• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi tới mua xe, không phải để phát tờ rơi!”

Nhân viên nam kia đánh giá Lâm Hiên từ trên xuống dưới rồi nở nụ cười khinh thường: “Anh tới chụp ảnh lừa gái phải không? Chỗ chúng tôi cũng không tiếp loại đó, mời anh đi cho!”

Lâm Hiên sửng sốt, chụp ảnh lừa gái?

“Nếu anh không muốn tiếp tôi thì gọi người khác đi!”

Giọng của Lâm Hiên lạnh lùng hơn một chút, nhân viên bán hàng nam này đang khinh thường khách hàng sao?

“Hừ, không đi à? Vậy tôi chỉ có thể gọi bảo vệ, mặc hàng chợ mà đòi mua Porsche hả, đối diện có bán xe máy điện con lừa kìa, bên đó mới hợp với anh!”

Nhân viên nam hừ lạnh, giọng điệu càng thêm khó nghe.

Tia sáng lạnh vừa tụ lại trong mắt Lâm Hiên thì một nhân viên bán hàng nữ vội chạy tới.

“Anh Diệp, để em tiếp đãi vị khách này cho!”

Nhân viên nam cười lạnh: “Đúng là không biết nhìn người! Loại này thì làm gì có sức mua, khó trách cô làm cả tháng rồi mà chả được đơn nào!”

Nhân viên nữ xấu hổ cúi đầu, sau đó cố gắng lấy hết can đảm cười với Lâm Hiên: “Chào anh, anh muốn coi SUV hay xe có mui, xe thể thao thì sao ạ?”

Lâm Hiên nhếch môi: “Xe thể thao đi!”

Trước kia Lâm Hiên cũng ước ao có chiếc xe thể thao, tiếc là đối với Lâm Hiên khi ấy, xe thể thao là giấc mơ không thể với tới.

“Thưa anh, chiếc Porsche 718 này thì sao ạ? 250 mã lực, thậm chí có thể cải tạo lên 300 mã lực!”

Lâm Hiên không nói gì, ánh mắt anh đã chú ý tới chiếc xe đua màu xanh đen ngầu lòi được trưng bày ở giữa sảnh.

“Chiếc này không tệ, giá thế nào?”

Lâm Hiên vừa hỏi, nhân viên nam kia lại không nhịn được mà châm chọc: “Ha ha ha, đúng là thằng hai lúa, còn dám hỏi chiếc 001 cơ đấy!”

Nhân viên nữ có chút xấu hổ, chần chờ giây lát cô ấy mới giới thiệu tiếp.

“Thưa anh, đây là chiếc Porsche bản giới hạn toàn cầu, xe thể thao 001, toàn thế giới chỉ có 10 chiếc”.

“Nhà thiết kế 001 là Janet Krans đến từ nước Vu lan, động cơ là...”

Nhân viên nữ còn chưa nói hết thì tên nhân viên nam đứng cách đó không xa lại móc mỉa: “Sao cô ngu dữ vậy, còn đứng đó giới thiệu 001 cho thằng này làm chi, trong thành phố An Giang này, có mấy người mua được chiếc 001 này đâu, mà hiển nhiên trong số đó không có hắn ta!”

Sắc mặt nhân viên nữ có chút khó coi, Lâm Hiên híp mắt hỏi: “Cái xe này bao nhiêu?”

“Giá lăn bánh là 21 triệu 800 nghìn, không có khuyến mãi!”

Nhân viên nam lại cười nhạo: “Ha ha ha, thằng nghèo hèn, nghe thấy giá này chắc sợ choáng váng rồi chứ gì!”

Lâm Hiên liếc tên kia một cái rồi lấy thẻ ra: “Lấy chiếc này đi, quẹt thẻ, mật khẩu là tám số 8!”

Nhân viên nữ trợn to mắt, nhân viên nam cũng trừng mắt.

Sau đó hắn ta lại cười phá lên.

“Ha ha ha, muốn giả ngầu thì phải biết phân biệt tình hình chứ, mật khẩu thẻ chỉ có sáu chữ số, giờ còn bảo là tám số 8 nữa cơ đấy, muốn chọc tôi cười chết à!”

Lâm Hiên lắc đầu: “Ếch ngồi đáy giếng!”


“Cô lo đi quẹt thẻ là được!”, Lâm Hiên nói với nhân viên nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK