Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh bước đến đại sảnh trong sự bàn luận của mọi người. Anh giữ cơ thể mình một khí chất khiến ai cũng không dám lại rần, anh đến chỗ hai người đàn ông đang trò chuyện rồi dừng lại. Khi anh dừng lại nét mặt của Cố Tâm Thành ngạc nhiên. Ông không ngờ là con trai của mình sẽ có mặt ở đây, ông vui vẻ vổ vai anh một cái. Anh nhìn sang bàn tay của người đàn ông đang đặt trên vai mình, thanh âm không lớn cũng không nhỏ nhưng có thể khiến nhiều người ở xung quan nghe được.

- ba !con mới về.

Lúc này cặp mắt của mọi người điều nhìn vào đại sảnh, ngạc nhiên có ,hoảng sợ có, kinh ngạc có. Mọi người bắt đầu bàn luận,

- đây là con trai của Cố Tâm Thành.

- không thể tin được , người được mệnh danh là ông hoàng của giới doanh nghiệp là con trai của chủ tịch Cố.

Mọi người xì sầm bàn tán. Lúc này Tư Thần đứng trò chuyện với ba của mình thì người đàn ông đứng kế bên lên tiếng đó là giọng của Bạch lão

- Tư Thần không ngờ bây giờ con lớn như vậy, khiến ta xíu chút không nhận ra( haha)

Anh không thấy lạ quay sang nhìn ông nở nụ cười nói

-chú Bạch lâu rồi không gặp

Vẻ mặt anh vẫn vậy chỉ có giọng khàn khàn nói

- hai người nói chuyện tiếp đi con lên lầu thay đồ.

Không nói lại lần nữa anh đi thẳng lên lầu, giữa đường anh gặp được Hứa Dật Hiên. Vẻ mặt cậu ta vui vẻ kêu

- anh họ, anh về lúc nào thế? Sao lhoong điện cho em

Tư Thần cũng lười trả lời chỉ liếc qua anh ta một cái rồi đi. Dật Hiên cũng biết là anh lười nói nên không tri hỏi thêm. Từ Thần đi đến căn phong của mình, anh mở của bước vào, tay tháo chiếc áo vest bỏ xuống giường, quay đầu về phía tủ anh vừa mở tủ tiện tay tháo chiếc cà vạt. Anh cầm theo chiếc khăn bước vào phòng tấm. Ập đến mắt anh là một bộ váy dạ hội. Anh bước ra ngoài nhìn xung quanh rồi nhìn lên giường. Mặt anh tối sầm lại lấy tay vén chăn lên nói

- ai cho phép cô vào đây hả??

Cô ngồi dậy vẻ mặt say ngủ dụi dụi mắt nói

- không phải chỉ mượn chổ ngủ một chúc thôi ai làm gì căn

- tôi đi là được

Nói rồi cô ngồi dậy định đi vào phòng tắm thì cánh tay bị một lực rất mạnh kéo trở lại. Vẻ mặt kinh ngạc cặp mắt mở to. Chưa kịp hoàn hồn thì nghe đc một tiếng nói của người đang ôm mình

- ây dô tưởng ai thì ra là cô bé lâu ngày không gặp

Thanh âm của anh không nhanh không chậm truyền vào tai cô, nó khiến cô bấy giác nhớ đếm đêm ấy của 2 năm trước giọng coi run lên lắp bắp noi

- anh... anh là người con trai đó

Anh nở nụ cười tà mị nói

- vậy không phải tôi thì em nghĩ là ai mà có thể biết được chuyện hả.

- 2 năm trước em say rượu bò lên giường tôi thì không nói. 2 năm sau em không say rượu mà tự vào phòng tôi là vì muốn câu dẫn tôi phải không?

Từng từ từng chữ của anh thấm vào não bộ của cô, cô bất giát đẩy anh ra miệng lắp bắp nói

- có vẻ anh nhầm lẫn gì rồi tôi không biết anh. Xin lỗi vì tự tiện vào phòng tôi đi ngay đây

Cô xoay người rời đi nhưng bị anh kéo lại đẩy ngã xuống giường. Vẻ mặt giễu cợt nói

-Mới gặp lại người quen mà sao em đi vội vậy. Có muốn tôi với em ôn lại chuyện cũ không??

Nói rồi anh không chậm không nhẹ hôn lên môi cô. Cô rùn mình mắt trợn to giẫy giụa

-ưm.. ưm

Hai tay của cô đấm lên ngực của anh. Nhưng có vẻ anh không cảm nhận được là cô đang đánh mình vẫn ung dung hôn cô càng lúc càng sâu. Vẻ mặt cô tái nhợt hơi thở gấp rút, thấy vậy anh liền thả cô ra. Môi cười giễu cợt nói

- sao vậy 2 năm không gặp có vẻ em chưa nhớ hả

Cô bực tức nói

- biến thái

Anh cũng không chịu thua, nhìn với vẻ mặt cưng chìu nói

- tôi chỉ biến thái với mình em thôi

Trong căn phong đang im lặn bổng vang lên tiếng gõ cửa cốc cốc. Ngoài cửa vọng vào tiếng của Dật Hiên

- anh họ anh có ở trong không

Thấy bên trong không có động tĩnh gì Dật Hiên lên tiếng thêm một lần nữa

- anh họ anh có ở

Chưa nói xong thì cánh cửa đã được mở ra. Trước mắt Hiên là thân hình cao to không mặt áo chỉ quấn khăn ngang eo, tóc thì ước nhẹp l, giọng nói lạnh lùng hỏi

- có chuyện gì sao??

Dật Hiên kinh ngạc giọng điệu thâm dò

- anh có thấy ai trong đây không

Tư Thần không nhanh không chậm trả lời

- không thấy, chi vậy , có chuyện gì sao

Dật Hiên lắc đầu liên tục nói

- không có không có. Vậy em đi trước đây anh cũng mau ra ngoài đi. Cậu đợi anh về lâu lắm rồi đó

Tư Thần không nhanh không chậm đáp

-ừm

Nói rồi anh xoay mặt và đóng cửa lại. Bấy giờ trong phòng tắm Nhã Đình đã thay lại lễ phục ngồi trên ghế salon nói

- không còn sớm nữa tôi đi trước

Nói xong cô đứng dậy đi thẳng ra cửa

Lúc bấy giờ ngoài đại sảnh mọi người vẫn còn bàn hoàn. Cô bước vào không lâu thì sau lưng truyền đến tiếng nói của Dật Hiên

- Nhã Đình nãy giờ bà đi đâu vậy, có biết tui tìm bà lâu lắm không

Cô giật mình xoay lại trả lời lắp bắp

- tui chỉ đi xung quanh thôi, mà nhà rộng nên đi lạc

Dật Hiên biết cô đang nói nhưng không vạch trần nói

- ừm bà hông có truyện gì là được rồi

Ở chính giữa đại sảnh Cố lão gia giới thiệu con trai mình cho tất cả mọi người

- Mọi người, người đang đứng kế tôi là con trai tôi Cố Tư Thần. Chắc mọi người không còn xa lạ gì với nó rồi đúng không. Tại đây tôi xin tuyên bố một chuyện là bắt đầu từ ngày mai nó sẽ tiếp quản công ty Cố thị.

Sau khi Cố Tâm Thành nói xong không khí trong đại sảnh im lặng bỏng chóc nổi lên tiếng thì thầm bàn tán

- không phải chứ, Cố lão gia đang tuyệt đường sống của chúng ta ư. Cố Tư Thần sẽ không chịu hớp tác với các công ty nhỏ lẻ như chúng ta

Một người khác lại nói

- đúng đúng, tôi lúc trước có nghe qua công ty của cậu ta chỉ hợp tác với các công ty lớn như K&K, MST.... các công ty nhỏ lẻ cậu ta không hợp tác đâu

.........

Thấy mọi người xì xầm bàn tán Tư Thần liền nói. Không khí đại sảnh bỏng chóc im lặng

- sau khi tôi quản lý công ty của ba, tôi vẫn sẽ hợp tác với các vị nên mong mọi người đừng quá lo lắng.

Mọi người khi nghe anh nói như vậy liền vui vẻ trở lại. Tư Thần lại nói

-Hôm nay là mừng thọ ba tôi nên tôi nói nhiều nữa mọi người vui vẻ đi.

Tiếng nhạc ở đại sảnh vang lên mọi người cùng nhau bắt cặp để nhảy. Lúc này Dật Hiên đưa tay về phía Nhã Đình nói

- tui có thể mời bà nhảy một điệu

Nhac Đình chưa kịp đáp thì đã bị một lực rất mạnh kéo xoay ngược về phía sau nằm chọn trong ngực của Tư Thần. Dật Hiên kinh ngạc nói

- anh họ anh làm gì vậy, em đã mời cậu ấy trước

Tư Thần mặt không biến sắc giọng điệu lạnh lùng nói

- anh sẽ nhảy với cô ấy, còn em muốn thì bảo Tuyết Lạc về mà nhảy cùng.

Dật Hiên biến sắc nói

- để cô ấy chọn nhảy cùng ai đi

Tư Thần cũng không nói gì nhìn xuống khuôn mặt đang tối dần của cô. Anh sát lại tai cô nói nhỏ

- cậu ta có người mình thích rồi, em nghĩ mình còn cơ hội không. Chắc em cũng biết nên lựa chọn sau rồi đó.

Nhã Đình ngước lên nhìn anh rồi nhìn qua Dật Hiên rồi nói

- đi thôi

Dật Hiên vui vẻ bước cùng. Cô xoay qua liền nói

- không phải anh muốn nhảy sau, sau còn

đứng đó.

Cô cùng với Anh bước ra đại sảnh trong sự xì xầm khen ngợi ghen tỵ của mọi người

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK