• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dạ Huyền vừa nói xong, vẻ mặt của Lý Hồng Tinh thay đổi thất thường, lời này đã quá rõ ràng, có lẽ Lý Trường Ngôn đã đụng chạm đến Dạ Thần Điện!

“Đúng, đúng, đúng, theo lời của Dạ Thần Điện, chúng tôi sẽ không đối đầu với Lâm Hiên.”

Mặc dù Lý Hồng Tinh không biết Lâm Hiên là ai, nhưng hắn ta có thể yêu cầu điện chủ của Dạ Thần Điện tự mình phái Võ giả Huyền cấp đến cảnh báo nhà họ Lý bọn họ thì hiển nhiên thân phận cũng không đơn giản.

Dạ Huyền khẽ gật đầu, xoay người rời khỏi nhà họ Lý.

Ngay sau khi Dạ Huyền rời đi, Lý Hồng Tinh đá Lý Trường Ngôn ra xa hơn mười mét.

“Thằng khốn, con đụng chạm ai thì đụng, thế mà dám trêu chọc Dạ Thần Điện!”

Lý Trường Ngôn vẫn còn mơ hồ.

“Dạ...Dạ Thần Điện?”

“Không, con không trêu chọc Dạ Thần Điện. Ba, con thật sự không chọc giận Dạ Thần Điện. Lâm Hiên chỉ là một tên nhóc không có bối cảnh, làm sao cậu ta có thể liên quan tới Dạ Thần Điện chứ?”

“Không đúng, người lúc nãy chắc chắn không phải người của Dạ Thần Điện, chắc chắn cô ta đang giả mạo người của Dạ Thần Điện tới hù dọa chúng ta.”

Lý Hồng Tinh nghe vậy thì càng tức giận hơn, túm lấy quần áo của Lý Trường Ngôn, tát thật mạnh vào mặt anh ta.

“Ba!”

Tiếng tát giòn giã vang lên kèm theo tiếng gào giận dữ của Lý Hồng Tinh: “Có phải trong đầu con chứa toàn phân chó không? Tên vừa rồi là Võ giả Huyền cấp, chỉ một người thôi cũng có thể đánh tan cả nhà họ Lý chúng ta thì còn cần phải đe dọa chúng ta nữa à?”

“Võ...Võ giả Huyền cấp?”

Hiển nhiên Lý Trường Ngôn không nhìn ra tu vi của Dạ Huyền cho nên mới cảm thấy như vậy.

Lúc này nghe Lý Hồng Tinh nói tên kia là Võ giả Huyền cấp, cả người anh ta run rẩy vì sợ hãi.

“Ba, ba nhất định phải cứu con, con để Cuồng Đao dẫn người tới giết Lâm Hiên rồi. Ngăn cản, đúng vậy, ba nhất định phải ngăn cản Cuồng Đạo hành động.”

Lý Hồng Tinh nghe vậy thì phía sau cũng ứa mồ hôi lạnh: “Đồ khốn kiếp, con thật sự muốn giết chết nhà họ Lý chúng ta mà, còn không mau gọi điện ngăn cản.”

Lý Hồng Tinh giơ nắm đấm lên, rất muốn đấm bay đầu Lý Trường Ngôn.

Chỉ là hiện giờ Lý Trường Ngôn còn phải ngăn cản Cuồng Đao nên ông ta mới không có làm thế.

Lý Trường Ngôn cũng biết mình gặp rắc rồi, vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Cuồng Đao.

“Cuồng... Cuồng Đao, hủy bỏ hành động lần này, tiền thuê tôi sẽ trả không thiếu cậu một xu nào.”

Lý Trường Ngôn cúp điện thoại xong mới thở phào nhẹ nhõm.

Lý Hồng Tinh vẫn còn tức giận, tát mấy cái vào mặt Lý Trường Ngôn.

“Đồ khốn kiếp, ba mặc kệ con đắc tội Lâm Hiên thế nào, ngày mai con mang theo ba mươi triệu đến xin lỗi Lâm Hiên. Nhớ kỹ, khi nhìn thấy Lâm Hiên thì phải quỳ xuống xin lỗi. Nếu không, chỉ cần một lời từ điện chủ của Dạ Thần Điện, toàn bộ nhà họ Lý chúng ta coi như xong đời.”

Cả người Lý Trường Ngôn run rẩy, kêu anh ta quỳ xuống xin lỗi Lâm Hiên, điều này sao có thể?

"Ba, Lâm Hiên chỉ là một tên thối tha gia đồ ăn cho bọn nghèo khổ, sao con có thể quỳ xuống xin lỗi rồi còn đưa cậu ta ba mươi triệu, con không làm được."

Nghe Lý Trường Ngôn nói xong, Lý Hồng Tinh giận đến hổn hển: “Đồ khốn, nếu con còn tiếp tục không giữ mồm giữ miệng thì nhà họ Lý chúng ta sẽ thật xong đời đấy. Hôm nay con không nhìn thấy sao? Lâm Hiên có liên quan tới điện chủ của Dạ Thần Điện, cầm ba mươi triệu đến quỳ xuống xin lỗi Lâm Hiên, con không còn lựa chọn nào khác, nếu không xin lỗi, vì nhà họ Lý, ba chỉ có thể vì đại nghĩa không quản người thân!”

Lời này vừa nói ra, cả người Lý Hồng Tinh toát ra sát khí hung ác.

Cảm nhận được sát khí trên người ba mình, sắc mặt Lý Trường Ngôn hoàn toàn thay đổi, lúc này anh ta mới ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, vội vàng gật đầu nói:

“Vâng vâng thưa ba, ngày mai con lập tức đi xin lỗi Lâm Hiên, con sẽ quỳ xuống xin lỗi và bồi thường tiền, tất cả đều nghe theo ba.”

Thậm chí Lý Trường Ngôn suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, làm sao một kẻ bỏ đi như Lâm Hiên lại có thể có quan hệ với Dạ Thần Điện, nhưng hiện giờ anh ta không có lựa chọn nào khác.

...

Sáng sớm hôm sau.

Lâm Hiên và Tiêu Thiên Hàn cùng đến nhà Tô Huệ Chi.

Hôm nay ánh mắt Tô Huệ Chi nhìn Lâm Hiên có chút ngượng ngùng, nhưng La Xuân Uyển lại nhìn Lâm Hiên bằng ánh mắt vô cùng phức tạp.

“Lâm Hiên, nếu cậu thật sự có thể chữa khỏi hoàn toàn cho Trường Lan, tôi sẽ cân nhắc chuyện giữa cậu và Huệ Chi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK