Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh về đến nhà, liền thấy cô đang quây quần trong bếp. Anh đi lại chỗ cô, từ phía sau ôm cô vào lòng. Anh đưa chiếc mũi cao thẳng của mình vào hỏm cổ của cô ngửi lấy hương thơm thanh mát. Cô như cảm nhận được liền nói:

- Anh về rồi à.

Anh không nhanh không chậm liền trả lời:

- ừa.

chưa kịp để anh ngửi thêm 1 giây nào nữa cô liền quay ra né tránh chiếc mũi của anh ròi nói:

- Dị anh nấu cơm đi.

Anh có phần ngạc nhiên chưa để anh hoàng tỉnh cô liền nói tiếp.

- em tưởng anh về trễ làm hại em sợ bị đói.

Còn chưa để anh nói tiếng nào tạp đề trên ngừoi cô liền bị tháo ra, cô mặc tạp dề cho anh,còn vỗ vào vai anh nói:

- anh nấu đi, em đi tắm đây.

Cô rơi đi trước mắt anh, mà anh lại không thể làm gì hay nói gì. Anh chỉ thầm cảm tháng trong lòng " Cố Tư Thần ơi là Cố Tư Thần, đường đường là một tổng giám đốc cao cao tại thượng, còn là một người có tiếng trong giới hắc đạo mà giờ đây mày phải phục vụ cho tiểu tổ tông này". Một tràng cảm tháng không ngừng hiên lên trong đầu anh,nhưng rồi cũng bị anh gạt qua một bên. Anh thầm nghĩ một lát nữa nên ăn cô ở tư thế nào. Nghĩ vậy anh càng hăng say làm bửa tối cho cô. Còn cô thì lại không hay biết gì mà vẫn thản nhiên tắm rửa.

Sau khi cô tắm xong thì bữa tối cũng đã được anh dọn lên bàn. Cô mặc một bộ pijama mền mại bước xuống. Vừa đi tới của cầu thang anh liền nói:

- tắm xong rồi sao, lại đây ăn tối cho nóng.

Nghe anh nói đồ ăn đã xong, cô liền chạy lại, ngồi phẹp xuống bàn cầm đũa lên gắp thức ăn bỏ vào miệng. Trong lòng cô không khỏi cảm thán, vừa bỏ một miếng rau vào miệng, cô không ngần ngại mà giơ lên ngón cái. Miệng không ngừng tóm tắc khen ngon, anh nhìn cô ăn mà không khỏi bật cười. Tiếng cười của anh không lớn nhưng vẫn lọt vào tai cô, cô chau mày liền hỏi:

- anh cười gì vậy.

Anh bỏ bát xuống nhìn cô nói:

- nhìn em ăn anh không cười được à.

Cô nhăn mặt nhìn anh nói:

- khùng, tự nhiên cái cười.

Không để anh lên tiếng cô lại nói:

- không đôi co với anh nữa, em ăn cơm đây.

Một lát sau, bửa cơm ấy cũng đã được hoàn thành. Anh thì rửa bát còn cô thì ngồi xem ti vi . Xem được một lát thì anh đã ra và ngồi cạnh cô. Bỏng điện thoại cô đỗ chuông, ánh mắt anh và cô điều nhìn về phía điện thoại. Trên điện thoại hiển thị là "bà xã". Anh không khỏi cau mày liền chộp lấy điện thoại nhưng mà cô đã nhanh hơn anh. Anh liền tức giận hỏi cô:

-" bà xã" này là ai. Tại sao em lại lưu số như vậy.

Chưa để cô lịp trả lời anh liền nói:

- khai mau, em sẽ được khoan hồng.

Cô nhìn gương mặt đã biến sắc của anh mà không khỏi bật cười. Tiếng cười của cô liền truyền đến tai nhười nào đó, càng khiến gương mặt ngừoi đó đen thêm. Chưa để anh lên tiếng cô liền bất máy.

- aloo.

Anh dí sát tai mình lại gần tai cô, thì gương mặt liền ngạc nhiên khi nghe cô nói:

- mẹ à gọi con có gì không.

Trong lòng anh không khỏi nghi ngoặc. Thấy gương mặt này của anh cô không khỏi nói to:

- sao, mẹ nói sao mẹ muốn con về nhà á. Được mai con về.

Anh còn chưa chạy kịp dữ liệu liền nghe cô nói muốn về nhà, anh chụp lấy điện thoài của cô, giơ lên cao, anh liền kề vào tai mình nói.

- Bác gái.

Câu chào hỏi của anh không khỏi là người phụ nữ ở đầu giây bên kia có chút ngạc nhiên. Bà liền hỏi lại.

- cậu là.

Cô còn chưa kịp giật lại điện thoại liền nghe anh nói.

- con là Cố Tư Thần, Nhã Đình và con đang quen nhau, hiện tại cô ấy và con đang sống chung.

Chưa để mẹ mình lên tiếng cô liền thét lớn lên.

- mẹ à, đừng tin lời anh ấy.

Bà mẹ làm như không nghe thấy lời con gái nói, bà liền nói với anh.

- hai đứa đang quen sao, dị thì tốt. Kết hôn luôn cũng được. Nói với nó khỏi về nhà nếu như không dẫn con về nha Tư Thần.

Nghe câu trả lời của mẹ mà cô không khỏi khen ngợi trong lòng " đây là mẹ mình sau".

Anh cũng không ngần ngại mà đáp lại.

- cuối tuần chúng con sẽ về.

Đầu dây bên kia như không thể kìm được tiếng cười mà nói " được " một tiếng.

Cuộc nói chuyện cũng được kết thúc, anh nhìn gương mặt đang méo mó của cô mà không khỏi đắc ý nhướng mày một cái. Nhã Đình nhìn anh mà không khỏi bực tức, cô liền giẩm lên chân anh giật lại điện thoại rồi đi thẳng lên lầu. Tiếng bước chân nặng chiễu của cô van vọng khắp căn phòng. Anh tắt tivi rồi lên theo cô, vừa bước vào của anh đã nghe thấy giọng cô.

- anh ấy về chưa.

Đầy giây bên không biết đã nói gì, anh chỉ nghe cô nói.

- được dị lát nữa gặp.

Anh bước vào phòng liền thấy cô đang thay một bộ đồ gạn gàn, anh liên hỏi.

- không còn sớm nữa, em định ra ngoài sau.

Cô nhìn rồi chỉ " ừm " một tiếng.

Anh cũng không hỏi nhiều, bởi anh biết cô không đơn giản như vẽ bề ngoài.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK