo cây đèn nến nàng mang theo.

Nàng đi vào trong, rồi dừng lại.

Âu Dương Tình rất dỗi bẽ bàng, mặt nàng ngây ra như đứa nhỏ đang ăn vụng kẹo bị người ta bắt gặp, u oán nói : “ thì ra có cái trộm mèo muốn trộm nam nhân ta”

Thượng Quan Tuyết Nhi mặt đỏ lên, xấu hổ đáp : “ tỷ tỷ không nên tức giận. Bọn đàn ông đều thế cả.”

Âu Dương Tình lườm nàng một cái, sau đó khép cửa lại, đi đến gần giường : “ đến cả muội ấy chàng cũng không tha ư?”

Thiên Trạch không trả lời vấn đề này, nói : “ giải quyết xong rồi”

“ Xong rồi” Âu Dương Tình đem ngọn đèn thổi đi, sau đó cởi xuống y phục, nàng không có để ý đến Thượng Quan Tuyết Nhi nữa, bởi nàng không phải là lần đầu cùng nữ nhân khác phục thị cho nam nhân này.

Thượng Quan Tuyết Nhi mặt càng đỏ hơn, có chút đổ kỵ nhìn đôi ngọc nữ lớn kia của nàng ta, dời đi chủ đề hỏi : “ Tỷ tỷ lui ra khỏi Hồng Hài Tử rồi”

“ Ukm!” Âu Dương Tình rúc vào chăn, rồi nói “Trước kia ta chỉ là vơ vét của cải công cụ, các nàng bảo hộ an toàn của ta, ta vì bọn nàng cung cấp tiền tài, cái khác, ta không có tư cách biết, cũng không muốn biết. Nhưng giờ lại khác, có một cái nam nhân cho ta chổ dựa, ta cần gì phải khổ nhọc như trước đây”

Thiên Trạch không quá ngạc nhiên, Âu Dương Tình là cái thông minh nữ tử, mà kẻ thông minh sẽ không làm ra lựa chọn ngu xuẩn.

“ Bây giờ tỷ không làm thuê nữa, mà sắp đến làm bà chủ rồi” Thượng Quan Tuyết Nhi nói vào.

“ Bà chủ ư? còn tiểu bà chủ đây?” Âu Dương Tình trêu đùa : “ muốn ngủ nam nhân, một lát hắn để cho muội biết cái côn kia hung ác thế nào, mảnh mai như vậy không biết có thụ nổi hay không”

Thượng Quan Tuyết Nhi nghe được càng thẹn thùng nói : “ đại tỷ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK