Chiếc xe vừa lăn bánh đến khu sân nhà liền dừng lại. Bước xuống xe là hai thân ảnh một nam một nữ. Vừa vào tời nhà cô còn chưa kịp thái xong hai bên giầy thì đã bị một lực bắt lại hôn tới tấp. Cô đưa đôi tay mảnh khảnh của mình lên muốn ngăn cản người đàn ông trước mặt nhưng bất thành. Cô đẩy được anh ra vừa mở miệng nói.
- anh làm gì vậy, em còn chưa kịp tháo giầy.
Cô vừa đưa tay lên đôi môi của mình mà xoa xoa, vừa đưa tay tháo chiếc giày còn lại. Hành động của cô điều bị người đàn ông trước mặt nhìn chăm chú. Cô vừa tháo xong chiếc giày thì cảm nhận được chân mình vừa rời khỏi mặ đất. Còn đang hoan mang thì mông cô truyền đến một tiếng "bốp", tiếng vỗ mông truyền lên đại não của cô. Cô bây giờ mới biết mình bị anh vác ở trên vai. Cô vùng vẫy, hai tay không ngừng đấm vào lưng anh, miệng cũng không quên nói.
- Cố Tư Thần, anh mau bỏ em xuống.
Từng chữ phát ra từ miệng cô có chút khó khăn khi bị anh vác trên vai. Mãi mới lên đến phòng, anh không nói không rằng ném thẳng cô xuống chiếc giường rộng lớn. Tấm thân nhỏ nhắn của cô vừa bị văng xuống giường có chút đau đớn, trí óc vẫn còn chưa hoạt động kịp thì đã bị một thân ảnh cường trán của anh đè lên.
Cô chóng đối quyết liệt, hai tay không ngừng chóng đỡ thân hình to lớn của anh, miệng nhỏ cũng không quên nói.
- Cố Tư Thần! Anh bị thần kinh à.
Tiếng chửi của cô truyền đến tai anh, còn chưa để cô kịp chửi tiếp thì cánh môi mát lạnh của anh đã phủ xuống đôi môi mỏng của cô.
Bị hôn bất chợt lại còn dồn dập khiến cô không tài nào thở nổi. Hai tay đưa lên định đẩy anh ra nhưng tay chưa kịp chạm vào người thì đã bị anh nắm lại, đè ở hai bên. Một người học võ như cô, lại giết người không chóp mắt sao có thể để mình bị khuất phục trước anh chứ.
Cô định đưa chân lên đá vào người anh thì tức khắc bị chặn lại. Cô thầm nghĩ " sao chứ, sao anh ấy có thể cản mình được chứ". Còn chưa để cô nghĩ ra chiêu thức khác thì anh đã chen thân vào giữa người cô. Nhìn cô bây giờ chẳng khác nào con thỏ nằm trong miệng sói,muốn đánh cũng không được mà muốn thủ cũng chẳng xong.
Cô cứ thế mà bị anh hôn đến không thể thở được, anh mở cặp mắt phượng của mình ra nhìn người con gái dưới thân đang tìm kiếm chút không khí thì anh cũng xiu lòng mà bỏ đôi môi căng mộng của cô ra. Môi cô khi vừa được anh tha thì không ngừng hốp chọn không khí ở xung quanh. Anh từ trên cao nhìn xuống người con gái đang thở hổn hễn. Khuôn ngực phập phòng kéo theo hai quả đào lên xuống. Anh thật sự đã nhịn không nổi nữa rồi, chuyện tối nay cứ để ngày mai rồi tính bây giờ anh phải ăn cô mới được. Nói rồi anh hôn lên cần cổ trắng noãn của cô, tay anh luồng vào trong áo cô mà nắng bóp cặp đào. Cô bị anh khích thích đến mức ngay cả sức chóng trả cũng chẳng còn. Đang lân lân thì cô cảm nhận được có thứ gì đó đang chạm vào nơi nhạy cảm của cô. Anh đưa tay vào trong chiếc quần của cô mà xoa xoa cô bé. Lần này xong được rồi, cô bị anh trêu trọ đến mức phát ra những tiếng nĩ non.
- ưm\~\~
Tiếng nĩ non của cô truyền đến tay anh, anh thật sự lần này không nhịn được thiệt rồi. Anh đưa tay khéo phăng chiếc quần của cô ra. Hiện lên trước mắt anh là cảnh xuân phơi phới. Cảm nhận được cặp mắt sâu thẩm của anh đang nhìn nới nhậy cảm của mình, cô không chịu được mà nói.
- Cố Tư Thần! Anh là đồ biến thái, em không cho anh nhìn.
Cô lấy2 cánh tay mảnh khảnh của mình che đi nới tư mật thì ngay tức khắc tay cô đã bị đẩy ra. Anh một lần nữa ép chặt hai tay cô ra giường, nở một nụ cười quỷ mị nói.
- Bạch Nhã Đình, hôm nay em chết chắc rồi. Đừng mong anh tha cho em.
Lời vừa dứt chiếc áo cũng bị anh ném văng đi. Môi mỏng của anh lại hôn cô thêm lần nữa. Lần này không đột ngột mà lại nhẹ nhàn từ chút xâm chiếm vào khoang miệng cô. Chiếc lưỡi linh hoạt của anh khuấy đảo trong khoang miệng cô, cảm nhận được cả mùi rượu mà cô đã uống. Rơtf khỏi khoang miệng để nhường chút không khí lọt vào cho cô dễ hít thở. Anh tháo chiếc áo mà mình đang mặc ra để lộ cơ bụng săn chắc màu đồng nhạt. Chiếc quần anh đang mặc cũng được anh nhanh tay thái ra, để lộ vật nam tính đang nhô cao trước mắt. Vừa nhìn thấy vật nam tính của anh cô không khỏi rùng mình. Cô nhớ về cảnh tượng hai năm trước, thứ thô to đó đã đâm thẳng vào trong cô, khiến cô không khỏi đau đớn. Lần đó là lần đầu tiên nó khiến cô cảm thấy chút sợ. Cô vừa định chuồn đi thì bị một cánh tay bắt lại, kế bên là giọng nói nham hiểm của người đàn ông.
- Bạch Nhã Đình, hôm nay em chạy không thoát đâu.
Lời vừa dứt hai chân cô đã bị anh tách ra, không để cô có thêm cơ hội chạy trốn một lần nữa, anh liền đem cậu bé của mình đẩy vào cô bé của cô. Vật nam tính vừa vào đã bị cô siết chặc đến mức không tài nào di chuyển được. Không còn cách nào khác, anh ghé môi mình vài tai coi thủ thĩ nói.
- tiểu Đình thả lòng đi sẽ không đau đâu.
Anh nhìn người con gái đang chật vật lắc đầu thì lại nói.
- em kẹp chặt như vậy thì cả hai sẽ cùng đâu đó. Ngoan thả lỏng ra, anh sẽ nhẹ nhàn mà.
Vừa cảm thấy thân thể cô thả lỏng một chút, anh liền đem *** **** của mình ra vào. Lúc đầu cô còn chóng trả quyết liệt nhưng một lúc sau đã từ bỏ. Thây vào đó là những tiếng rên đầy yêu kiều.
- Cố Tư Thần\~\~\~ A, anh... chậm... một.. chút.
Tiếng nói ngắt quản cùng tiếng rên đầy kiều mị phát ra từ cô khiến anh không chịu nỗi được nữa. Anh ra vào ngày một nhanh hơn, khiến cô không tài nào bắt kịp nhịp điệu của anh. Chỉ có thể nằm dưới thân anh mà rên rĩ.
Chẳng biết qua bao lâu tiếng rên rĩ của cô đã chuyển thành những tiếng khóc nấc, tiếng nài nĩ van xin người ở trên tha cho mình.
- Tư Thần\~\~\~ anh tha cho em đi. Em ...thật sự không.... chịu nỗi nữa ....rồi. A\~\~\~.
Mặc kệ tiếng khóc nấc của cô, anh vẫn ra vào liên tục cho đến khi anh giải phóng hết tinh tuý trong người mình cho cô. Cô chỉ cảm nhận được thứ gì đó ấm nóng trong chiếc bụng phẳng phiêu của mình. Cô mặt kệ nó, lúc này cô đã mệt thật rồi, hai mắt nhấm nghiềm lại. Mặt kệ anh bế thóc mình vào phòng tắm.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !