Thượng Quan Thiên Tinh nghe vậy thì bất đắc dĩ thở dài, thậm chí còn chẳng hỏi Lâm Hiên rằng mình có thể chữa khỏi không.
Vì ông ta biết vết thương của mình đã tới tình trạng nghiêm trọng nhất, nếu không nhờ vào tu vi để kéo dài thì chắc đã đi đời nhà ma rồi.
“Cậu Lâm yên tâm, tiền chữa bệnh sẽ không thiếu của cậu xu nào đâu mà!”
Lâm Hiên gật đầu, sau đó cười: “Ông chủ Thượng Quan hào phóng quá, nể tình tính cách hào sảng này của ông, tôi nhắc nhở một câu, nếu ông có thể tìm được nhân sâm băng nghìn năm thì có lẽ tôi sẽ cứu được ông”.
Sắc mặt Thượng Quan Thiên Tinh hoàn toàn thay đổi, nếu không cần phải chết, dĩ nhiên ông ta muốn sống rồi.
“Cậu nói thật chứ?”
“Tất nhiên là thật!”, Lâm Hiên trịnh trọng gật đầu.
Thượng Quan Thiên Tinh hưng phấn, đôi tay hơi run rẩy, ông ta biết cho dù không trị hết, với năng lực của Lâm Hiên thì hiển nhiên ông ta cũng có thể sống thêm ít nhất là nửa năm.
“Cậu Lâm, trong tấm thẻ ngân hàng này có 200 triệu, mật mã là tám số 8, là thẻ VIP cao cấp nhất, có thể tiêu xài miễn phí bất cứ dịch vụ nào thuộc sản nghiệp của tập đoàn Thiên Tinh”.
Lâm Hiên có chút ngạc nhiên, tập đoàn Thiên Tinh nằm trong top ba tập đoàn đứng đầu thành phố An Giang, dưới trướng có cả ngành y dược, ăn uống, giải trí, xe hơi, bất động sản...
Mà tấm thẻ này có thể sử dụng miễn phí toàn bộ?
Vậy có nghĩa là cầm tấm thẻ này trong tay, Lâm Hiên anh sẽ không cần lo lắng vấn đề ăn mặc ngủ nghỉ ở thành phố An Giang này.
“Vậy cảm ơn ông chủ Thượng Quan!”
Lâm Hiên cũng không khách sáo, trực tiếp nhận lấy thẻ VIP.
Đôi mắt tím của Thượng Quan Ngọc Băng nhìn chằm chằm Lâm Hiên.
“Anh thật sự có thể trị khỏi vết thương của ba tôi sao?”
Lâm Hiên gật đầu: “Chỉ cần có nhân sâm băng nghìn năm, tôi có thể cứu!”
Đôi mắt đẹp của Thượng Quan Ngọc Băng chớp liên hồi: “Vậy cho chúng tôi cách thức liên lạc đi, sau khi chúng tôi tìm được nhân sâm băng nghìn năm thì sẽ báo cho anh biết!”
Lâm Hiên cảm thấy không có vấn đề gì nên trao đổi cách thức liên lạc với Thượng Quan Ngọc Băng.
Làm xong mọi việc, Lâm Hiên mới rời khỏi trang viên tư nhân.
Ra khỏi cổng, anh không thấy mắt chột đâu nữa, vậy nên anh không thể không gọi xe về.
“Bác tài, chở tôi tới cửa hàng 4S của Porsche nhé!”
Trước kia Lâm Hiên nghèo, không mua nổi xe hơi, giờ có tiền, anh nghĩ mình nên sắm một chiếc.
Dù sao cũng đã là đại gia nghìn tỷ thì cũng không thể quá bủn xỉn với bản thân.
“Vâng!”
Tài xế nhấn ga chạy đi, không bao lâu đã tới cửa hàng ô tô của Porsche.
Vừa vào cửa hàng thì một nhân viên nam đã đi tới, trên mặt mang theo biểu cảm khinh miệt: “Ngại quá, chỗ chúng tôi không tiếp người phát tờ rơi quảng cáo, mời anh đi ra!”
Lâm Hiên dừng chân, phát tờ rơi?